Nơi ba
chàng Hoàng tử đang tận hưởng ngày không làm việc của thần tượng. Nói đúng ra
không phải là không có việc mà là trốn làm việc. Đơn giản vì họ biết sau cái
dịp lễ thì cái lịch làm việc sẽ trở nên kín mít cho coi. Thôi thì hôm nay tạm
nghĩ, chỉ làm một học sinh trung học bình thường thôi.
-
Huy Vũ này! Hôm
qua… -Khánh Nam
chợt cất tiếng nhưng lại không thấy phản ứng gì từ người anh đang muốn hỏi,
đành cố tình hắng giọng mạnh để gây chú ý
-
Hửm?!?... - Huy Vũ lúc nay đang đứng dựa vào lan can, ánh
mắt nhìn xa xăm vào khoảng trời đầy mây suy tư… nghe tiếng hắng giọng anh giật
mình quay lại nhìn thằng bạn nhíu mày.
-
Cậu đang suy nghĩ gì mà không nghe tiếng mình gọi
luôn thế?
-
Không… không có
gì!!… chỉ là một số chuyện… Mà cậu định hỏi việc gì??
-
À… tối qua
Hallowen cậu có phải đã đi với một cô gái phải không? –Giọng hỏi có chút phân
trần…
Thật ra tối qua lúc
xe đi ngang qua phố Hà Vi bất ngờ bắt gặp Huy Vũ đang đi với ai đó, nhưng vì xe
lướt qua hơi nhanh nên nhìn không rõ cô gái đi cạnh Huy Vũ là ai… lúc đó Hà Vi
kêu tài xế dừng xe lại để xuống xem thử thì vì phố xá đông người quá nên chẳng
thấy được bóng dáng nhân vật đâu cả. Sáng nay, Khánh Nam lại nghe Hà Vi than
phiền chẳng moi móc được tí thông tin nào từ ông anh nên đành nhờ Khánh Nam ra
tay… thực hiện nhiệm vụ cao cả là tìm hiểu cho được ‘bạn gái bí mật’ của Triệu
Huy Vũ.
Khánh Nam biết Huy Vũ dù là đứa năng nổ,
ga lăng lúc nào cũng thu hút rất nhiều Fan nữ, kĩ thuật cưa gái cũng không phải
dạng vừa. Nhưng từ khi bước vào giới giải trí thì lại rất ít tùy tiện đi chơi
với con gái nay bất ngờ biết được chuyện lạ này nên dĩ nhiên thấy hơi thắc mắc
rồi.
-
Lại nữa sao… Cậu
với Hà Vi thật là giống nhau! Thích xen nhiều vào chuyện của mình quá nhỉ?!
Nguyên cả tối qua bị con nhóc tra tấn lỗ tai muốn điếc luôn giờ lại đến lượt
cậu…
- Hoàng tử lâu rồi
chưa có bạn gái, nay đột nhiên lại bắt đầu yêu đương… thử hỏi chuyện này có ai
mà không hiếu kì đây!! – Khôi Phong đang ngồi dựa lưng vào tường, hai tay vòng
trước ngực, đôi mắt nhắm hờ tưởng chừng đang ngủ đột nhiên cất tiếng xen ngang.
-
Lâm Khôi Phong…
sao ngay cả cậu mà cũng… Thiệt là!! Mà tớ đã tỏ tình gì đâu mà đòi yêu đương cơ
chứ!
- À… thế sao?!? –Khôi Phong kéo dài hơi… cái
giọng điệu làm Huy Vũ nghe mà cứ như đang muốn châm chọt vào anh – Chứ không
phải… nếu hôm qua không có ‘kì đà’ đây thì chắc có lẽ ai kia cũng đã có ý định
tấn công tỏ tình trực tiếp rồi sao?!
Huy Vũ nghe Khôi
Phong nói mà giật mình ngớ người… anh chợt nhớ lại đoạn chuyện đã xảy ra làm
mình phải nhiều suy tư đó…
…………………………………………….
Huy Vũ và Thiên An tung
tăng trên phố, đến tận lúc thấy hơi muộn định về thì mới nhận ra mình đã lạc
mất cặp Khôi Phong – Thiên Ánh từ khi nào. Đành từ từ vừa dạo vài vòng một tí
vừa tìm người rồi về thôi.
Hai người đi cạnh nhau,
không khí nhộn nhịp vẫn còn làm tâm trạng một người thì cứ vui vẻ vô tư vừa đi
vừa ăn kem ngon lành chẳng để ý gì đến chàng trai bên cạnh lúc này im lặng vừa
đi vừa nhìn cô không rời mắt. Nhìn Thiên An vô tình bị dính kem trên mép Huy Vũ
không khỏi bật cười trước gương mặt đáng yêu của cô lúc này, cứ giống như một
chú mèo con… dễ thương thật!
Không suy nghĩ, Huy Vũ đưa
tay lên chùi vết kem dính trên làn da mịn màng ấy…
//Xoẹt//…
Một dòng điện chạy qua
không biết từ đâu khiến đầu ngón tay anh thấy như tê dại… giật mình!!
Vội rút bàn tay lại…
- Ơh… tôi.. tôi chỉ định lau vết kem chứ
không… không có ý gì...!! – Huy Vũ cố giải thích, gương mặt của Huy Vũ đỏ rần lên khi tự biện
minh một cách khờ khệch.
-
Cảm ơn anh!! -Đáp
lại anh Thiên An chỉ cười nhẹ, cô tự lấy tay chùi vết dính trên môi …
Rồi lạ thay! Nụ cười
ấy lại khiến Huy Vũ rơi vào trạng thái nhất thời bất động… Môi anh khẽ mấp máy
gọi tên người con gái trước mặt, tiếng gọi tha thiết, nhẹ nhàng –Thiên An…
-Hửm?? –Nghe tiếng
gọi Thiên An theo phản xạ mà ngẩng đầu lên nhìn anh ngây ngô
Trong tiềm thức, ngay
lúc ấy… một cánh tay rắn chắc vươn ra định choàng lấy ôm cô gái bé nhỏ mang cái
tên Thiên An kia vào lòng mình…
Nhưng có lẽ ý định ấy
đã bị dập tắt chỉ bởi vì… một tiếng gọi.
……………………………………………..
Trở lại thực tại… Huy
Vũ lại suy nghĩ và lại chỉ đành thở dài…
Nếu lúc đó… chỉ là
Nếu… Khôi Phong và Thiên Ánh không xuất hiện và gọi anh thì có phải khi ấy anh
sẽ định ôm Thiên An vào lòng rồi nói hết lòng mình ra với cô ấy rồi không?!
Vậy… nếu thật sự như vậy, thì phản ứng của Thiên An ra sao?!? Liệu cô ấy có
chấp nhận tình yêu bồng bột của anh không? Hay là…
-
Khánh Nam này, cậu đã
từng là chuyên gia yêu đương… Vậy cậu có thể cho mình một lời khuyên được
không?
-
Cái gì mà chuyên
gia yêu đương, cậu làm như mình lăng nhăng lắm vậy đó chỉ là quá khứ thôi mà!
Nhưng… được rồi nể cậu là bạn thân, có gì cứ nói nếu được bổn thiếu gia này sẽ
giúp!!
Huy Vũ và Khôi Phong
khẽ phì cười trước thái độ tự tin thái quá của Khánh Nam…
-
Nếu mình chỉ mới
quen một cô gái với tính cách trông có vẻ lạnh lùng, mạnh mẻ nhưng bên trong
lại có một vết thương lòng lớn, và thật ra bản tính của cô ấy có lẽ là hoạt bát
và hồn nhiên… Vậy với cô gái như thế mình nên làm thế nào để cô gái ấy hiểu
được lòng mình đây??!
-
À, thì ra Huy Vũ
nhà ta đang có ý định theo đuổi một cô gái. Theo mình trong trường hợp cô gái
có tính cách trong sáng như cậu nói thì cậu có thể chủ động tỏ tình trực tiếp
nhưng nếu cô ấy có vết thương lòng lớn đối với chuyện tình yêu thì…
-
Thì sao?
-
Thì cậu nên từ
bỏ kế hoạch tấn công ban đầu ấy chứ sao? Thay vào đó hãy từ từ tìm hiểu cô ấy…
từ từ đi nhẹ vào lòng cô ấy… rồi đến một lúc nào đó cậu sẽ biết mình phải làm
gì!?
Những điều này không
phải là do kinh nghiệm yêu đương của Khánh Nam mà thật ra đều là do Hà Vi đã
nói với anh khi cô ấy đang tâm sự chia sẽ về một cuốn tiểu thuyết về tình yêu.
Lúc đó Khánh Nam đã nghĩ chắc cách này không thích hợp với anh, bởi vì nếu được
thì chắc anh đã đi sâu vào lòng Hà Vi từ lâu rồi ấy nhỉ?! Nhưng dù gì anh cũng
hy vọng nó sẽ có ích cho thằng bạn thân của mình.
“Từ từ đi nhẹ vào
lòng cô ấy…!!”. Huy Vũ lẩm bẩm trong lòng câu nói cuối cùng của Khánh Nam. Liệu
như vậy sẽ được sao? Như vậy thì một ngày nào đó, tình yêu của anh sẽ được
Thiên An chấp nhận chứ?!?
Trong lúc đó…
Một câu nói của Khánh
Nam cũng đang nhập tâm vào đầu của Khôi Phong… ‘’ Từ từ tìm hiểu cô gái ấy!”
Tỏ tình ngay khi mới
quen với một cô gái hồn nhiên, hoạt bát
ư? Câu diễn tả của Huy Vũ làm Khánh Nam chợt nhớ lại một hình ảnh khá quen…
quen từ 3 năm trước.......................................
- Em...
làm bạn gái tôi đi!- Một câu phát ngôn 'ngàn vàng' vừa được ban phát ra từ
Vương thiếu gia- Vương Khánh Nam. Anh đang tỏ tình với một cô bé chỉ vừa
mới gặp khoảng 15 phút trước....................
Có lẽ đã lâu rồi, từ
đầu học kì tới giờ, bắt đầu từ tuần này khu nhà học thể dục lại trở nên nhộn
nhịp như nó vốn có.
Thể dục vốn là một
hoạt động rất có ích cho sức khỏe của thanh thiếu niên ngoài việc học tập ở tuổi
ăn tuổi lớn. Nhưng vì một vài nguyên nhân phức tập, sâu xa nên đến tận giờ này
nhà trường mới sắp xếp được lịch học thể dục cho học sinh của tất cả các khối.
Theo lịch hôm nay là
ngày học thể dục của những lớp đứng đầu khu F. Chắc khỏi nói nhiều người cũng
biết đó dĩ nhiên là 10F1, 12F1 và… cả 11F1 rồi.
Nhà thể dục thì rộng
thôi rồi… nên dù có ba lớp học chung nhưng mỗi lớp một khu vực riêng thì cũng
chả ảnh hưởng gì đến nhau cả.
Sau tiết mục chào hỏi
và bài giảng lí thuyết của giáo viên thể dục -
một vận động viên thể dục có tiếng được mời về giảng dạy và rèn luyện
sức khỏe cho học sinh của học viện, học sinh được chia ra luyện tập. Nam bóng rổ, nữ
bóng chuyền.
Hướng dẫn cho học
sinh được một lúc thì giáo viên chừa tiết cho học sinh tự quản. Có thể làm gì
tùy ý miễn là không được làm việc gì trái với quy định cho phép trong giờ thể
dục.
Vừa nhận được lệnh, một
vài đám học sinh đã ồ ạt kéo đến băng ghế trên khán đài nghỉ lấy sức sau tiết
đầu học thể dục mệt nhoài.
Chỉ có vài tốp học
sinh ở lại hăng say chơi môn thể thao mà họ thích. Ví dụ như vài nữ sinh lớp 12
đang tập bóng chuyền hay tốp nam sinh chơi bóng rổ của lớp 11.
Trong đội hình bóng
rổ với những chàng trai tuyệt vời lớp 11F1 với đội trưởng Hoàng Quân luôn luôn
được đám nữ sinh của học viện yêu thích đây, thì nay ta sẽ thấy có một sự khác
biệt nhỏ là xuất hiện thêm hình ảnh một chàng hoàng tử handsome nữa là thành
viên mới –Minh An.
Bóng rổ là môn thể
thao mà Thiên An rất yêu thích, thật tuyệt khi ở đây cô vẫn có thể chơi môn
này. Trong vai trò là một nam sinh Minh An, Thiên An được lệnh nếu muốn gia
nhập vào đội bóng chính thức của lớp thì phải chứng tỏ thực lực của mình. Thiên
An chấp nhận ngay điều kiện mà không cần suy nghĩ, gì chứ càng thử thách cô lại
càng thích.
Lao vào chơi 2 trận
đầu với đám nam sinh gồm 10 thành viên của lớp. Trận đầu là chơi cùng 5 người
dự bị theo hình thức 3 chọi 3…
Thiên An thể hiện
ngay kĩ năng dẫn dắt và kiểm soát bóng điêu luyện của mình. Khả năng kết hợp
với những người cùng phe từ những bước đầu cũng khá tốt. Dù gặp không ít khó
khăn nhưng có vẻ mọi thứ đã ổn… Thiên An cuối cùng cũng vượt qua và ghi cho đội
mình rất nhiều điểm.
Tại băng ghế, chỗ góc
đám nữ sinh lớp 11F1.
Trong khi đám nữ sinh
thì say mê theo dõi, cổ vũ trận đấu thì Thiên Ánh của chúng ta đang thảnh thơi
đọc sách rất chăm chú… Kim Hạnh ngồi cạnh cô thấy lạ nên quay sang coi thử
Thiên Ánh đang đọc cái gì…
Văn học phổ thông
Việt Nam…
thì ra Thiên Ánh đang đọc sách văn học để ôn tập cho kì thi sắp tới.
-
Thiên Ánh à? Tại
sao cậu lại đọc cuốn sách này vậy? - Kim Hạnh hỏi giọng thắc mắc
-
Mình có vài vấn
đề với môn văn của Việt Nam
-
À… thế ư? –Kim
Hạnh gật gù, nhưng sao cô thấy hình như cách Thiên Ánh nói chuyện cứ giống như
công dân ngoại quốc vậy! Cả Minh An nữa! Rõ ràng nhìn tổng thể cả hai đều là
người Việt, phát âm giọng nói cũng chuẩn rành rành như dân bản xứ mà… Thật kì
lạ!
-
Kim Hạnh hình
như cũng học giỏi môn văn lắm phải không? – Trong khi thấy Kim Hạnh cứ nhìn
mình chăm chăm nghĩ ngợi điều gì,Thiên Anh lại đề cập đến vấn đề của mình luôn.
-
À… ờh, mình học cũng
bình thường thôi! Nhưng mà nếu Thiên Ánh muốn nhờ điều gì thì mình sẽ cố gắng giúp.
–Kim Hạnh có vẻ khiêm tốn. Nhưng thực ra đúng như lời Thiên Ánh nói thành tích
học môn văn của Kim Hạnh cũng lẫy lừng lắm, từng là học sinh giỏi quốc gia môn
văn hồi cấp 2 cơ đó.
-
À… vậy cậu giúp
mình tìm một số tư liệu ngữ pháp này nhé!!
Đang cùng Kim Hạnh
trao đổi một số kiến thức… thì đột nhiên... trong phản giác của Thiên Ánh chợt
nhận ra có cái gì đó… với một lực rất lớn, rất mạnh và hình như đang tiến về
phía của… cô.