Sau khi trải qua
một cuộc thảo luận kịch liệt, tổ Cầm thú nhất trí cho rằng để Lãnh Nữu
đi nói chuyện này với Chỉ Gian Lưu Sa là thích hợp nhất. Đương nhiên,
thế nào là thích hợp thì trong lòng mọi người đều rõ ràng.
Mùa Đông Không Lạnh không phải kiểu người hay ưỡn ẹo làm màu nên cũng không từ chối.
Đợi đến khi update xong, vừa online, cô liền gửi tin nhắn cho Chỉ Gian Lưu Sa trước tiên.
“Có đó không?”
“Chị hai, tìm tôi có gì không?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi lại.
“Bộ tôi nhìn già lắm sao?” Mùa Đông Không Lạnh cả giận hỏi: “Tôi năm nay
mới mười tám, đang lúc xinh đẹp như hoa mới nở, ông mợ nó kêu ai là chị
hai hả?”
“Không phải chính cô thích tự xưng chị sao?” Chỉ Gian Lưu Sa đáp: “Lúc trước chính cô nói ‘đến đến đến, để chị nói cưng nghe’….”
“Ông rốt cuộc có biết nghệ thuật nói chuyện là gì không? Chị với chị hai là
hoàn toàn khác nhau được chưa?!?” Mùa Đông Không Lạnh tức đến nghiến
răng: “Cái này giống mẹ với bác gái vậy đó. Ông gọi một bà cô gặp ngoài
đường là mẹ thay vì bác gái sao?”
“Đúng vậy, cho nên mới gọi cô
là chị hai a!” Chỉ Gian Lưu Sa quyết đùa bỡn Mùa Đông Không Lạnh tới
cùng: “Chị hai, ngọn gió nào thổi cô tới đây nói chuyện trên trời dưới
đất với tôi vậy?”
“Xì!” Mùa Đông Không Lạnh hừ một tiếng: “Chị
hai tôi tới tìm ông nói chuyện yêu đương, không phải đến nói chuyện trên trời dưới đất! Xí quên, nói sai rồi, đến nói chuyện chính sự.”
“Cô cũng đừng giả vờ nữa, một câu đã bại lộ bản tính rồi a!” Chỉ Gian Lưu Sa ngồi sau màn hình đắc ý mỉm cười: “Nói đi.”
“Vợ chồng A Tiễu bên kia bảo ông chuẩn bị hai dame tham gia giải đấu liên
server Quân Lâm bọn tôi ra sáu người thêm Hùng Phong Vĩ Nghiệp nữa còn
bên ông chọn năm người ra nghe hiểu chưa?” Mùa Đông Không Lạnh gõ phím
liên lục, dấu câu cũng trực tiếp lược bỏ. Sao cô lại cảm thấy từ sau khi đùa bỡn Chỉ Gian Lưu Sa bị hắn quật ngược lại thì xác suất mình thất
bại càng lúc càng cao nhỉ? Là do trình độ đối phương tăng lên hay là
tiêu chuẩn của bản thân mình bị hạ thấp đây? Không khoa học nha!
Khi hệ thống còn đang update, Chỉ Gian Lưu Sa đã biết bọn Ôn Tiễu sẽ tìm đến hắn. Về vấn đề chọn người, hắn cũng đang suy nghĩ.
“PT tôi.”
Mùa Đông Không Lạnh ngẩn người. Tổ Cầm thú bốn người các cô ít khi nào full đội, cho nên vừa vặn có thể thêm được Chỉ Gian Lưu Sa vào.
[Hệ thống] Chỉ Gian Lưu Sa tham gia đội ngũ của bạn.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ây da, vào đội rồi sao? Nhanh dữ vậy!
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Đưa danh sách thành viên mấy người chọn được cho tôi.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Bốn người tụi tôi, thêm Tỏi và Mộ Địa nữa.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Chức nghiệp không phối hợp tốt. Công Tước, ông thấy sao?
Chinh Chiến Công Tước không đánh chữ, không phải không muốn trả lời mà vì anh đã sớm nghĩ đến vấn đề này. Bọn họ phối hợp như vậy, một MT không thành vấn đề, nhưng mà Thích Khách thì sao?
Vốn ba Vạn Hoa Hoa Sinh
Mê, Mùa Đông Khóc, Lãnh Tuyết Nhi đã là nhiều rồi, tuy nói có hai người
không phải vú em thuần túy nhưng chắc chắn cũng không thể thiếu đánh xa
được. Hai Cung Thủ là không đủ. Huống chi trang bị của Khiêu Hải Tự Sát
Ngư cũng chỉ tầm trung mà thôi. Cung Thủ trang bị tốt trong liên minh
Quân Lâm đâu có thiếu.
Ôn Tiễu cũng đã để ý đến vấn đề này từ
trước. Tuy nói muốn lập một đội thật trâu bò nhưng bọn họ cũng không
muốn bỏ đồng bọn mình ở lại.
Hiển nhiên, thư ký Ngư cũng biết.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Loại tôi ra đi. Chủ Nhật có thể tôi sẽ không rảnh.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Xùy, ông gạt ai vậy? Vừa rồi còn êm đẹp mà. Chức
nghiệp không cân đối thì đã sao? Chúng ta đánh cho cân đối là được!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nói thật mà.
Mấy người Ôn Tiễu biết suy nghĩ của Ngư, nhưng hiểu rõ nhất thì không ai khác ngoài Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa.
“Sao vậy anh?” Ôn Tiễu hỏi Chinh Chiến Công Tước. Cùng lúc đó, Mùa Đông
Không Lạnh cũng pm Chỉ Gian Lưu Sa. Cô cũng nhìn ra chút manh mối: “Có
phải có liên quan đến chuyện trước kia không?”
“Ừ.” Chinh Chiến
Công Tước trả lời: “Trước kia ba người bọn anh từng chơi cùng nhau một
thời gian. Sau đó anh nghỉ một năm, đến khi trở lại thì hai người họ đã
thành kẻ địch rồi.”
“Cho nên anh mới đối địch với Chỉ Gian Lưu Sa, vì Ngư.” Ôn Tiễu cũng đã sớm đoán được chuyện này: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Trước kia Lưu Sa chơi Thích Khách. Em cũng biết hồi trước Thích Khách PK đơn
độc là lợi hại nhất trong các chức nghiệp mà. Cung Thủ da mỏng, rất dễ
bị đánh bại.” Chinh Chiến Công Tước giải thích: “Sau này, dù tác dụng
của Thích Khách trong phó bản trở nên yếu đi nhưng khi đánh nhau, đó vẫn là nhân vật không thể thay thế. Lúc đó Đại Luyện chơi acc Thích Khách
của Chỉ Gian Lưu Sa, Đại Luyện là người ổng quen ngoài đời thật, đã giết Ngư ở dã ngoại.”
“Chuyện nhỏ mà, nói rõ là được rồi.” Ôn Tiễu
nghĩ trong game đánh tới đánh lui là chuyện quá bình thường, chẳng có gì không thể nói rõ cả.
“Nhưng vấn đề ở chỗ người đó là bạn ngoài
đời thật của Lưu Sa. Giữa game và đời thật, phải chọn thế nào?” Chinh
Chiến Công Tước hỏi ngược lại: “Ngư cũng không phải người hẹp hòi. Sau
đó cái acc Thích Khách kia, hễ là bạn ổng lên là sẽ đánh với Ngư. Cuối
cùng, bạn ổng trực tiếp mở acc đi qua phe đối địch.”
“Cho nên sau đó tôi bán acc Thích Khách, mua acc Pháp Sư.” Cùng lúc đó, Chỉ Gian Lưu Sa cũng đang nói chuyện với Mùa Đông Không Lạnh: “Bạn tôi tưởng tôi
không chơi nữa. Sau đó tôi quen Im Lặng bọn họ. Thật ra trong game đứng
về bên nào cũng như nhau, chơi cũng chỉ có vài người bạn thôi.”
“Rồi sau này ông không trở về bên Quân Lâm sao?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi.
“Sau này hả? Sau này tôi thành bang chủ a!” Chỉ Gian Lưu Sa cười nói: “Vậy
đâu thể cùng bang nữa đúng không? Sau đó nữa thì Công Tước trở lại. Ổng
theo Ngư. Cô cũng biết mà, một núi không thể chứa hai hổ.”
“Tôi
thấy là một bang không thể chứa hai tên bệnh thần kinh thì đúng hơn
đi!?!” Mùa Đông Không Lạnh nói: “Sao mà còn hẹp hòi hơn cả phụ nữ nữa
vậy? Chỉ vì chuyện chút xíu thế thôi á? Ông coi ngày mai tôi ra dã ngoại chém A Tiễu thử xem nó sẽ làm sao!”
“Đâu giống!” Chỉ Gian Lưu Sa gõ phím: “Cô với Bạo Lực Nữu là tình cảm chiến hữu, tôi với Công Tước
là cùng lên đồ rồi tình cảm lên theo. Cô nói xem quan hệ ăn ý, nhiệt
huyết trên chiến trường sao có thể so sánh với đám bạn bè cùng ăn chơi
cho được? Tôi với Ngư thì không tiếp xúc nhiều lắm.”
“Ông đây là
nhân cơ hội mà mắng Công Tước sao? Có gan thì nói với Bạo Lực Nữu những
lời này đi, có tin nó sẽ ngửa đầu cười lớn ba tiếng, sau đó đá ông dính
vách luôn không?”
“Đừng.” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức trả lời: “Hai ta nói riêng với nhau là được rồi!”
“Ông cũng sợ A Tiễu thật a?” Mùa Đông Không Lạnh đột nhiên cảm thấy đố kỵ
một cách khó hiểu, có điều cô cũng không phải kiểu người có thể che dấu
tình cảm: “Mẹ nó tại sao ông không theo đuổi nó? Theo đi, để Công Tước
lại cho tôi.”
“……” Chỉ Gian Lưu Sa buồn bực: “Cô không cần đói khát tới vậy chứ?”
“Nói chơi thôi. Có cần tôi mở lòng ra trấn an trái tim thủy tinh thất tình
của ông không?” Mùa Đông Không Lạnh đánh chữ hỏi: “Hay là tôi giúp ông
đi đào tường nhà nó?”
“Cô…” Chỉ Gian Lưu Sa đang nói lại đột nhiên chuyển chủ đề: “Đừng quên vụ cá cược hôm đó, cô thua.”
……
[Hệ thống] Khiêu Hải Tự Sát Ngư đã rời khỏi đội ngũ.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ngư đi đâu rồi?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Không phải chứ. Chúng ta đâu có định bỏ ổng lại a!
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Công Tước, ông nói với Ngư một tiếng, tôi không có ý nhắm vào ổng.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Ngư nói với tôi là không có gì đâu.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ảnh nói gì với anh?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tháng sau Ngư kết hôn, có rất nhiều chuyện
phải chuẩn bị, vốn cũng không có thời gian chơi game.
Ôn Tiễu lúc này mới nhớ ra đợt thi cuối kỳ sắp đến, Tết mừng năm mới cũng không còn xa.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Xem ra đến lúc ổng kết hôn tôi phải gửi phong bì biểu thị tâm ý mới được. Khi đó ông sẽ đi chứ?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Đương nhiên.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Như vậy bây giờ chúng ta có thể bàn chuyện chính sự được chưa?
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Tạm thời bỏ qua vấn đề có phải là bạn hay không
thì mọi người thấy cách phối hợp chức nghiệp tốt nhất nên là thế nào?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ba Cung Thủ, hai Thủy Pháp, hai Hỏa Pháp, hai Thích Khách, hai Vạn Hoa, một Võ Tôn.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Đúng vậy. Nhưng mà chúng ta có ba Hoa không thể thiếu. Lạc và Lãnh Nữu có tính linh hoạt khá lớn, cho nên nếu phải
rút một người từ các chức nghiệp kia ra thì có thể là Thủy Pháp.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Đúng. Thích Khách khắc Hoa. Đối phương ít nhất sẽ có bầu ngực em, phải khống chế cho được.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Võ Tôn chắc chắn phải là Đại Hùng rồi. Vạn Hoa cũng
không cần nói. Thủy Pháp là Im Lặng đi. Hỏa Pháp là Lưu Sa và Tỏi. Công
Tước là một Cung Thủ, còn thiếu hai Cung Thủ và hai Thích Khách nữa.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Thích Khách bên tôi tính A Phong một người, Bão Nhiệt Đới ấy. Bên mấy người thì sao?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Tôi thấy Huyết Sắc được đó.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Như vậy còn thiếu hai Cung Thủ. Mỗi bên một người đi.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Bên đây thì Binh Nhận đi, tôi nói với ổng một tiếng là được.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Lưu Sa, đừng nói Cung Thủ bên ông là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đó nhe.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Đang có ý đó.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Không được! Tôi vừa thấy hắn liền không thể phân rõ ai là địch, ai là bạn rồi!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Phối hợp quan trọng hơn trang bị.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Cậu ấy nghe tôi.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nếu hắn nghe lời ông thì chuyện Thủy Lăng Yên kia là sao?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước/Chỉ Gian Lưu Sa: Cô ta còn quấy rầy em/cô nữa hả?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Hai người làm sao vậy?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước/Chỉ Gian Lưu Sa: Không có gì.
……
“Sao tôi thấy là lạ nhỉ?” Mùa Đông Không Lạnh gửi tin nhắn riêng sang: “Hai người họ tự nhiên thật đồng bộ a!”
“Tôi cũng thấy kỳ kỳ…… Nhưng chuyện này không quan trọng.” Ôn Tiễu trả lời
Mùa Đông Không Lạnh: “Tôi nhớ bà nói Giả Trang Bất Khả Tư Nghị và Thủy
Lăng Yên từng đuổi giết bà, vì thế đột nhiên tôi nghĩ tới một chuyện!”
“Bà là nói…”
“Đúng!” Ôn Tiễu đáp: “Người hiểu tôi đúng là chỉ có Lãnh Nữu!”
……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Lưu Sa, Giả Trang thì Giả Trang đi, tôi nhịn được. Có điều ông phải cam đoan hắn đồng ý gia nhập đội ngũ đầy ác ý này của
chúng ta mới được.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Tôi cũng cố mà chấp nhận thôi. Chỉ cần hắn ráng chìm chìm một chút là OK.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Ngửi thấy mùi âm mưu.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Tôi rất tò mò, không biết Công Tước ông làm sao
có thể sinh tồn giữa hai cô nàng vừa bạo lực lại hung tàn này đây?!?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Đó là đối với ông thôi.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Bình thường tụi tôi đối đãi với Công Tước thế này
này: Công Tước đại nhân, ngài xem em gái đằng trước ngực đầy, mông nở,
eo thon, yêu kiều tuyệt diễm, khuynh quốc khuynh thành kìa. Có cần em
giúp ngài đi câu về không?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không cần. Trợ thủ đắc lực có một Bạo Lực Nữu là đủ rồi!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Tôi đạp ông dính vách bây giờ.
Vì thế, bản chất nháy mắt bị lộ.
~
Tác giả: Tôi muốn giải thích một vấn đề vô cùng quan trọng. Có bạn hỏi rốt
cuộc Lãnh Nữu và Tiễu tỷ ai lợi hại hơn? Vì sao Lãnh Nữu chuyên khắc
Tiễu tỷ và Lưu Sa lại chỉ đánh ngang tay với Lưu Sa?
Đầu tiên, từ đầu truyện đến giờ tôi mới chỉ viết tổng cộng năm trận đánh thôi. Trận
đầu tiên bang chiến là Huyết Sắc chỉ huy, Quân Lâm thua. Trận thứ hai
thành chiến là Tiễu tỷ chỉ huy, thắng Lâm Uyên Các một thành nhờ một
giây (trận này tạm thời có thể xem nhẹ kết quả). Hai trận tiếp theo một
là Viêm Ma, AK47 chỉ huy, Tiễu tỷ lén bố trí, thắng; một là Thủy Linh
Tinh Quái, Quân Lâm thắng toàn diện.
Nhưng mà vì sao trận bang
chiến ở Cáp Mô Động Lãnh Nữu chỉ huy lại hòa? Một mặt là để khẳng định
có ‘duyên phân’ này nọ, mặt khác bởi vì trận bang chiến này là Quân Lâm
tuyên chiến với Lâm Uyên Các, cho nên địa điểm chiến đấu là do Lâm Uyên
Các lựa chọn. Lúc mới bắt đầu, bọn họ chiếm ưu thế địa hình dễ thủ khó
công, cho nên khiến Quân Lâm thua một mớ điểm trước. Chuyện đánh nhau
này ngoại trừ chiến thuật, thực lực ra thì địa hình cũng rất quan trọng
a. Cho nên điều này có thể giải thích lí do vì sao Lãnh Nữu khắc Tiễu tỷ và Lưu Sa mà chỉ đánh ngang tay với Lưu Sa. Nếu không có nhân tố địa
hình này thì… mọi người đoán được mà… Mặt khác, Lưu Sa của tôi cũng là
đại nhân vật mà được không? Thua thì quá mất mặt server 8 rồi
muahahahaha~~