Hắn bên ngoài cũng không lạnh lùng như tảng băng, mà có chút ấm áp. Trong mắt cũng lộ ra tia ôn hòa, tâm tình hôm nay xác thực không tệ.
Đi cùng với bạn, hắn cảm thấy cũng được, với nó cũng vậy. Nhưng hai cảm giác này, có một chút không giống nhau.
Rõ ràng là biết không giống nhau, nhưng lại không biết ở chỗ nào… (là do tác giả bí quá không biết nói sao thôi :3)
Sóng vai nhau đi trên đường, bầu không khí tỏa ra giữa hai người có chút… khụ khụ… mờ ám.
Nó đang ngẫm nghĩ, không chú ý gì tới xung quanh. Đột nhiên…
Lâm Trịnh Vũ, ngàn vạn lần anh đừng xảy ra chuyện gì! Nếu không tôi sẽ ‘thiến’ anh!! (Tác giả không còn lời gì để nói ==’ rõ ràng là tác giả rất trong sáng, sao lại từ chữ “giết” mà biến thành chữ “thiến” thế này??)
Một tiếng sau, xe cấp cứu mới đến. Nó điên tiết lên, túm lấy tên tài xế, không nghĩ ngợi gì lấy con dao nhỏ giấu trong tất, kề sát vào cổ tên đó, gằn từng chữ, ánh mắt lộ ra tia sát khí muốn giết người:
“Mẹ nó, chạy xe như rùa bò thế hả?? Không biết có người đang hấp hối ở đây hay không??”
Tên tài xế sợ hãi đến mức run rẩy tay chân, không tự chủ được lùi ra sau vài bước.
“Còn không mau đi!!!!!”
Nó gầm lên, mắt hằn ra tia máu, gắt gao nhìn tên tài xế. Trong lòng nó hiện tại đang rất gấp! Thực muốn băm tên này ra bỏ vào miệng ăn cho bõ ghét!!
hắn được đưa lên xe cấp cứu, nó cũng đi theo, nhanh chóng đến bệnh viện.