Con thuyền lặng lẽ trôi theo dòng nước, mặt nước yên ả bỗng chốc nổi đầy
gợn sóng. Bento và Lang gầm lên một tiếng nhằm thị uy nhưng không có tác dụng, chúng đứng canh trên mép thuyền không ngừng nhìn xuống dưới.
Các bảo bảo thì vẫn nhàn nhã nhưng còn Trần Vân Yên thì lo lắng không
ngừng, cô biến sức chiến đấu của tất cả nhưng đó là ở trên bờ, dưới nước thì lại là một việc khác à. Anh chàng Trình Hải cầm cây gậy sắt làm
động tác phòng thủ, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.
-Diên nhi, bảo vệ thuyền.
Ngọc nhã cảm nhận phía dưới nước chỗ sâu ba mét có một thứ gì đó đang chuyển động dần lên nên bảo Ngọc Diên dùng nước tạo nên một tấm màng bảo vệ
đáy thuyền. lớp bảo vệ vừa được thiết lập xong thì có một cú va chạm vào thuyền khiến thuyền bị chao đảo.
Mọi người đều may mắn vì Ngọc Diên nhanh tay nếu không thì giừ họ đã thành người cá rồi.
Con vật dưới nước tiếp tục tấn công thuyền thêm mấy lần nhưng cảm thấy
không thể thành công nê nó đã nổi lên mặt nước quyết định tấn công chính diên.
-Nó là cá trên đúng không? Trình Hải lắp bắp hỏi.
Không thể trách anh ta hỏi như vậy được, con quái ngư này đen thùi lùi, có
cái sưng nhọn sắc, nó phải to như con cá sấu dài 2m ý chứ. Lớp da có
những cái vẩy đầy chất nhờn chảy xuống mặt nước trông cực kỳ kinh dị. nó đang há mồm chuẩn bị tấn công về thuyền.
-Hỏa cầu!
Hai
hỏa cầu lớn được phóng về con quái vật nhưng chúng chẳng thấm vào đầu
với những chiếc vảy bảo vệ của nó. Nó vung đuôi lên quất một lượng lớn
nước về chiếc thuyền hòng nhằm lật thuyền nhưng may mắn Ngọc Diên đã
dựng lên một màn nước chắn lại. trong khi Ngọc Diên và con quái vật đang chiến đấu thì những người khác phải đánh mấy con cua biến di đang bò
lên thuyền. con cua nó chỉ lớn hơn bình thường gấp đôi mà thôi nhưng
những cái càng của nó lại rất sắc bén.
-Chặt càng của nó rồi đem vào không gian làm thực phẩm, càng giữ lại.
Nàng nhanh chóng nói với mấy đứa trẻ cùng hai người kia, cua này có thể ăn được chúng không có độc nên nàng mới giữ lại.
Các bảo bảo đều từ trong không gian của mình lấy ra một cây kiếm nhật phù
hợp với mình để chiến đấu. Thiên Quân cũng không quên vứt cho Vân Yên và Trình Hải mỗi người một cái.
-A, con cua này màu xanh. Ngọc Chi hưng phấn hét lên như có phát hiện mới vậy.
-Con của anh màu xanh nè! Ngọc Hàn nói.
-Hai đứa không lo mà đánh đi, màu gì thì kệ nó.
Trình Hải đang phải chật vật với một lũ cua vây quanh chân thấy mấy đứa nhỏ
chỉ co 4-5 tuổi mà nhẹ nhàng như vậy thì rất ghen tỵ.
Bởi vì
không dùng dị năng hay linh lực nên sức chiên đấu của các bé kéo dài
hơn. Còn Trình Hải với Vân Yên đã bắt đầu thấm mệt, Tiểu Nghị được Thiên Di kéo về bên mình bảo hộ. các bé vui đến quên trời quên đất. chẳng mấy chốc mà trên thuyền đã đầy xác cua. Bento và Lang thì chỉ cần một cái
nhẫm chân là con cua nát mất hết thẩm mĩ, sau khi bị nhác nhở thì mới
nhẹ tay hơn một chút khiến con cua chỉ mất chân hoặc là ngất đi mà thôi.
-trợ giúp, Diên nhi chịu không nổi rồi.
-để ta.
Nàng đưa Ngọc Diên đưa về cạnh Tiểu Nghị để nghỉ ngơi còn mình thì ra mép
thuyền đối mặt với quái ngư. Trên tay nàng bỗng nhiên xuất hiện một đoạn trường kiếm màu đỏ sắc bén, nếu người tu luyện linh lực ở đây sẽ thấy
nguồn linh lực quanh quẩn quanh thân kiếm kèm theo một khí thế sát phạt
qua nghìn vạn năm mới có. Con quái ngư dùng một chiếc sừng định đâm về
phía nàng nhưng nó đã thất bại với ý nghĩ của mình. nàng vung kiếm lên
hướng về chiếc sừng sắp đến gần, chiếc sừng đứt xuống nhanh gon, máu tư
chỗ bị chém chảy xuống nước tạo nên tiếng xèo xèo, mặt nước nổi bọt khí
liên tục. nàng không do dự mà chắt thêm một chiếc sừng khác. Con quái
vật triệt để nổi giận, nó không ngừng dùng chiếc đuôi kèm theo máu tười
của nó quất về phía nàng nhưng đều bị nàng chặn lại. nó định dùng đòn
quyết định, chiếc đuôi to quẫy mạnh tao lực để nó lao về phía trước.
chiếc miệng há to lao nhanh như chớp vê phía nàng, chỉ có một giây thôi
thời gian như ngừng lại. nàng niệm một câu chú làm cho kiếm khí trở nên
sắc bén phóng ra ngoài tạo thành một con rồng to lớn lao về phía con
quái ngư. Con quái ngư không thể tránh được mà bị bật ra phía xa, thân
thể nó bị thương rất nặng máu từ những chiếc vẩy tróc ra chảy ra không
ngừng. nó không còn sức chiến đấu, muốn trốn vào trong nước nhưng đã
không còn cơ hội. những cái càng cua rớt ra trên thuyền bị một cái phất
tay của nàng cắm về phía thân thể con quái ngư khiên nó chết mà chưa kịp trốn. nàng bắt một con cua nhỏ lên, nói vài câu nói lạ lẫm rồi thả nó
xuống nước. sau khi lũ cua trên thuyền lục tục tự bò xuống thuyền. mọi
người đang ngạc nhiên về những gì đang xảy ra thì con cua nhỏ đã bò trở
lại lên thuyền mang theo 2 chiếc túi kỳ lạ, một cái màu trắng, một cái
màu đỏ. Con của quơ quơ chiếc càng lung tung thì mới bò xuống nước.
Nàng cũng không để mọi người tò mò lâu. Đó là chiếc túi chứa nọc độc và một
chất lạ có thể chữa bệnh tạo nên kỳ tích, nhưng vế sau thì nàng không
nói. Con tinh hạch của con quái ngư nàng đã tặng cho con cua nhỏ đó rồi. nó sẽ là bá chủ con sông này sau này.
Những con cua mà mọi người chém được thì được thu thập vào không gian của tiểu Nghị. Dọn dẹp sạch
sẽ khoang thuyền, đến buổi trưa một bữa đại tiệc cua được làm một cách
thịnh soạn cho cả nhóm khiến mọi người ăn đến thỏa mãn.
Thuyền trôi kèm theo mùi thơm không ngừng bay theo dòng sông.