Còn hơi sớm nên trường không có ai, nó đi về khu nhà kính
cấm của trường. Trong ngôi nhà kính này chỉ toàn là hoa hồng
đen trống. Có một cây táo nằm giữa và bên dưới cây là một bộ
bàn ghế trắng tinh. Muốn đi vào nơi này phải có mật mã của
nó và mật mã này một ngày thay một lần. Nó bước vào đến
gần cây piano đặt bên cạnh bộ bàn ghế. Ngồi xuống, những ngón
tay điêu luyện trên bàn phím đàn. Những nốt nhạc buồn thay cho
lời nói của chủ nhân. Trong bản nhạc như có linh hồn cuốn hút
mọi người , cho mọi người hiểu được tâm tình của người đánh
đàn. Sau khi hết bản nhạc, trên mặt nó xuất hiện mấy hạt pha
lê trắng trong suốt_ đó chính là những giọt nước mắt của nó.
Nó đâu biết được rằng có ba chàng trai đứng ngoài chứng kiến
tất cả. Bọn anh(jun, kin, kan) , lâm vào trầm tư của riêng mình.
Anh xin lỗi em, ice à, xin em đừng hững hờ với em được không, anh luôn nhớ em, nhớ những lúc em ở bên anh,
những nụ hôn ngọt ngào của em dành cho anh, xin hãy cho anh cơ
hội_ suy nghĩ của jun
Tại sao, ice có thể vào đây, ice có thân phận gì_ suy nghĩ của kin và kan
Bọn anh suy nghĩ lâu quay lại không còn thấy nó đâu cả cũng bước lên lớp.
Sau khi bọn hắn đi đến lớp, đã thấy hai cô bạn mới (lin và ted) đang cãi nhau vì không chịu dậy sớm thành ra nó để lại nhà.
Ice đâu_ kun hỏi hai cô
Ice chưa lên sao, khi nãy thấy cô ấy ở nhà kính cấm, mới
quay đi một chút đã không thấy cô ấy tưởng cô ấy lên rồi chứ_
kin nói
Kun , anh đi với tụi em_ ted lên tiếng.
Bọn anh ở lại đây_ lin nói như ra lệnh.
Bọn cô kéo kun lên sân thượng. Mở cửa sân thượng đã thấy
nó đang nằm ngủ trong một góc sân. Trong nó bây h rất dễ thương, bình yên, thoải mái nhưng khi thấy trên mặt nó có một vài chỗ ướt chưa khô làm cho bọn cô ngay cả kun cũng vô cùng đau đớn vì trong họ không ai muốn nó khóc hay buồn.
Kun
định đưa tay bế nó bỗng nhưng mắt nó mở ra , thật ra nó không
ngủ chỉ nhắm mắt để suy nghĩ một vài việc.
Có chuyện gì_ nó mở miệng hỏi
Sáng không thấy em nên đi tìm, ai ngờ em lại leo lên đây ngủ
coi chừng bị cảm nắng_ kun thở dài trên mặt tràn đầy lo lắng.
Hứ , mày chỉ là đứa không cha không mẹ, đi ăn bám nhà họ
lê không phải sao_ ả hất mặt nói không biết rằng sát khí càng
ngày càng tăng lên, mắt nó đã chuyển dần sang màu đỏ tươi.
Nó tức điên lên, biết nó tức nên lin đành phải nắm tay nó
nhưng không không kịp nó đã đứng trước mặt ả Hương( ả vừa chọc tức nó), tay bóp cổ cô ta tay còn lại thì cầm một con dao nó
thường hay mang.
Đám bác sĩ nhanh chóng chạy tới, nhìn mặt ai nấy vô cùng
nghiêm trọng vì máu của nó không thể đông chỉ biết quấn hết
đóng băng này đến đống khác. Ba nuôi nó nhanh chóng tìm trong
học tủ hộp thuốc dự phòng của nó.
Ông nhanh
nhảu đưa viên thuốc vừa tìm được vào miệng Ice, máu nhanh chóng đông dần. Cả bác sĩ thở phào, trút được gánh nặng vì ai
cũng biết nó là nhân vật quan trọng đến nhường nào.
Bọn bác sĩ ra về cũng đúng bọn cô tìm đến.
Cả bọn bước vào thì đã thấy ông hiệu trưởng mệt mỏi thở
dài. Nhưng khi thấy bọn cô, trong mắt ông lóe lên tia tức giận
Người nào làm Ice ra như vậy nói mau_ ông tức giận, mặt đỏ lên , quát cả bọn.
Tí nữa con nói sau, ice đâu rồi ba_ lin sốt sắng hỏi
Ông không nói, chỉ chỉ về hướng căn phòng bên cạnh. Cả bọn
mở cửa bước vào thì đập vào mắt họ là xô, chậu, đóng băng
gạt đầy máu, mắt bọn cô đã đỏ lên, ngước lên trời ngăn cho
nước mắt không chảy ra ngoài. Đi đến bên giường, một thiên thần
hiện ra, cô không còn vẻ mặt hồng hào như trước mà là vẻ mặt
trắng bệch không một chút máu, đôi môi đỏ mọng như chery bây h
thay vào màu nhợt nhạt, trên đầu lại thêm băng trắng. Kun chỉ
biết bước tới vuốt ve khuôn mặt của nó, jun không được đến gần chỉ được đứng xa nhìn nó, trong mắt anh chỉ toàn đầy sương
mù, có đau đớn, có hối hận, miệng đắng khi thấy người con gái anh yêu mới mười phút trước còn mặt hồng hào, đầy sứ sống
nhưng chỉ vì hành động nông nỗi của anh mà nó phải nằm đây.
Còn hai anh em kin , kan thì có đầy đủ ngũ vị vì sao khi
thấy ice như vậy , bọn anh lại vô cùng xót xa , bất lực,...không thể làm gì.
Ted và lin chỉ biết cùng nhau
khóc, ba nuôi nó thấy vậy cũng kêu bọn cô ra để nó yên tĩnh
ngủ. Cả bọn nghe lời cũng bước đi ra.
Sau khi bước ra ngoài, bọn hắn ngồi sụp xuống ghế sôfa , hít
thở không thông vì đang chịu hàn khí lạnh -50° do ba nuôi nó
toát ra.
Nói, tại sao Ice của ta lại ra nông nỗi này, hả_ ông nói giọng nghiêm túc
Dạ...dạ.... lin lắp bắp nói không ra hơi vì cô rất sợ
người ba nuôi này, không so về tuổi tác thì về võ công ông còn
mạnh hơn cả thanh niên trai tráng, trong ba cô chỉ có ice mới
thắng ông ngay cả ba nuôi Thăng_boss của một tổ chức ngầm cũng
thua 1 bậc.
Nói_ ông tức giận quát
Dạ, tại jun_ ted nhanh chóng chỉ về hắn
Bây h, hàn khí ngày càng nặng
Lại là cậu à, cậu định gây thêm rắc rối cho ice thêm bao
nhiêu lần nữa đây, cậu hành hạ nó chưa đủ sao, cậu muốn gì ở
nó nữa, nó đã đau khổ lắm rồi, xin đừng gây thêm đau đớn cho
nó nữa, coi như tôi cầu xin cậu_ ông nói lúc đầu vô cùng tức
giận nhưng đoạn cuối trên mặt ông lại xuất hiện vài giọt nước
mắt vì ông thương người con gái nuôi này hơn cả con ruột của
ông.
Cậu im đi, tôi cho cậu xem cái này, xem coi thử chuyện cậu làm đi, còn chuyện cũ, đợi sau này cậu sẽ rõ _ lin nói rồi
đưa laptop cho hắn
Trên màn hình, xuất hiện một đoạn video do nhà trường dùng camera quay lại về chuyện ở căn
tin vừa rồi, từng câu từng chữ được nói rõ ràng. Nghe xong,
bầu trời của jun như xập xuống, cậu chỉ biết ôm sự hối hận
mà ngồi yên không nói tiếp một điều gì.
Đuổi học em Hương lớp vip 1_ ba nuôi nó đến bên loa phát thanh nói
Công ty của con Hương đã bị phá sản chỉ trong 10 ph vì tôi
buôn bán trái phép, bán hàng cấm, dự trữ vũ khí, tham ô công
quỹ,... Trên màn hình tivi đăng tin.
Các em làm sao_ kin hỏi bọn cô
Đúng vậy, đây là việc nhẹ nhất chúng tôi có thể làm, lẽ ra tôi phải cho cô ta sống không bằng chết vì dám đụng vào Ice_ ted nói, trong mắt cô hằn lên tia chết chóc. Nhìn cô và lin bây
giờ như ác quỷ.
Két.. cửa sắt mở ra, một
thiên thần bước ra ngoài, trong mắt cô vô hồn, mặt mày trắng
ngày thêm trắng, mồ hôi rơi đầy mặt. Bước đến sôfa ngồi bên
cạnh ba cô.
Con lại mơ thấy ác mộng à_ ông nuông chiều lấy khăn tay lau những giọt mồ hôi cho nó.
Nó không nói chỉ ngồi thẫn thờ
Ice à, em nói gì đi đừng làm em sợ_ kun hốt hoảng, mặt tràn đầy lo lắng.
Ice à, sao bà lại thế này , lên tiếng nói với tao đi_ lin lay tay nói.
Nhưng thất vọng, nó cũng không nhúc nhích chỉ như một con
búp bê gỗ , không cảm xúc. Bỗng nó đứng lên ,đi tới lan can
nhảy xuống ( tầng 3 à nha,hơi ảo tưởng một tí)
Ice à, bà sao thế này_ ted chỉ biết cùng bọn hắn chạy về phía lan can vì họ sợ nó không còn tĩnh táo , không biết có
đáp đất an toàn không.
Chỉ thấy nó leo lên xe mô tô phóng đi thật nhanh, không biết nó đi đâu, cả bọn chỉ biết thở dài.
Hắn cũng lo lắng , chạy đi xuống tầng hầm phóng đi theo
nhưng với vận tốc 500km/h , nó vẫn bỏ mặt anh lướt nhanh trên
đường.
Hắn cũng rất lo khi thấy nó đi với vận tốc này, sợ nó xảy ra chuyện. Tới ngả tư, nó dùng tốc độ
vượt qua đèn vàng,khi hắn tới thì đèn cũng đã chuyển sang đỏ.