Cả bữa tiệc đính hôn
bên ngoài bình thản, nhưng sau lưng, đã sớm sóng lớn cuồn cuộn mãnh liệt dâng lên vô số bọt sóng, không có chỗ để người ta thăm dò, càng thêm
dấy lên âm u dưới núi băng.
Một số phu nhân quý tộc cố ý bôi nhọ
cô dâu phao tin đồn nhảm không ngừng truyền đi, họ cũng không quan tâm
Mịch Nhi và thiếu gia nhà họ Mục tiểu thư nhà họ Triển quan hệ thân
thiết, càng không suy nghĩ tại sao những ông trùm thương trường khó trị
kia phải đầu hàng khuất phục Mịch Nhi, lòng mang ghen tỵ họ chỉ biết cố
tình gây chuyện, dựa theo những ý nghĩ trong lòng mình suy nghĩ ra chân
tướng sự tình.
Nguyên nhân xuất hiện tin đồn là bởi vì, họ phát hiện một vấn đề khá quan trọng!
Ở lễ đính hôn quan trọng này, cha mẹ của vị tiểu thư Mịch Nhi này vẫn chưa xuất hiện!
Làm phụ huynh và chủ nhân chủ trì bữa tiệc đính hôn, từ đầu tới cuối vẫn
chỉ có vợ chồng Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa, người nhà cô dâu vẫn
chưa lộ diện, điều này không khỏi khiến những người phụ nữ ở đây liên
tưởng phong phú. . . . . .
"Hừ, nhất định là gia thế vị cô dâu
này không lên sân khấu được, căn bản cũng không dám xuất hiện trước mặt
mọi người, thì dũng khí trình diện cũng không có!"
"Cũng không
nhất định nha, nói không chừng là cha mẹ người ta rõ ràng đã tới, sau
khi thấy hiện trường bữa tiệc quyền thế, lại sợ hãi không dám hiện
thân!"
"Tôi cảm thấy không phải như vậy, có thể căn bản cha mẹ
của cô ta đều mất, hoàn toàn không có người thân, mới có thể một mình
một người đính hôn, trong nhà không có ai đến cùng với cô ta!"
"Ai, các người không ăn được nho đã nói nho chua, quan tâm chuyện cha mẹ
người ta làm gì, mấu chốt là con gái có khả năng nha! Không biết làm sao bò được lên giường của Liên tổng, cô ta mới có thể chui vào nhà quyền
thế, hừ. . . . . ."
"Thật là, loại phụ nữ này, nói không chừng hai ba ngày sẽ trở thành người bị chồng ruồng bỏ, đến lúc đó xem cô ta khóc thế nào!"
Trong khoảng thời gian ngắn, đủ loại đồn đãi lặng lẽ truyền đi trong đám phu
nhân quý tộc, họ vốn cảm thấy hết sức kinh ngạc với tin tức nam nhân tốt cấp kim cương Liên Tĩnh Bạch chợt đính hôn, đối với đối tượng anh đính
hôn —— bỗng xuất hiện cô Mịch Nhi này càng thêm bản tính trời sinh vô
cùng bất mãn, hiện tại có cớ để suy đoán, họ càng dội tất cả nước dơ
mình có thể nghĩ tới lên người cô, dùng hành động này để hả giận.
Nhưng sự thật, khắp nơi mọi người cùng suy đi đoán lại.
Với tư cách là cha mẹ của Mịch Nhi, chủ nhân nhà họ Mục Mục Thần và Tố Tâm
dĩ nhiên tham gia toàn bộ hành trình bữa tiệc này, hôm nay chính là con
gái duy nhất của bọn họ tổ chức lễ đính hôn, dù sao chăng nữa cũng không thể bỏ qua! Bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt tất cả cho Mịch Nhi, tuyệt đối
muốn thiên kim bảo bối xuất giá thuận lợi vui vẻ.
Nhưng hai người thân là cha mẹ của cô dâu, cũng không lấy thân phận chủ nhân xuất hiện
tại bữa tiệc, điều này cũng đã bàn bạc với Triển Thiếu Khuynh, Liên Hoa
còn có Liên Tĩnh Bạch, bọn họ là vì Mịch Nhi mới quyết định như vậy.
Về sau Mịch Nhi tuyệt đối sẽ không lấy chức phu nhân danh nhân xuất hiện
xã giao với giới thương chính quyền thế, sau khi cô kết hôn vẫn muốn
phát huy sở trường chữa bệnh cứu trong bệnh viện người, nếu như cô chỉ
là người bình thường gả vào nhà quyền thế trong mắt khách mời, xuất hiện cũng sẽ không chấn động lớn như vậy, sóng gió cũng có ngày tiêu tan.
Nhưng nếu như tất cả mọi người đều biết cô vừa là đại tiểu thư nhà họ Mục,
vừa là con dâu trưởng nhà họ Triển, gánh vác quá nhiều thân phận quan
trọng, Mịch Nhi thu được độ chú ý tuyệt đối không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy! Điều này sẽ khiến cô lúc ở trước mặt mọi người,
công việc chữa bệnh cô thích cũng sẽ xuất hiện nhiều bất tiện! >
Nhà họ Triển
và nhà họ Mục cũng không cần dùng hư danh dọa người khác, hai nhà kết
thân là chuyện của mình, cũng không cần tuyên bố với thế giới để người
khác sợ hãi. Bọn họ chỉ hy vọng về sau đôi vợ chồng nhỏ có thể sống tốt
đẹp hạnh phúc, đây mới là quan trọng nhất.
Vì vậy, hai nhà liền
bàn bạc, khiêm nhường bình tĩnh xử lý thân phận của Mịch Nhi, tạm thời
không tiết lộ bối cảnh gia thế của cô, để cô có thể tận hưởng thời gian
tự do, làm việc muốn làm.
Dù sao, Mịch Nhi cũng đã rời xa thành
phố K thượng lưu quá lâu, có rất ít người biết nhà họ Mục còn có vị đại
tiểu thư này, cho dù tối nay những bệnh nhân giới thương chính được cô
cứu chữa qua nhận ra cô, cũng sẽ được lệnh không tiết lộ chút nào.
Nhà họ Triển và nhà họ Mục đều một lòng suy nghĩ cho Mịch Nhi, bọn họ tuyệt đối không tưởng tượng nổi, mình khiêm tốn và ẩn giấu, thế nhưng lại
khiến những phụ nữ tâm tư ác độc đó ác ý tổn thương Mịch Nhi như thế!
Thật may là, Mục Thần và Tố Tâm đang bị đám khách mời nịnh bợ nịnh nọt vây
lấy, phu nhân thiên kim căn bản không dám tiến lên nói những lời đồn đãi kia với bọn họ, nếu không, hai người yêu con gái này sẽ hoàn toàn khiến những người này mất mặt, để bọn họ nếm thử kết cụ dám đụng đến nhà họ
Mục!
Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa thân là chủ nhân chủ trì dạ
tiệc, càng bận rộn xã giao hơn Mục Thần và Tố Tâm, càng không thể nào có người dám để cho bọn họ biết suy đoán với con dâu trưởng nhà họ Triển;
những lời nói bóng gió này cũng chỉ len lén truyền đi ở dưới mặt bàn,
chỗ lên men tùy ý ánh sáng chiếu rọi không tới.
Dạ tiệc đính hôn
cứ như vậy, vẫn bình an vô sự cử hành đến thời khắc sắp kết thúc, rất
nhiều người vốn vì công việc phải rời tiệc, Triển Thiếu Khuynh và Liên
Tĩnh Bạch tao nhã lễ độ ở trước cửa tiễn khách, lần nữa cảm ơn bọn họ
đến dự lễ đính hôn tối nay.
Liên Hoa và Mịch Nhi với mẹ chồng
nàng dâu rời khỏi người yêu của mình, không có các ông chồng nhà họ
Triển theo bên cạnh. Họ thật ra đều không thích khách sáo xã giao như
vậy, dạ tiệc sắp kết thúc, họ cũng lười biếng tránh né đi nghỉ ngơi
trước.
Vì bày biện ra dáng vẻ đoan trang quý tộc, cứ kéo dài nụ
cười dè dặt hoàn mỹ như vậy ở trong bữa tiệc khoảng hai đến ba giờ, ít
nhất họ phải đi thả lỏng vẻ mặt một chút, tránh khỏi mặt than vô ý nổi
lên.
"Dì Liên, dì nghỉ ngơi trong phòng trước một chút, con đi
bảo người ta đưa nước nóng tới, ngâm chân thả lỏng bắp thịt một chút,
giải trừ mệt mỏi rất hiệu quả!" Mịch Nhi lấy quyền uy bác sĩ cười nói
với Liên Hoa, "Con đấm bóp huyệt vị cho dì một chút, như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn!"
"Đều đã đính hôn với Tĩnh Bạch, còn gọi là dì sao!"
Liên Hoa thân thiết kéo Mịch Nhi, trêu ghẹo cô nói, "Hiện tại nên gọi ta cái gì đây!"
". . . . . ." Mặt của Mịch Nhi không khỏi đỏ hết,
cô xin lỗi rũ xuống đôi mắt tím, ấp a ấp úng một hồi, mới kêu lên một
chữ , "Mẹ. . . . . ."
"Con dâu tốt, về sau mẹ liền giao tĩnh bạch cho con, con phải đối tốt với nó, mẹ tin con mẹ nhất định sẽ toàn tâm
toàn ý đối với con, sẽ không phụ lòng con!" Liên Hoa sờ sờ gương mặt mềm mại của Mịch Nhi, quan tâm nói, " Chỗ này của mẹ cũng không cần con bận rộn, biết con vẫn nhớ mong Liên Tranh mấy năm không thấy, đi tìm nó nói chuyện đi! A, đúng rồi, nếu như một hồi gặp được Tố Tâm, cũng bảo bà ấy tới đây nghỉ ngơi một chút!"