“Bà định làm bại lộ thân phận tôi sao?” Ôn Tiễu vươn tay đoạt headphone lại, đóng mic.
“Bà cũng không phải con ông cháu cha hay nhà có điều kiện. Bà nói xem một
cái acc ở server cũ thì có gì để mà bại lộ chứ?” Trần Vũ khinh thường:
“Cũng không phải chưa từng chỉ huy.”
Ôn Tiễu ngồi xuống chỗ của mình: “Xùy xùy, chỉ huy thì chỉ huy.”
7 giờ 45 phút tối.
Tất cả mọi người đều tập trung về lãnh địa bang mình. Đồng thời, các bang
chủ cũng đang vội vàng tổ đội vú em cho mình cùng các trưởng lão.
Ôn Tiễu vẫn luôn ở trong đội Chinh Chiến Công Tước, Ngư thì đã lui, Mạt
Nhã Huyên và Thỏ Bảo Bối cùng một Vạn Hoa khác trong bang vào đội. Ôn
Tiễu cũng tự giác thay Diệp Bối Linh Phù. Loại chiến trường tụ tập vạn
người như thành chiến thế này thật sự không cần một dame công kích bình
thường như cô, ngược lại, Chinh Chiến Công Tước lại rất cần một Vạn Hoa
theo kịp tốc độ của anh.
Acc nhỏ của Trần Vũ vẫn đang bày hàng,
trong khi acc Thần Nữ Dụ Hoặc đã chuẩn bị xong mọi thứ, leo lên tọa kỵ
chạy từ Thanh Long Thành sang Huyền Vũ Thành, lại từ Huyền Vũ Thành chạy sang Chu Tước Thành. Làm bạn tốt của nhau, cho dù đang ở bang trung
lập, cô vẫn có thể ngầm cung cấp một ít thông tin có ích cho Ôn Tiễu.
Trên YY liên minh, tất cả các bang đều đã tập họp lại. Chỉ huy mới, còn là
một cô gái trang bị chỉ hạng trung, tuy các bang chủ đều đề cử nhưng
cũng khó tránh khỏi một số lời phản đối.
Ôn Tiễu biết, nếu thành chiến tuần này không có được thành tích tốt, cô sẽ phải chịu áp lực dư luận rất lớn.
Thuần thục điều chỉnh âm lượng nhạc nền, những gì cô biểu hiện ra không hề giống một chỉ huy mới.
“Tôi là Hoa Sinh Mê, chỉ huy thành chiến tuần này. Có lẽ rất nhiều anh chị
em trong liên minh không biết tôi, nhưng điều này cũng không quan
trọng.” Ôn Tiễu nói như tự giới thiệu trên mic: “Quan trọng là hy vọng
mọi người có thể phối hợp với tôi, nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh. Tôi
không đảm bảo chúng ta có thể lấy được hai hay ba thành nhưng ít nhất
cũng phải giữ được một chứ không phải trắng tay.” Lời Ôn Tiễu nói vô
cùng lưu loát: “Mỗi câu tôi chỉ nói một lần, nếu có dị nghị thì xin hãy
pm bang chủ của các bạn, bọn họ sẽ chuyển lời cho tôi. Còn nữa, cho dù
nghe không quen lời tôi nói thì cũng phiền mọi người đừng spam kênh
[Liên minh] trong lúc thành chiến!”
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Sao chị lại có cảm giác trước kia mình có mắt như mù nhỉ?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Lần đầu tiên?
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Giống như hiểu sai……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chị đoán xem.
……
“Cô chỉ huy?” Kênh [Tán gẫu riêng] của Ôn Tiễu đột nhiên bật lên tin nhắn
từ Chỉ Gian Lưu Sa: “Xem ra cô chơi game cũng vui vẻ lắm.”
“Tôi
biết ngay là ông cài gián điệp trong liên minh tụi tôi mà, nếu không sao tôi vừa nói chuyện là ông đã biết được chứ.” Ôn Tiễu trả lời: “Bên Lâm
Uyên Các là ông chỉ huy đúng không?”
“Đúng vậy.” Chỉ Gian Lưu Sa
trả lời: “Trước kia cô có nói một câu rất đúng, kẻ thù gặp nhau, tim ai
đen người đó thắng, xem ra chúng ta còn phải so xem tim ai đen hơn rồi.”
“Không hẳn như vậy.” Mấy phút trước khi thành chiến, chỉ huy của hai liên minh lớn cứ bình thản nói chuyện phiếm với nhau như vậy, chuyện này nếu bị
người ta biết, phỏng chừng sẽ là một tin chấn động: “Tim tôi không có
đen. Ông muốn lấy ba thành, tôi thì chỉ muốn hai thôi.”
“Chỉ huy
không muốn lấy ba thành thì không phải chỉ huy tốt.” Chỉ Gian Lưu Sa gần như có thể nhận ra suy nghĩ của Ôn Tiễu ngay lập tức: “Cô cũng muốn,
chỉ là không dám nói mà thôi.”
Lấy ba thành không chỉ cần thực lực mà còn cần cả may mắn nữa.
Đối với Chỉ Gian Lưu Sa mà nói thì hai thành hay ba thành thật sự không quá khác biệt, cho dù thua thì cùng lắm tuần sau đánh lại thôi. Nhưng đối
với Ôn Tiễu thì lại hoàn toàn khác. Lần đầu tiên chỉ huy, cô không dám
cược vào may rủi, chỉ có thể cố gắng được đến lợi ích lớn nhất trong
phạm vi mình có thể nắm chắc.
7 giờ 50 phút.
Thành chủ
Thanh Long Thành tuần trước là bang chủ Tây Điểm Binh Nhận của Tây Điểm
Quân Giáo đã báo thủ ở Thanh Long Thành. Thông Hoa Đại Toán và Hào Hoa
Mộ Địa báo công Chu Tước Thành mà Lâm Uyên Các thủ. Gia tộc AK, Chiến
Phong Tiêu Yên cùng Thần Thoại Lãng Mạn báo công Huyền Vũ Thành do bang
Hào Môn thủ.
Trần Vũ chạy khắp ba thành một lượt. Để không bại lộ thân phận, cô không dám tùy tiện nói chuyện mà chỉ cầm bút viết chữ.
Bang Chiến Ma và Đông Hải phe đối địch báo công Thanh Long Thành, các
bang còn lại chia ra báo thủ Huyền Vũ và Chu Tước.
Ôn Tiễu cầm
bút vẽ lại bản đồ, cuối cùng mới gửi tin nhắn riêng cho Thông Hoa Đại
Toán: “Một giờ đầu tiên làm theo lời em, thời gian còn lại bất luận em
gọi anh đi đâu giật cờ thì anh cũng đừng có đi!”
Thông Hoa Đại Toán ngẩn người, sau đó lập tức gửi một chữ đến: “Được!”
8 giờ.
[Hệ thống] Thành chiến bắt đầu!
“Tất cả các bang báo công thành toàn bộ tập trung chuẩn bị cướp cờ trước
thành mà mình báo. Cướp xong mọi người tập trung đến Thanh Long Thành!
Toàn bộ tập trung đến Thanh Long Thành!”
Vừa dứt lời, bang chủ ở hai thành còn lại lập tức cướp cờ, sau đó mang theo các thành viên trong bang quay về Thanh Long Thành.
Thanh Long Thành người ra vào tấp nập, gần như người của cả một liên minh và hai bang đối địch đều đang tụ tập ở đây.
“Quân Lâm Thiên Hạ cùng Thiên Quốc Thần Tộc toàn bộ vọt vào thành! Tất cả mọi người có nhiệm vụ thủ thành của Tây Điểm Quân Giáo toàn bộ chạy đến khu cướp cờ! Thấy cờ đối phương liền chạy lên giật!”
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Huyên, Thỏ Thỏ, chúng ta ở lại khu cướp cờ cứu người của Tây Điểm!
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Được.
……
[Hệ thống] Bang Tuyệt Sắc chiến thắng Lâm Uyên Các, trở thành thành chủ của Chu Tước Thành!
“Bọn họ đổi thành!” Ôn Tiễu nói trên mic: “Anh em Tây Điểm, chú ý lát nữa
Chỉ Gian Lưu Sa cướp cờ ở khu cướp cờ, một khi thấy liền giật cờ! Tất cả kẻ địch đến Thanh Long Thành, toàn bộ đánh cho sống dở chết dở cho có
mang luôn!” Cô dừng một chút: “Nữ chịu trách nhiệm đánh cho đối phương
sống dở chết dở! Nam phụ trách làm mang thai! Ai mắt mờ bỏ qua một tên
địch thì đêm nay liền ngủ trần nhà!”
[Liên minh] Hào Hoa Mộ Địa: Òa! Củ Lạc, em cái đồ cầm thú không bằng này!
[Liên minh] Liệt Diệm Phi Tuyết: Cô quá hung tàn!
[Liên minh] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Đây là chế tạo cơ hội cho đám đàn ông FA tụi này sao?
[Liên minh] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đám này vốn đã là tổ cầm thú ba người rồi có được không!
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Tổ trưởng đây!
[Liên minh] Thanh Sắc Yêu Cơ: Trần nhà thì ngủ thế nào? Treo ngủ sao?
[Liên minh] Mân Côi Du Nhiên: Công Tước, bình thường anh cũng ngủ trần nhà sao?
……
“Nhiều người như vậy tập trung thủ một thành, nếu không ngủ được thì toàn bộ
đi *beep* hết cho tôi!” Một giờ đầu tiên có vẻ thoải mái, Ôn Tiễu trong
khi chỉ huy còn thay đổi mấy bài nhạc nền. Cô cũng không chút để ý mà
nói nhảm với mọi người: “Yêu Cơ, cậu có thể thử xem, cả ngày nhốt Mộ Địa ở ngoài bang thật sự rất tàn nhẫn, sau này cứ dựng một cây cột trong
bang để treo Mộ Địa là được rồi! Còn cái tên nói tôi là cầm thú kia nữa, có biết cái gì mới là cầm thú không? Cầm thú thật sự thì mặc quần áo là mặt người dạ thú, cởi quần áo ra thì còn cầm thú hơn cả cầm thú, lên
giường nữa là cầm thú không bằng! Tôi thuần khiết như vậy, nhìn giống
cầm thú sao?”
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Giống!
[Liên minh] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Công Tước cũng nói giống rồi, tôi còn có cơ hội phản bác sao?
[Liên minh] Huyết Sắc Tịch Dương: Bái cầm thú!
[Liên minh] Hà Hoa Đồ Mị: Vây xem cầm thú!
[Liên minh] Thông Hoa Đại Toán: Bạn cầm thú phía trước! Đứng lại, không được nhúc nhích, cùng tôi đi uống thuốc!
……
Kênh [Liên minh] nháy mắt bị các thể loại cầm thú spam kín, mọi người trực
tiếp quăng lời dặn ‘trong lúc thành chiến không spam [Liên minh]’ của Ôn Tiễu ra sau đầu. Lúc này không khí không hề giống thành chiến mà giống
như mọi người cùng một chỗ nói chuyện phiếm với nhau hơn.
“Đám
các người……” Ôn Tiễu vừa nói chuyện vừa chuyển mắt sang nhìn màn hình
Trần Vũ: “Chỉ Gian Lưu Sa đến! Tất cả chú ý! Các anh em Tây Điểm Quân
Giáo đang ở khu cướp cờ, mọi người xoay màn hình nhìn kỹ một chút, vừa
thấy cờ Lâm Uyên Các liền nhổ!”
“Đừng giết Chỉ Gian Lưu Sa!” Acc
Hoa Sinh Mê lúc này đang ở ngay khu cướp cờ. Bởi vì khu cướp cờ chính là điểm hồi sinh của các bang, còn điểm hồi sinh của Tây Điểm Quân Giáo
lại ở trong thành. Chỉ có bang thủ thành mới có thể nhổ cờ, cho nên bang đối địch khi thấy bang thủ thành thì chắc chắn phải giết không thể nghi ngờ. Ôn Tiễu để Mạt Nhã Huyên ở lại khu cướp cờ cứu người để không cho
người của Tây Điểm Quân Giáo chết hồi thành.
“Để hắn cướp cờ! Chờ hắn cướp cờ xong rồi hẵng giết!” Ôn Tiễu quát: “Không cần bạo lực như
vậy, mời mọi người đối xử với hắn dịu dàng như cô giáo Thương* trong máy có được không? Mấy người biết hắn tay yếu chân mềm, không chịu nổi đám
cầm thú không bằng mấy người đánh hội đồng đâu mà! Cho hắn một cơ hội
cướp cờ đi chứ!”
*R: nguyên văn là Thương lão sư, một cách gọi khác của Aoi Sora, là diễn viên JAV.
Ôn Tiễu thật sự là bất đắc dĩ, mắt thấy Chỉ Gian Lưu Sa ngã xuống trong
đám đông, cô thậm chí còn có xúc động chạy lên dùng Hướng Sinh Quyết cứu hắn dậy. Đáng tiếc là chỉ một lát sau, Chỉ Gian Lưu Sa liền hồi sinh ở
ngoài thành.
[Liên minh] Thông Hoa Đại Toán: Đâu phải trong máy ai cũng có cô Thương đâu.
[Liên minh] Tây Điểm Binh Nhận: Củ Lạc, xin hãy nói cho anh biết em có hết thảy bao nhiêu mầm mống?
[Liên minh] Mạt Nhã Huyên: Em có biết em nói câu đầu tiên đã tự làm lộ bản tính của mình rồi không?
[Liên minh] Hào Hoa Mộ Địa: Yêu Cơ, em muốn làm gì!!!
[Liên minh] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Bán địa chỉ có 2000 bộ, ai muốn không?
……
Tại kênh [Đội ngũ], Chinh Chiến Công Tước phát một cái emo phun nước miếng để biểu thị sự bất mãn của mình.
Người lặng lẽ tham gia trận chiến là Trần Vũ, cô vẫn đang múa bút ghi lại
những số liệu, lại không cảm thụ được không khí trong liên minh Quân
Lâm.
Chỉ Gia Lưu Sa vẫn bám riết không tha mà tiếp tục chạy vào. Nói đúng hơn là ba đầu sỏ Lâm Uyên Các sóng vai vọt vào.
“Đám xấu xa các người!” Ôn Tiễu quắc mắc, sau đó liền thấy Chỉ Gian Lưu Sa:
“Mau để hắn xuống ngựa cướp cờ, ai giết hắn lúc này liền lôi ra ngoài
bắt hát Thấp Thỏm* một trăm lần!”
*R: chắc là bài này: Click. Mấy bữa trước mới thấy trên facebook, còn ngồi cười nguyên buổi tối. Thiên
hạ kiu là bài Tay to á =))))))))))).
Bang chúng Tây Điểm Quân
Giáo đồng loạt ngừng tay, yên lặng vây quanh Chỉ Gian Lưu Sa chờ hắn
cướp cờ. Chỉ Gian Lưu Sa sợ run cả người, trong đám người tạo hình y như nhau, hắn dường như thấy được một đôi mắt như sói như hổ.
[Liên minh] AK Khinh Phiến: Công Tước, Củ Lạc cùng Chỉ Gian Lưu Sa có gian tình, ông nhất định phải nhìn cho rõ ràng aaaaa!
[Liên minh] Tình Yêu Ấm Áp: Chính xác, anh xem cô ấy dịu dàng với Chỉ Gian
Lưu Sa chưa kìa, còn bảo mọi người cùng dịu dàng nữa. Công Tước, mau tới đánh tiểu tam!
[Liên minh] Hào Hoa Mộ Địa: Hahaha, tự làm bậy không thể sống. Củ Lạc, mau khai thật đi!
[Liên minh] Mạt Nhã Huyên: Không bằng lên [Truyền âm] hỏi Chỉ Gian Lưu Sa thử đi, xem hắn có hài lòng với sự dịu dàng của mọi người hay không?
[Liên minh] Thỏ Bảo Bối: Huyên tỷ v5!
*R: v5 là uy vũ.
……
“Hắn cướp cờ rồi, có thể giết!” Ôn Tiễu cảm thấy mình sắp bị đám người trong liên minh này đùa chết rồi: “Dùng sức một chút, tôi muốn thấy hắn đo
đất trong nháy mắt! Không cần lo cho Im Lặng Như Tờ và Lãnh Tuyết Nhi!
Anh em Tây Điểm, giật cờ Lâm Uyên Các!”
Hoa Sinh Mê đang ở khu cướp cờ cứu người, đã nằm bẹp vô số lần. Chết vô cùng có nhịp điệu!
Bên cạnh một số Vạn Hoa của Quân Lâm Thiên Hạ đột nhiên xuất hiện rất nhiều kẻ địch sống lại trở về.
“Vài Thích Khách hoặc Võ Tôn đến đây nào.” Trong YY của liên minh Lâm Uyên
Các, Chỉ Gian Lưu Sa bình tĩnh ra lệnh: “Chú ý nhìn chằm chằm mấy Vạn
Hoa của Quân Lâm này cho tôi, không cần giết chết bọn họ, dùng kỹ năng
bình thường khiến họ bị giữ trong trạng thái chiến đấu, không thể cứu
người là được rồi.”
Chỉ Gian Lưu Sa vừa dứt lời, mấy cận chiến đã khóa kỹ đám người Mạt Nhã Huyên. Rất nhanh, tại kênh [Liên minh] của
Quân Lâm, mọi người của Tây Điểm Quân Giáo đang ở khu cướp cờ đồng loạt
phát tín hiệu cầu cứu, mà mấy Vạn Hoa lại đang trong tình trạng muốn
chết không được lại không thể cứu người.
Phần lớn bang chúng Tây
Điểm Quân Giáo hồi sinh về thành, trong khi các thành viên của Lâm Uyên
Các thì lại vọt vào thành dưới sự dẫn dắt của Chỉ Gian Lưu Sa.
“Cũng không tệ lắm.” Chỉ Gian Lưu Sa pm Hoa Sinh Mê, “Có điều chiêu này tôi từng xài rồi.”
“Thời gian, còn rất dài.” Trong phòng ngủ, Ôn Tiễu cùng Trần Vũ nhìn nhau cười.