Bên kia, Chỉ Gian Lưu Sa vừa lấy cớ vừa tỏ tình. Còn bên đây, Hùng Phong Vĩ Nghiệp thì lại đang chết đi sống lại trong phó bản.
Vú em nhiều cũng không phải không thể đi phó bản, chỉ là hiệu suất hơi thấp một chút mà thôi.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp hồi sinh xong trực tiếp nhắm thẳng đến Thông Thiên
Tháp, chỗ Boss thứ ba, Dực Nhân, giang hồ còn gọi Người Chim. Trong khi
Chỉ Gian Lưu Sa lúc này vẫn còn đang xoắn.
“Ông mợ nó chơi tôi đó hả!” Chỉ Gian Lưu Sa căm giận. Ngay cả thằng ngốc cũng có thể nhìn ra
hắn bị Chinh Chiến Công Tước đùa bỡn: “Tôi cảm thấy lúc trước chọn phe
đối địch với ông là một quyết định vô cùng đúng đắn. Thật không biết
thời gian qua Ngư là làm sao mà sống được.”
“Tôi không có chơi
ông a!” Chinh Chiến Công Tước nói giỡn: “Nếu tôi không lên, Củ Lạc sẽ
chia tay. Ông nói xem giữa hai người thì ai quan trọng hơn?”
“Đậu, cái đồ trọng sắc khinh bạn!” Chỉ Gian Lưu Sa vỡ lẽ. Thì ra tất cả đều
là do Củ Lạc giở trò quỷ. Như vậy Mùa Đông thì sao? Mùa Đông Không Lạnh
làm bạn thân chắc chắn là cũng biết.
Chỉ Gian Lưu Sa đương nhiên
không thể đến Quân Lâm Thiên Hạ được. Chẳng lẽ mang theo Lâm Uyên Các
làm sính lễ sao? Vậy còn không khiến người ta cười đến rớt răng chắc!
Nhưng Chỉ Gian Lưu Sa đã thất thủ một lần, tuyệt đối sẽ không chịu dễ dàng bỏ cuộc. Không phải lão Trần đã nói rồi sao? Đối với Ôn Tiễu, Chỉ Gian Lưu Sa là thua ở thứ tự đến trước đến sau, như vậy đối với Mùa Đông Không
Lạnh, hắn sẽ không để lịch sử tái diễn.
“Thật ra á,” Công Tước gửi tin nhắn sang: “Muốn theo đuổi Lãnh Nữu cũng không khó như vậy.”
“Nói thẳng!” Chỉ Gian Lưu Sa đáp.
“Ông á, chính là M.” Công Tước không chút e dè: “Còn Lãnh Nữu á, cô ấy là S. Ông để cô ấy ngược vài lần là được.”
Chỉ Gian Lưu Sa khóc không ra nước mắt.
Tại sao cứ nói hắn là M, hắn cũng có thích bị ngược đâu!
“Tôi lấy cái ví dụ.” Chinh Chiến Công Tước chậm rãi nói: “Vừa rồi lúc Củ Lạc đá hai ta ra khỏi đội, ông nên biểu hiện như thật sự muốn cho Lãnh Nữu
đá ông!”
“Đệch!” Chỉ Gian Lưu Sa chẳng hiểu: “Thì ra ông biết hai cô nàng kia là cố ý? Còn ông nữa, chỉ cái chiêu sứt sẹo kia, rõ ràng là cố ý muốn dụ tôi lên [Truyền âm] mà!”
“Ông mới biết sao?” Chinh
Chiến Công Tước hỏi: “Nhớ ngày xưa ông thua tôi thế nào không? Từ lúc
ông đòi solo với tôi ở khu PK là đã sai lầm rồi, bởi vì Củ Lạc căn bản
không thèm để ý thắng thua. Cô ấy một lòng, tùy ý nhưng lại suy nghĩ rất nhiều. Ông cứ luôn chạy tới trước mặt người ta mà khiêu khích, khoe IQ, không xử ông thì xử ai? Trang bị cô ấy tuy bình thường nhưng lại rất có đầu óc, cho nên cần được lặng lẽ hỗ trợ để có thể trổ tài. Nhưng mà
Lãnh Nữu thì khác. Trang bị của Lãnh Nữu tốt hơn Củ Lạc, tính tình cũng
thẳng thắn hơn, thứ cô ấy muốn chính là duy ngã độc tôn. Làm anh em, tôi chỉ giúp được ông đến đây, ông từ từ lĩnh ngộ đi.”
Chinh Chiến Công Tước đánh chữ xong liền click vào lệnh bài truyền tống về bang.
“Ông đi đâu đó!” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi.
“Chuẩn bị đến Tây Ninh Thành khỏa thân đi ba vòng, lát nữa gặp!”
……
Trong phó bản, cả đội lúc này đang đứng ở Thông Thiên Tháp.
Người Chim là một Boss có vẻ khó đánh, bởi vì nó có thể bất ngờ kéo thành
viên trong đội đến bên cạnh chịu ngũ lôi oanh đỉnh. Những chức nghiệp
không phải cận chiến mà trang bị lại bình thường chỉ có thể chịu được
tối đa hai cú. Nếu xui xẻo dính phải chiêu quần công nữa thì lập tức
game over.
Lúc này, mấy cô nương trong đội đã sắp chịu hết nổi.
Đám vú em này đều là tinh anh trong cả hai liên minh lớn, bình thường đi phó bản có khi nào hiệu suất không phải siêu cao, đã bao giờ có tốc độ
rùa bò như vậy đâu. Nếu không phải trong đội còn tám chuyện với nhau thì phỏng chừng cả đám đã sớm ngủ gật hết rồi.
Lãnh Tuyết Nhi là
nhàn nhã nhất. Trên thực tế, cô lúc này thậm chí còn không ngồi trước
máy tính. Im Lặng Như Tờ đang điều khiển acc của cô. Mạt Nhã Huyên xem
như là có kiên nhẫn. Ôn Tiễu cũng đã chán đến gần như muốn bảo Chinh
Chiến Công Tước log acc đánh giùm. Mùa Đông Không Lạnh thì lại không
được may mắn như vậy, cô vừa phải lo trong phó bản, vừa phải đối phó với Chỉ Gian Lưu Sa.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Các cô nương, chúng ta tăng tốc xông lên a!
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Đội quân tóc dài bao quanh Hùng Phong Vĩ Nghiệp!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta nhất trí không đánh chữ trong vòng mười phút được không?
Trong đội không ai thèm trả lời hắn. Hung Phong Vĩ Nghiệp đoán nhất định là
các cô nàng đánh mệt rồi cho nên đã mở auto* tập thể. Chỉ tội cho hắn
thân là Kháng, chẳng khi nào dám lơi lỏng.
*R: auto là kiểu như chương trình hỗ trợ, tự đánh, tự hồi máu, còn có thể tự lụm đồ.
Những lúc thế này chính là cần một chút kích thích, thí dụ như… ra cái Kim.
Đánh Người Chim rất nhanh. Cho dù cả đội đều auto, cho dù thường có người bị Boss kéo đến bên cạnh chịu ngũ lôi oanh đỉnh nhưng cũng không có ai
nhàn hạ.
Người Chim rất hào phóng. Nó vừa ngã xuống liền tuôn ra
hai món trang bị, bỏ một món đồ rởm, không ngờ lại ra một cái Kim Hộ Thủ Vạn Hoa cấp 73!
Lập tức, kênh [Đội ngũ] đang yên lặng trở nên náo nhiệt. Mọi người đồng loạt gõ chấm than!
Tất cả vú em đều muốn có trang bị tốt. Trong tình hình cung không đủ cầu
như hiện tại, giá trang bị tốt quả thật có thể nói là trên trời!
Đại Hùng dứt khoát ôm gậy ngồi bẹp xuống. Dù sao hắn cũng không có chuyện
gì làm, ngồi nhìn bốn vú em đổ điểm cũng là một chuyện thú vị.
Người hối hận nhất là Ôn Tiễu và Lãnh Nữu. Nếu không đá Công Tước và Lưu Sa
ra khỏi đội thì có lẽ đã… căn bản là sẽ không ra Kim.
Chuyện này khó xử là bởi vì mọi người đều là bạn với nhau, hơn nữa đồ này ai cũng cần.
Đây là lúc vận may lên ngôi.
Vì đội này là đội đổ điểm chia hoa hồng, cho nên ai được nhiều điểm nhất liền thắng.
[Nghe đồn] Mạt Nhã Huyên sau khi gian khổ chiến đấu với Dực Nhân, đạt được [Kim Trản Hộ Thủ]!
Kênh [Thế giới] đồng loạt ồ lên, ngay cả kênh [Liên minh] Quân Lâm và trong bang cũng bị các kiểu emo spam đầy.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Cảm ơn, cảm ơn!
[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Hoa hồng, hoa hồng!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Sắp chết, sắp chết!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Cùng nhau, cùng nhau!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Đi vui, đi vui!
“Oa oa oa, hộ thủ……” Ôn Tiễu đầu tiên là đi khóc kể với Chinh Chiến Công Tước: “Em sai rồi, em không nên đá hai người đi.”
“Ừ.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Hộ thủ so với khỏa thân, em thích cái nào hơn?”
Ôn Tiễu nghiêm túc suy nghĩ, sau đó trịnh trọng trả lời: “Đều thích!”
“Vậy bó tay.” Chinh Chiến Công Tước bất đắc dĩ: “Cá và tay gấu không thể có cả hai.”
“Hộ thủ và khỏa thân có thể có cả hai.” Ôn Tiễu kiên quyết trả lời.
“Tốt nhất là em nên cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu chỉ có thể chọn một thì
sao?” Chinh Chiến Công Tước bắt đầu lung lạc: “Hộ thủ có thể mang hoài,
với tình hình hiện tại thì giá trị chỉ có càng ngày càng tăng, nhưng còn khỏa thân thì xem xong là hết……”
“Cũng đúng!” Ôn Tiễu bừng tỉnh: “Em vẫn thích hộ thủ hơn. Còn khỏa thân thì đợi khi nào anh không
online em có thể lên cởi từ từ!”
Chinh Chiến Công Tước bị nghẹn. Tự làm bậy, không thể sống.
Mấy phút trôi qua, khi mọi người trong đội ngoại trừ Mạt Nhã Huyên đều ôm
sự tiếc nuối mà truyền tống đến Tu La Điện thì Mạt Nhã Huyên đột nhiên
gửi đến một yêu cầu giao dịch, sau đó cô để hộ thủ lên.
“Bao nhiêu ạ?” Ôn Tiễu pm Mạt Nhã Huyên.
“Không biết nữa, em cứ cầm trước đi.” Mạt Nhã Huyên trả lời.
“Công Tước nói với chị thế nào?”
“Chưa nói gì. Trước kia ổng từng giúp chị rất nhiều, yêu cầu nhỏ này đâu có
gì.” Mạt Nhã Huyên đáp: “Tiền chờ Công Tước đưa thôi, đều là nguyên lão
của Quân Lâm, chị tin tưởng ổng.”
“Em cũng không định vì một cái
Hộ thủ mà bán mình đâu.” Ôn Tiễu tiếp tục gửi tin nhắn: “Nể tình ảnh
nhưng em trả tiền. Nếu ảnh mua thì em thà mặc đồ cũ còn hơn, dù sao cũng không gấp.”
Mạt Nhã Huyên tắt khung giao dịch: “Chị thích con
gái biết tự lực cánh sinh như em vậy. Chị nể mặt Công Tước bán Hộ thủ
cho em, tiền thì cứ lấy 90% giá thị trường, xem như trừ tiền hoa hồng,
thế nào?”
“Được!” Ôn Tiễu nhất trí.
Lại vài phút trôi qua, Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn đến.
“Hửm? Em tự trả tiền?”
“Phải, em không muốn bán mình a!” Ôn Tiễu trả lời.
“Ừ, anh đã sớm biết em sẽ tự trả rồi.” Chinh Chiến Công Tước nói: “Nhưng mà như vậy anh thật không có cảm giác thành tựu.”
“Anh mới biết em ngày đầu sao?”
“Anh có thể lựa chọn không khỏa thân được không?” Chinh Chiến Công Tước hỏi.
“Nể tình cái hộ thủ…… em cảm thấy như vậy rất không công bằng với Lưu Sa.” Ôn Tiễu đạp lên lương tâm mà nói.
“Thật nhẫn tâm……”
Ôn Tiễu đột nhiên rùng mình một cái: “Tại sao em lại cảm thấy anh đang đảo điên hình tượng muộn tao của mình, gần đây càng lúc càng trở nên phong
tao?”
“Bởi vì……. gần mực thì đen, gần đèn thì rạng.” Chinh Chiến Công Tước bình tĩnh trả lời.
……
Boss cuối của phó bản 73, Tu La Sát đang đứng giữa Tu La đại điện chờ người chơi đến khiêu chiến.
Nghe nói một chiêu của Boss này có thể đánh văng nửa dây máu của MT.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi lên đây, mọi người chú ý!
Để lại một câu, Hùng Phong Vĩ Nghiệp liền phi thân lên, vung gậy thống cúc Boss.
Trên không trung là Luân bay lượn, có cả hào quang màu bạc phát ra khi thi triển kỹ năng thêm máu Thư Hoàng Quyết.
Đã ra một món Kim rồi, cả đội cũng chẳng trông mong sẽ ra thêm một món
nữa. Mục tiêu của mọi người liền chuyển sang mau chóng xử lý Boss để xem người nào đó khỏa thân ở Tây Ninh Thành.
Sau khi Tu La Sát tung
quần công, Ôn Tiễu liền tự động lui lại đứng cuối đội, thêm đầy máu cho
mọi người rồi trở lại đánh quái. Đã tập trung rồi thì Boss có khó đánh
thế nào đi nữa cũng sẽ không xuất hiện tình trạng chết đi sống lại như
những ải trước.
Trên thực tế, Im Lặng Như Tờ không phải người cởi mở, cũng không thường nói chuyện, cho nên lúc này mọi người đều nghĩ
hắn đã mở auto rồi đi làm chuyện riêng của mình rồi.
Hùng Phong
Vĩ Nghiệp tỏ ý cho dù bình thường có hay kéo acc nhỏ thế nào đi nữa, lần sau cũng tuyệt đối không mang bốn vú em đi tự ngược!
Này hoàn toàn không thú vị bằng đi viết truyện.
Trong lúc đánh Tu La Sát, Lãnh Tuyết Nhi auto chết một lần, Mùa Đông Không
Lạnh và Ôn Tiễu đánh quái cũng chết một lần, cuối cùng được hai món
trang bị màu lục, hoàn mỹ chấm dứt hoạt động đi phó bản lần nãy.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp thở phào một hơi, cuối cùng cũng đánh xong.
Phó bản đi xong rồi, cũng đến lúc thực hiện lời hứa. Mùa Đông Không Lạnh sao có thể bỏ qua cho Chỉ Gian Lưu Sa được?
[Truyền âm] Mùa Đông Khóc: Hai tên nói bốn Hoa không qua được 73 kia, giờ đánh xong rồi, mấy người nên nude đi!
Cho dù không chỉ tên nói họ, mọi người cũng có thể đoán ra người cô nhắc đến là ai.
Ngoại trừ Chỉ Gian Lưu Sa và Chinh Chiến Công Tước, đảm bảo không có người thứ ba!
Chỉ Gian Lưu Sa thật sự muốn khóc. Lần này hắn đúng là bị trúng đạn. Người
nói đánh không nổi là Chinh Chiến Công Tước, hắn chỉ trùng hợp đi ngang
qua thôi mà……
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Vừa rồi cô dạy tôi một chiêu, để tôi biết cái gì là nói chuyện không giữ lời!
[Truyền âm] Mùa Đông Khóc: Có cởi không? Có đi không? Nếu tôi nói không tính thì ông hỏi thử xem mọi người có chịu không?
Những người chơi thích xem náo nhiệt bất kể chuyện lớn nhỏ đương nhiên nhất trí là phải cởi, phải đi!
Giữa bầu không khí hô hào náo nhiệt, Chỉ Gian Lưu Sa lã chã rơi lệ. Mẹ ơi, sao hắn toàn gặp phải người gì đâu không vậy!
“Lưu Sa a, ông phải đi thôi.” Im Lặng Như Tờ đã học được skill bán đồng đội
lên tiếng khuyên trên YY: “Ông tưởng cua gái dễ dàng vậy sao? Nhớ ngày
đó khi tôi theo đuổi Tuyết Nhi……”
Im Lặng Như Tờ bị Lãnh Tuyết Nhi kéo đi dạy dỗ……
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Lưu Sa a, là một thằng đàn ông, sao ông có
thể nói không giữ lời cho được? Đó là skill chỉ có phụ nữ mới dùng a.
Mau tới đi, tôi đứng ở cửa Nam Tây Ninh Thành chờ ông đến cùng khỏa
thân!