Chris: Lương Hoàng Thiên: chơi thân với bọn hắn từ lâu. 17 tuổi.
tính tình: quậy phá, thích đi gây chuyện, có thể nói là trẻ con nhưng
lại là người hiểu chuyện nhất trong đám bọn hắn. cao: 1m82. Đẹp trai với mái tóc đen mượt, bồng bềnh cùng đôi mắt nâu đầy thân thiện. gia đình giàu có.
Vũ Nhã Linh: hội trưởng hội học sinh. Tính tình dịu dàng, thân thiện
17 tuổi. Là nữ thần của World Class Xinh đẹp với mái tóc đen dài mượt
đầy nữ tính. đôi mắt to long lanh. làn da trắng không thể tả. Cao 1m62.
Gia đình giàu có
….
Sáng hôm sau, tụi nó đều cố gắng đi học sớm để tránh mặt bọn hắn. Khi đến trường, tụi nó chứng kiến được cảnh tượng trên khắp các bức tường
của World Class đều có những tờ giấy ghi: “Hot girl Khánh Uyên, Nhật Hạ, Đình Ngọc ăn nói thô tục, sống hai mặt, lừa dối, thứ làm ô nhiễm World
Class…” song đó là những tờ giấy nói về các vụ bê bối của 3 công ty và
sắp phá sản. Nhưng điều kì lạ là không thấy tin gì của Tuyết Nhi. Có
điều, tụi nó đâu thèm quan tâm. Lúc đầu còn hí hửng vì nghĩ có chuyện
vui nhưng khi đọc được mấy chữ đầu thì tụi nó chẳng thích thú gì nữa.
Tụi nó nhanh chóng vào lớp, thở phào khi không thấy bọn hắn ở đó
– Rin cậu xuống đây ngồi với tớ nha, tớ muốn ngủ một chút, sẵn vào
tiết nhớ gọi tớ dậy. – Yu nằm dài ra bàn, gỡ hẳn cả mắt kính, xoa xoa
một bên thái dương
– Cậu sao vậy? – Rin ngồi xuống bên cạnh Yu hỏi thăm, nhỏ thấy lạ vì Yu có vẻ mệt.
– Buồn ngủ thôi, hôm qua tớ ngủ không ngon – Yu mắt nhắm nghiền trả lời
– ừm – Rin thấy vậy thì không hỏi nữa, nhỏ lấy giấy và bút ra bắt đầu vẽ
– Yuko cậu cho tớ nghe nhạc với – Rina khều Yuko ở trên
– Cậu đợi chút – Yuko lấy headphone cùng cái mp3 đang nghe đưa cho
Rina. Sau đó, Yuko đem một quyển sách dày rồi đi xuống ngồi cạnh Rina mà đọc
Tụi nó mỗi đứa một việc chẳng thèm để tâm đến những ánh mắt soi mói xung quanh.
– thấy không? con nhỏ đang nằm với con nhỏ đang nghe nhạc ý…
– Trời ạ, ghê thiệt chứ… dám làm chuyện như vậy nữa
– Còn tin đồn giờ chỉ là do tụi nó dựng lên, loại bỏ các hot girl… để quyến rũ “bộ tứ hoàng tử”.
– Đúng là hồ ly!
– Loại con gái lẳng lơ, vô liêm sỉ, chẳng biết nhục nhã!
-…
” cạch” tiếng cửa mở ra khiến cho các học sinh trong lớp chú ý. 4 mỹ
nam bước vào với khuôn mặt rõ vui khiến bao trái tim nữ sinh trong lớp
này rơi rụng không chút thương tiếc.
Bọn hắn tiến đến chỗ tụi nó. Biết là bọn hắn, tụi nó chẳng hề nhìn
lấy một cái. Tụi nữ sinh xung quanh bắt đầu giận dữ khinh bỉ và ganh
ghét tụi nó nhiều hơn
– đổi chỗ? – Ken nhìn bàn trống trơn rồi quay sang Rin hỏi
– ta muốn ngồi đây – Rin vẫn chăm chú vào bức tranh mình vẽ, đôi tay
có chút run run, chiếc bút chì ngày càng bị nhấn mạnh xuống. Tuy nhiên
vẫn cố tỏ ra bình tĩnh và trả lời Ken.
– Xin lỗi
– Tại sao? – Rin dừng bút, vẫn chăm chú vào bức tranh.
– vì đã nghi ngờ
Rin im lặng rồi ngoan ngoãn dọn đồ về chỗ cũ, tuy vậy nhỏ vẫn không
nhìn mặt Ken. Anh cũng chẳng biết làm sao… nhưng nhỏ chịu về chỗ là ổn
rồi
– Yuko về chỗ một chút nhá… không phiền chứ? – Yuko ngước lên nhìn
Ron bằng ánh mắt bình thản. Sau đó, nhỏ gấp sách đi về chỗ của mình
Một tờ giấy màu vàng ở trước mặt cô :” Tôi xin lỗi vì đã không tin
tưởng Yuko… mong Yuko tha lỗi cho tôi nhá. ” cùng một cái biểu cảm rưng
rưng nước mắt. Yuko vô thức nở nụ cười “Ron cũng đáng yêu quá nhỉ?”.
Thấy nhỏ cười, Ron như trúng số, vui vẻ hẳn.
Ren ngồi xuống bên cạnh và nhìn Rina. Tuy rằng đang nghe nhạc nhưng
Rina chỉ đang nghĩ về người ngồi bên cạnh thôi, gương mặt đã đỏ lên từ
lúc nào.
– Rina, tôi … – Ren thì thầm bên tai Rina và anh không hề biết nhỏ
đang đeo headphone. Nhạc tuy vừa đủ nghe nhưng Ren nói quá nhỏ Rina chau mày vì không biết anh chàng này đang nói gì. Lúc nhỏ gỡ headphone cũng
là lúc Ren vừa nói xong
– Anh vừa nói gì thế? tôi đang nghe nhạc
– ơ… – Ren chẳng biết nói gì luôn, khó khăn lắm anh mới nói ra được
những lời này mà… sao nhỏ lại không nghe được cơ chứ – là… tôi muốn…
muốn… x…x..xin…lỗi.
– Tôi tốt lắm… chẳng có lỗi đâu để anh xin – Rina nói xong thì định mang headphone nhưng Ren đã nắm tay nhỏ lại.
– Tôi thật lòng xin lỗi, cho tôi một cơ hội nữa thôi, tôi sẽ không làm cô buồn nữa đâu
Rina nghe thấy đỏ cả mặt, nhớ ra tay mình đang bị Ren nắm chặt thì
rút lại, cúi mặt mà về lại chỗ ngồi. Khiến Ren cũng bật cười vì nhỏ quá
là dễ thương.
Bin về chỗ ngồi của mình, thấy Yu đang ngủ nên cũng không nỡ đánh
thức. Nhỏ ngủ trông thật bình yên, gương mặt xinh đẹp có chút xanh xao,
đôi mắt nhắm lại thấy rõ hàng mi cong dài tuyệt đẹp. Bin bất chợt nhìn
xuống môi Yu. Đôi môi hồng hào nhỏ nhắn khiến anh muốn đặt vào đó một nụ hôn. Vô thức, gương mặt của anh ngày càng gần với Yu…
– Cả lớp nghiêm! – Tiếng của nhỏ lớp trưởng vang lên khiến Bin khựng
lại nhìn lên bục… giáo viên đã bước vào . Anh thầm oán hận bà cô , đi
dạy chẳng đúng lúc gì cả.
– hôm nay cô muốn giới thiệu với cả lớp… vào đi – Cửa mở ra, xuất hiện là cặp nam, nữ xinh đẹp – Các em tự giới thiệu đi
– I’m back! ( tôi đã trở lại) Sau một năm đi du lịch Chris-Hoàng
Thiên tôi đã về, có ai đã quên tôi rồi không? – Chris cười rõ tươi nói
lớn. Học sinh trong lớp cũng chẳng lạ gì Chris mà còn hưởng ứng rất
nhiệt liệt. ( Trừ cái “xó” của tụi nó. Bọn hắn thì ” coi như tao không
quen biết mày”)
– Mình là Nhã Linh, như các bạn biết mình ở lớp bên. Vì một số lý do, mình được chuyển qua đây. Mong mọi người giúp đỡ – Nhã Linh cười tươi
khiến đám con trai trong lớp xịt máu mũi.
– Rồi, hai em hãy xuống bàn trống ở dưới nhé, cạnh bạn Hùng và Vy.
Sau đó, Chris và Nhã Linh đi xuống về chỗ ngồi. Khi đi qua bọn hắn,
Chris nháy mắt cười. Còn Nhã Linh thì nhìn cả bọn với ánh mắt dò xét gì
đó.
– Tiết này, cả lớp tự học, cô lên phòng hiệu trưởng một chút – Giáo
viên nói xong thì tụi học sinh vui mừng hết lớn. Gì chứ cho dù là lớp
chuyên thì chuyện lớp trống tiết vẫn là niềm vui mỗi khi đi học.
– Yu à, tiết trống, tụi mình lên sân thượng chơi đi – Rin quay xuống
lay lay người Yu rủ đi chơi … không có phản ứng – Yu à! Yu! – Rin hoảng
sợ kêu lớn hơn tập trung sự chú ý của mọi người
– Yu bị sốt rồi – Yuko quay xuống, sờ tay vào trán Yu thốt lên. Trong khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, Bin bế xốc Yu lên và nhanh chóng
chạy ra khỏi lớp trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. Sau đó, cả bọn đều kéo
nhau đi xuống phòng y tế, luôn cả anh chàng Chris và cô nàng Nhã Linh
kia. Để lại trong lớp là những lời đồn đại, bàn tán không hề hay ho với
tụi nó.
…
– Con nhỏ ngốc này, làm gì mà để bị sốt cao thế không biết – Bin đặt
Yu xuống giường nghỉ lầm bầm. Quay sang nhân viên y tế – phiền cô xem
bạn em thế nào.
– Được rồi, em ra ngoài một chút đi – Cô y tá cười tươi trấn an Bin ( chứ không phải vì thấy “zai ẹp” à? (Ծ‸Ծ)
Bin ra ngoài ngồi chờ, vừa lúc những người kia đến:
– Sao rồi? Ổn mà phải không? – Rina lo lắng hỏi – Con nhỏ này nữa, lúc sáng mệt mà cũng không chịu nói!
– Nó có bao giờ nói mấy chuyện này đâu. Nếu có bị gì thì cũng tự chế
thuốc mà uống. Đợi hỏi ra mới chịu nói không thôi… kì này nhất định phải quản lí thêm cả vụ này nữa – Yuko chau mày, nói Yu nhiều lần nhưng nhỏ
cũng chẳng chịu để ý sức khỏe của mình gì cả
– Ơ… tên này ra đây làm gì vậy? – Rin hỏi khi thấy Chris đứng cạnh mình
– Thì ra xem thôi, đâu có ảnh hưởng gì đâu – Chris nhún vai, vì đã quen với cái kiểu ăn nói như người lạ của Rin.
– Thôi được rồi, làm ơn dẹp bớt mấy cái mỏ nhiều chuyện lại đi. Yu
còn đang nghỉ ở trong nữa đó – Ron nói xong tụi nó mới nhớ ra và tự kiểm điểm. ngồi xuống những cái ghế trước phòng.
15 phút trôi qua, cô y tá vừa ra ngoài tụi nó đã nhào tới hỏi chuyện
– Bạn em giờ sao rồi chị?
– Ưm, em ấy chỉ bị hôn mê nhẹ do sốt thôi, lát nữa mới tỉnh, các em
có thể vào thăm một chút nhưng nhớ đừng làm ồn, để bạn nghỉ ngơi. – Cô y tá vừa nói xong, tụi nó thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ bước vào phòng.