Phong Lưu Tiêu Diêu Thần

Chương 129: Thuý Hà Tiên Thạch


trướctiếp



Giúp người khác chân chính không phải là cho họ một con cá, mà là chỉ họ cách bắt cá. Nhưng mỗi người năng lực đều có giới hạn, không thể làm cho mỗi người bắt cá đều bắt được cá, điều đó là không hiện thực. Mộc Phong trong tay có thư tịch tu thần, nhưng lại không có cái nào để cả nhà Ninh Chí Viễn sau khi tu thành thần lại có thể cùng thế lực ác lưỡng bang của Thần giới tranh đấu. Con gà kia tuy cường ngạnh nhưng không cứng bẳng Thạch Đầu, Dương Cao tuy cường tráng nhưng không đấu lại ác lang. Mộc Phong muốn đem bọn họ tất cả dẫn vào trong Bành Ky tinh cầu, nhưng trong Bành Ky tinh cầu không có linh khí, đối với tiên nhiên như bọn họ, chỉ có bách hại mà không có một lợi ích nào.

Đột nhiên, Mộc Phong nảy ra một ý, sao không trộm một tinh cầu linh khí đậm đặc, thả bọn ho vào trong đó tu luyện, sau đó lại dùng Nạp Tu Di Vu Giới Tử công pháp thu nhỏ thành kích cỡ của Bành Ky tinh cầu, bỏ vào trong thủ trạc của mình.

Ninh Trí Viễn thấy Mộc Phong yên lặng nhíu mày trầm tư, đột nhiên lại lộ tiếu ý, không nhịn được hiếu kỳ nói:

- Mộc huynh nghĩ đến chuyện gì mà hưng phấn thế?

- Ninh đại ca, trong Tiên Giới, tinh cầu có tiên linh chi khí đậm đặc nhiều hay không?

Mộc Phong không hề trả lời, ngược lại cười hỏi.

- Tiên Giới có tinh hệ nhiều vô số, nhưng tinh cầu tiên khí nồng đậm chân chánh thì ta chỉ biêt có bảy cái thôi, được phân ra, do Tiên Giới thất đại tinh quân quản hạt. Trên lý thuyết, phải còn có tinh cầu như thế, có khi là do ta thô lậu ít hiểu biết, không biết được. Mộc huynh đệ, ngươi tại sao đối với tinh cầu lại có hứng thú thế?

Ninh Trí Viễn cười đáp.

- Ta muốn tìm một cái tinh cầu tiên linh chi khí nồng đậm mà lại không có người cư trú, không biết có tìm được không?

Mộc Phong mỉm cười nói.

- Cái đó chỉ sợ không có thật, tinh cầu có tiên linh chi khí đậm đặc, tất nhiên phải có tiên nhân đến nơi đó tu luyện, làm sao mà không có người được?

Mộc Phong thầm nghĩ, lời nói đó không sai, con người thấy lợi ích trước mặt đều động tâm, tiền rơi ở trên mặt đất há không có người lượm sao?

- Bọn ngươi ai có thể tìm ra tinh cầu linh khí nồng mật mà không có người ở?

Mộc Phong đưa vài tia thần thức vào trong thể nội, chưng cầu ý kiến mọi người.

Đám tinh linh ở trong tâm mạch nhìn nhau, hai cái thần thú dường như đối với vấn đề này càng không có quyền phát biểu.

- Phục Cơ, ta tin tưởng ngưoi phải có khả năng tìm được.

Mộc Phong chỉ đành đem kỳ vọng uỷ thác trên thân của Bách Linh Phục Cơ.

- Tinh cầu có linh khí đậm đặc nhiều lắm.

Bách Linh Phục Cơ lười biếng đáp.

- Ta chỉ muốn một, ngươi dẫn đường, chúng ta cùng đi tìm!

Mộc Phong mặt lộ vẻ hoan hỉ.

- Bất quá, tinh cầu không có người thì không có!

Bách Linh Phục Cơ nói tiếp.

- Ngươi tại sao lúc nào cũng nói có một nửa?

Mộc Phong có chút thất vọng.

- Ngươi tại sao lúc nào cũng chỉ nghe có một nửa?

Bách Linh Phục Cơ không cam chịu thua, nói trả.

Mộc Phong lắc đầu, tinh linh hay nói trả cố nhiên là láu lỉnh, nhưng tinh linh không hay nói trả quả thật rất hiếm.

Yên lặng một lúc, Tiểu Tinh Linh lên tiếng:

- Chủ nhân, dạng tinh cầu đó đã vô cùng khó tìm như thế, sao người không cải tạo ra một cái!

- Cải tạo một cái?

Mộc Phong trong lòng bừng sáng.

- Tiểu Tinh Linh, nếu nhhư có thể tìm được nhiều năng lượng thạch, đủ để bọn họ tu luyện, so với cải tạo ra một tinh cầu kiểu đó không phải là có chỗ dị khúc đồng công (phương pháp khác nhau nhưng cùng công dụng) hay không.

- Chủ nhân, người nói không sai, nhưng tìm đâu ra nhiều năng lượng thạch thế?

- Cách đây không lâu chúng ta ở Yêu Giới, cái mỏ nhà Y Liên còn có rất nhiều, chúng ta có thể đến đó trộm về!

- Chủ nhân à, người không hiểu rồi, năng lượng thạch của Yêu Giới thông thường chỉ hợp cho yêu linh tu luyện.

- Không phải à? Lúc ta ở Yêu Giới tu luyện tăng cường công lực, nhất định là cùng năng lượng nơi ấy có quan thể, nhưng sao Hạnh Nhi ở Yêu Giới lợi dụng năng lượng đó lại không tu thành tiên nhân được nhỉ?

- Ngươi sở dĩ có thể lợi dụng năng lượng các giới tu luyện, vì thân ngươi là cửu dương chi thể? Bình thường trong thiên hạ, trong cửu giới, người có cửu dương chi thể ta chỉ thấy qua có hai người, những người khác không thể dùng được năng lương của giới khác! Hạnh Nhi cố nhiên ở Yêu Giới tu tiên thể, nhưng sau khi nàng tới Tiên Giới, lại thu không được tiên linh chi lực, ngươi bảo là vì sao?

Tiểu Tinh Linh ngữ khí thành thuộc lão luyện hỏi.

- Điều đó ta cũng không rõ lắm, ngươi nói thử xem nào.

Ba người cùng đi tất có thầy ta, Mộc Phong khiêm nhường thỉnh giáo.

- Trừ người đại thần thông cùng cửu dương chi thể, người bình thường không thể đồng thời hấp thu hai loại năng lương, là vì mỗi loại năng lượng có chỗ bất đồng, đại đa số người đều chuyển hoá không được, nếu như miễn cưỡng hấp thu hai loại năng lượng không cùng dao động, chỉ có nổ tung mà chết!

- Xem ra ta mang Hạnh Nhi đến Tiên Giới, chỉ là tình nguyện một phía thôi sao?

Mộc Phong càng cảm thấy phiền phức.

- Không! Hạnh Nhi là người của Phàm Gian Giới, đang lúc nàng lợi dụng năng lượng thạch của Yêu Giới tu luyện, trong mình vốn không có tiên linh chi lực, giống như một chiếc bình rỗng, dùng để đổ dầu hoặc đổ nước,vốn không sao, nhưng chếc bình không nếu như đồng thới chứa cả nước và dầu, sẽ không thể tương dung. Hạnh Nhi có thể trong cơ thể trữ lại Yêu linh chi lực, hoặc có thể trữ lại Tiên linh chi lực, bất quá, điều kiện tiền đề là chỉ có một, chủ nhân, người đã hiểu chưa?

- Ta hiểu rồi, Tiểu Tinh Linh, ý của ngươi là, nếu như Hạnh Nhi đem Yêu linh chi lực trong cơ thể tiêu hao hết, cơ thể giống như một chiếc bình không, lại có thể dùng Tiên linh chi lực, có đúng không?

Mộc Phong mỉm cười, thì ra đạo lý là thế, nghĩ một lúc, hắn lại tiếp tục hỏi :

- Có thể đem tiên linh chân khí cả nhà Ninh đại ca xoá sạch đi, rồi tàng trữ Yêu linh chi lực được không?

- Ngươi nói đi?

Tiểu Tinh Linh mặt lộ nụ cười cao thâm mạc trắc.

- Phải là có thể, nhưng bọn hó có nguyện ý làm vậy không!

Mộc Phong than nói, mà có rất ít người có thể từ bỏ những lợi ích mình đã từng có được mà lao đầu phấn đấu lại từ đầu.

Tiểu Tinh Linh mỉm cười gật đầu.

- Nói nhiều như thế, chúng ta vẫn phải vì bọn họ tìm ra năng lượng của Tiên Giới!

Môc Phong có chút thất vọng than.

Cả nhà Ninh Trí Viễn kinh dị nhìn thần tình biến hoá phức tạp vô thường của Mộc Phong.

- Thiếu gia, hắn ta đang nghĩ cái gì vậy? Người không phải từng nói với ta, " Thái sơn có sụp đổ trước mặt, mặt cũng không đổi sắc" mới là anh hùng hảo hán hay sao? Ta thấy hắn tuy một mình suy nghĩ, nhưng trên mặt lại nắng mưa bất định, xem ra cũng chẳng phải anh hùng gì!

Thanh Mạn Thấu ghé vào tai Thải Hạnh tử nhỏ tiếng thì thầm.

Thái Hạnh tử vươn tay nhéo tai Thanh Mạn thì thầm vài câu:

- Thanh mạn, lão đại của ta chính là người diễn kịch thiên tài, vì thế mới có thể lừa dụ được bao nhiêu thiếu nữ vô tri! Hiểu chưa? Giống như ta trên mặt chỉ có một loại biểu tình thật thà thế này, tự nhiên rơi vào cảnh một thân một mình, không có người yêu.

Thanh Mạn như hiểu ra gật đầu.

Hai người đàm thoại tuy nhỏ như muỗi kêu, nhưng tất cả đều rõ ràng lọt vào tai Mộc Phong, trừ việc chỉ có thế thản nhiên cười một tiếng, Mộc Phong hắn cũng không còn cách nào khác được nữa.

- Ninh đaị ca, ta ở tại Tiên Giới thời gian cực ngắn, kiến thức ít, rất muốn biết các người luyện công, trừ có thể hấp thu Tiên linh chi khi, cón có thể hay không có thể hấp thu năng lượng trong Lục sắc tiên thạch?

Mộc Phong khôi phục sự bình tĩnh hỏi.

- Việc này à! Lúc trước khi Tiên Giới thái bình, phần lớn tiên nhân đều chỉ thích hưởng thụ, người tu luyện thật sự rất ít, đương thời loại tiên thạch đó vừa tiện nghi lại vừa dễ tìm. Nhưng sau này, từ sau khi Phong Lãng Ma tôn đại náo Tiên Giới, mọi người mới giác ngộ sự quan trọng của thực lực, sự nhu yếu của tiên thạch từ đó một đêm bùng phát, mà trong Tiên Giới bọn ta, tinh cầu có mỏ tiên thạch đến nay chỉ phát hiện có một, vì để tránh mọi người vì tranh đoạt tài nguyên mà phát sinh đấu đá, thất đại thiên quân liền cùng nhau quản lý cái gọi là Ngạc Hạt tinh cầu đó, định ra điều lệ khai phát bình đẳng, phân chia bình đằng. Tiên nhân bình thường muốn mua tiên thạch phẩm chất cao thực có chút khó khắn, mà tiên nhân có tiền thì không nhiều!

Ninh Chí Viễn thành thật đáp.

- Ninh đại ca, huynh dẫn ta đi xem cái tinh cầu đó như thế nào?

Mộc Phong trong lòng thầm tính kế, trong Càn Khôn Như Ý trạc có không ít kim ngân châu báu từ phàm gian mang tới, có khi có thể đổi được một ít tiên thạch.

Ninh Chí Viễn còn chưa hiểu Mộc Phong muốn gì, nhưng nghĩ đến hắn vừa cứu cả nhà mình ,việc dễ như nhấc cánh tay lên thế này tự không thể chối từ, liền gật đầu đồng ý.

Hạnh Nhi từ bé ở Côn Nguyên Môn trường đại, sớm đã dưỡng thành tập quán im lặng không nói trước mặt trưởng bối, đối với lời đàm thoại của Ninh Chí Viễn cùng Mộc Phong nàng không hề có hứng thú, chỉ nghĩ việc của mình, không nói lời nào.

Sau khi Mộc Phong được mọi người đồng ý, đem bọn họ bỏ hết vào trong Càn Khôn Như Ý trạc. Dưới sự chỉ dẫn của Ninh Chí Viễn, Mộc Phong hiểu ra phương hướng, dùng thần quyết ẩn đi thân mình, hướng Ngạc Hạt tinh cầu bay đi.

Ngạc Hạt tinh cầu cách địa phương thất đại thiên quân quản lý khá xa. Tiên Giới thất đại thiên quận ở tại bảy ngôi sau tạo thành hình vòng cung, mà Ngạc Hạt tịnh cầu giông như đầu mũi tên được bắn ra từ cái cung đã căng dây. Mộc Phong phát động Không gian khiêu động thần quyết, bay qua vài hệ tinh cầu, xa xa đã nhìn thấy Ngạc Hạt tinh cầu có nhiều khoáng sản tiên thạch. Từ phía ngoài tinh không nhìn vào, đó là một tinh cầu màu trắng, lại còn có một quầng sáng màu trắng sữa quấn xung quanh tinh cầu, khiến nó trông giống như một quả trứng đã bóc vỏ.

Mộc Phong thần niệm thôi động, phóng người nhảy vào trong Ngạc Hạt tinh cầu. Ninh chí Viễn ở trong Càn Khôn Như Ý Trạc nhỏ giọng chỉ hắn phương hướng. Mộc Phong bay lên một toà núi cao, dẫm lên mặt đất cát màu trăng xám nhuyễn mịn, nhìn xa hết tầm mắt thấy phía cuối nơi rặng núi cao vút có một con sông màu thuý lục uốn lượn ngoằn nghhèo. Hai nên bờ sông là tường đá cao ngất,chênh lệch phải đến vạn trượng, nguy nghiêm hoành tráng.

- Mộc huynh đệ, thuý lục tiên thạch có mặt trên chợ của Tiên Giới hầu như đều xuất phát từ đáy của Thuý Ngọc Hà.

Ninh Chí Viễn giới thiệu cho Mộc Phong.

- Nếu như tiên nhân bình thường muốn mua thuý ngọc tiên thạch, có thể đến Thuý Hà trấn. Thuý Hà trấn ở phía bên cạnh cách Thuý Hà giang vài chục dặm.

Ninh chí Viễn dùng tay chỉ vị trí của Thuý Hà trấn.

Mộc Phong nhìn theo hướng tay Ninh Chí Viễn, phía trong rặng rúi, lờ mờ thấy được có nhà dân. Mộc Phong định bay về phía Thuý Hà trấn, đột nhhiên từ trong Thuý Ngọc Hà "hoa hoa" vang lên tiếng nước, Mộc Phong hướng mắt nhìn.

Quyết Long! Từ trong Thuý Ngoc hà bay lên hai con quyết long, so với hai con quyết long nhìn thấy lúc trước ở Kỳ Vân sơn thì cơ thể có nhỏ hơn.

- Ninh ca, đây là dã thú gì?

Đình Vô Sương trước sau chưa hề lên tiếng nay hiếu kỳ hỏi.

- Ta ở Tiên Giới bao nhhiêu năm, chưa từng nhìn thhấy loại dã thú này, dường như không phải là tiên thú, Mộc huynh đệ đã từng thấy qua chưa?

Ninh Chí Viễn đem vấn đề này đẩy qua cho Mộc Phong.

- Ninh đại ca, huynh nói đúng, đây không phải là tiên thú bình thường. Đại tẩu, hai con dã thú này tên gọi là quyết long, là thuỷ tính thần thú!

Mộc Phong nhin hai con quyết long đang đuổi nhau đùa giỡn trên mặt sông, bình tĩnh giải thích.

- Thuỷ tính thần thú! Không lẽ người trong Thần Giới khống chế nơi đây rồi?

Ninh Chhí Viễn rất ngạc nhiên thốt lên.

- Ninh ca, người trong Thần Giới nếu như khống chế được thuý ngọc tiên thạch của Tiên Giới ta, bọn ta há không phải là không có cách nào chống lại bọn họ sao. Không lẽ thần nhân luyện công cũng cần tiên thạch? Điều đó không đúng!

Đinh Vô Sương mặt lộ sắc nghi hoặc.

Mộc Phong nghe hai người suy đoán có chút không đúng thực tế,trong lòng thầm nghĩ, nếu như hai bang thế lực của Thần Giới vào đây, ta còn dễ làm việc hơn, họ đã khống chế tiên thạch của Tiên Giới, mình chỉ cần lợi dụng hỗn loạn, từ trong tay bọn họ cướp lại mang về cho cả nhà Ninh đại ca tu luyện, thế thì không cần dùng kim ngân châu báu trao đổi. Không quản dùng thủ đoạn lừa lọc gì, cũng đều thành như danh chính ngôn thuận.


trướctiếp