Đến khi hai chị em Lạc Thanh Linh đi vào Ngự Hoa Viên thì nơi đó đã tới không ít thiếu nữ rồi.
Nhìn những thiếu nữ làm dáng trang điểm lộng lẫy kia, Lạc Thanh Linh khẽ thở dài. Tiệc Thiên Kim này, theo như suy nghĩ của nàng thì nó cũng không
khác gì tuyển tú nữ, họa chăng chính là một bữa tiệc đi xem mắt đối
tượng!
Lạc Thanh Linh rất muốn an ổn ngồi tìm một góc khuất ngồi
xuống để thưởng thức mĩ thuật đáng tiếc dung mạo quá nổi bật, cho nên
tất cả ánh mắt của các vị thiên kim này đều hướng về nàng.
Trong
đầu Lạc Thanh Linh không khỏi nghĩ nếu ánh mắt có thể giết người thì
nàng đã chết không bao nhiêu lần rồi, ánh mắt các vị này không phải ghen tỵ thì cũng là địch ý a.
Khác với nữ tử ánh mắt các vị công tử
tràn đầy kinh diễm khi nhìn Lạc Thanh Linh, mà đứng bên cạnh Lạch Than
Linh nhìn thấy mọi người đều bị sắc đẹp của tỷ tỷ mình hấp dẫn trong
lòng Lạc Triều Nhan sớm cười to: Nhìn đi, đẹp lắm phải không? Đây tỷ tỷ
của ta đó.
Thở nhẹ một tiếng Lạc Thanh Linh kéo Triều Nhan đến
một vị trí trống bên phía tay phải, còn chưa ngồi ấm chỗ thì có người
liền tiến tới chỗ nàng làm quen.
Lạc Triều Nhan biết tỷ tỷ luôn ở trong phủ chưa chắc đã biết người này là ai liền vội nhắc: "Tỷ tỷ,
người này hiện được xem sẽ là đệ nhất mỹ nhân của Ngạo Thiên Quốc kỳ
này, Trần Bích La thiên kim của Trấn Bắc tướng phủ!"
Lạc Thanh
Linh nghe muội muội mình nói như vậy sực nhớ đến, vị này chính chẳng
phải là vật hy sinh nữ phụ Trần Bích La mến mộ Dục Vương sau này chứng
kiến cảnh Mộ Dung Tuyên điên đảo nữ chính Mộ Khuynh Tuyết liền rắc tâm
hãm hại thanh danh người ta cuối cùng nhận lấy cảnh gậy ông đập lưng ông trinh tiết bị hủy phải gả cho ngã hoa hoa công tử, nhục nhã không chịu
nổi nên treo cổ tự vẫn sao?
Do nàng không ứng theo kịch tình cho
nên từ đứng vị trí thứ hai trong bảng ứng cử viên bầu cử mỹ nhân lần này hiện giờ được xem nữa bước đệ nhất mỹ nữ, theo cơ sở tình báo của Thi
Sách thì nàng ta có quan hệ ái muội với Mộ Dung Tuyên. Vốn theo nguyên
kịch tình thì Mộ Khuynh Tuyết xuyên không đến cũng nhờ một lần bắt gặp
cảnh thân mật với Lạc Thanh Linh, giờ vị trí đó lại đổi cho Trần Bích
La.
Lạc Thanh Linh đưa tầm mắt đánh giá vị mỹ nhân Trần Bích La
này không khỏi thầm khen một tiếng, da thịt như ngọc, bóng loáng nhẵn
nhụi, mặt mày tươi mát thanh nhã, giống như tranh vẽ, con ngươi trong
suốt như nước suối, quả nhiên là có phong phạm của một mỹ nhân khuê các
ôn nhu, thanh nhã.
Nếu dung mạo của Mộ Khuynh Tuyết được với như u lan cốc thì vị này chính là đóa bạch liên hoa.
Trần Bích La cũng âm thầm đánh giá nữ tử được nhiều người trong kinh thành
bàn tán sôi nổi nhất trong mấy ngày nay, khóe môi chậm rãi nâng lên,
đẹp, nàng không thể không thừa nhận, nữ tử trước mắt đẹp đến cực điểm,
dùng cụm từ ‘khuynh quốc khuynh thành’ cũng khó có thể hình dung mỹ mạo
của nàng, mặc dù mặc y phục màu xanh dương nhạt để nổi bật vẻ xinh đẹp
tươi mát nhưng không che giấu đi được phần mị hoặc cuồng dã của bản
thân.
Trần Bích La cứ nghĩ rằng dung mạo của nàng không ai có thể sánh bằng mấy ngày lại nghe người ta đồn thổi có người mỹ hơn mình
không khỏi khó chịu, giờ tận mắt chính kiến cảm thấy ngay cả thân là nữ
nhi cũng bị kinh diễm một phe huống hồ là nam tử, quả thật là núi cao
còn có núi cao hơn. Tuy vậy cũng ánh không khỏi lóe lên tia ghen tỵ.
" Nghe danh đã lâu, tiểu thư Trần Bích La!" LạcThanh Linh bình tĩnh đáp lại.
Trần Bích la vốn định trò chuyện với Lạc Thanh Linh sau tìm cách khó dễ nàng một phen, thế nhưng gặp đó phương lạnh nhạt đáp lại muốn bắt bẻ lại
tìm không ra chỗ hở cũng đành ép khí mà trở về chỗ ngồi.
Lạc
Triều Nhan nhìn vẻ mặt ngượng cười của Trần Bích La cả thấy ra hả hơi,
muốn đấu với tỷ tỷ của ta chờ thêm trăm năm nữ đi, cầm một khối bánh mà
ăn trong lòng bình luận thêm một câu: Bánh này không ngon bằng của tỷ tỷ làm.
Các vị tiểu thư chứng kiến tài ăn nói của Lạc Thanh Linh
liền loại bỏ ý định gây khó dễ, Ngự Hoa Viên nhất thời ồn ã, cùng với
tiếng cười ngớ ngẩn e lệ của vài thiếu nữ, mọi người đều biết một trong
ngũ tuyệt Trúc Cơ công tử không đến trong lòng rất mất mát, nhưng rất
nhanh lấy lại hưng phấn chẳng phải còn bốn vị sao, tiếp theo liền cúi
đầu bàn luận xôn xao.
“Chính là Duệ Vương chinh chiến sa
trường ba năm vừa mới về cách đây vài ngày,lần trước ở yến tiệc mẫu thân của Ngô thái sư ta may mắn chứng kiến diện mạo của vương gia, ngài
ấy càng ngày càng..." Nói đoạn vị tiểu thư kia liền đỏ mặt.
“Duệ Vương gia tà mị vô song, Dục Vương anh tuấn phong nhã, Húc Vương không
nhiễm bụi trần, Tiêu Dao công ngọc thụ phong lâm, đêm nay có thể cùng
lúc chứng kiến bốn người này thật sự quá may mắn!"
“Đúng vậy, đúng vậy! Đáng tiếc Trúc Cơ công tử lại có chuyện gấp đã rời khỏi kinh thành a . . .”
Tiếng xì xầm vang lên khắp Ngự Hoa Viên, Lạc Thanh Linh ngồi một bên
cũng gật đầu đêm chứng kiến tứ đại mỹ nam thật không uổng một phen.
Mới là lạ! Muốn nàng nghĩ như vậy cũng phải xem đối tượng là ai, ba trong
bốn vị kia đều nằm trong danh sách mỹ nam có độc cần tránh xa!