Cơ mà trong tình trạng này, cuối cùng là ai quen biết ai? Hắn có biết nó không?
Quá rối!! Thôi được, cứ làm bộ là không quen biết nhau.
Hắn vẫn chưa xử xong nó. Tạm thời gạt qua chuyện kia. Chắc là trùng hợp…. (lúc nó bị thương, hai chị kia ko gỡ mặt nạ ra nên hắn không biết)
Vậy thì thiệt cho nó quá!! Có hai cô bạn làm trong hắc đạo quá nguy hiểm. Nhưng thôi kệ, chuyện người ta không đến lượt mình lo.
“Hay là… bây giờ bốn tụi tôi quen biết nhau, đi riêng đi. Còn hai người kia không quen, đi chung làm quen cho thân. Thấy hai người hợp lắm á! Bye~”
Nó với hắn muốn gào lên: Tôi quen anh ta/ cô ta mà!!
Nhưng thấy bóng dáng 4 người kia đi mất, liền ngậm ngùi cuốc bộ đi chung.
Nói đi chung chứ thật ra chả làm gì. Tìm quán cà phê mini gần đó, ngồi xuống, im lặng uống nước.
Người khác nhìn vào tưởng hai cô cậu ấy bị câm cmnr.
Bỏ qua hai anh chị nhạt nhẽo này. Qua tới 4 người kia.
Cô gái có khuôn mặt “bầu bĩnh” nhất lên tiếng. Giọng nghe cứ như cô ta vừa mới… uống chanh:
“Mấy anh đi đâu thế? Hay là đi chơi với bọn em đi~”
KS suýt nữa ói ra máu, nghĩ:”đi đi đi cái beep!”
Không khí lập tức trở nên kì lạ. Cả sáu người mang bộ mặt giết người nhìn b con nhỏ khùng điên kia, làm cô ta sợ hãi vô thức lùi mấy bước.
Sáu người cũng chẳng ai quan tâm, quay người lập tức làm lơ. Lách qua ba con nhỏ, cười nói vui vẻ.
Gần đó có một ánh mắt dõi theo bọn họ. Là đứa nào hâm hâm đi căng mắt ra nhìn đây? Là một người rất quen thuộc! Nhưng lại không quen thuộc đối với những độc giả không nhớ.