Nắng chiếu qua ô cửa sổ phòng Hoshi làm cô khó chịu. Cả đêm qua cô
chỉ ngủ được 3 tiếng đồng hồ trọn vẹn vì cứ nhắm mắt lại là cô lại mơ
thấy ác mộng
Hoshi tỉnh dậy, đi vào nhà vệ sinh và soi gương. Ôi thần linh ơi, đây là Hoshi sao, quầng thâm mắt hiện ra rõ rệt như Panda
Uể oải làm vệ sinh cá nhân và thay đồng phục, Hoshi lấy cặp của mình và đi xuống nhà
"Hoshi à, lại đây ăn sáng đi"- Charles
"Vâng"- Hoshi
Cô ngồi xuống và bắt đầu ăn sáng một cách uể oải. Charles nhìn Hoshi khác
hẳn mọi ngày nhưng không hỏi và ông biết rằng có cậy miệng cô ra cô cũng không chịu nói
Ăn xong, Hoshi chạy vào bếp lấy chai Mountain Dew để vào cặp và đi học
"Cháu chào ông"- Hoshi
"Ừ"- Charles
Hoshi đang phân vân là nên đi xe bus đến trường hay đi bộ thì thấy xe của Rin và Ren trước cổng
"Hoshi lên đây anh chở đi học"- Rin
Cô gật đầu và lên chiếc Ferrari 599 GTO bóng loáng của anh để đi học
Trước trường Star town
Rin dừng xe trước trường Star town và quay xuống gọi Hoshi
"Hoshi-chan dậy đi, đến trường rồi này"- Rin
Hoshi uể oải ngồi dậy và lấy cặp của mình đi xuống xe
Bước chân ra khỏi xe cũng là lúc Hoshi phải đối mặt với ánh sáng. Ánh sáng
đã làm cho những đứa buồn ngủ như Hoshi phải che mắt lại. Lấy iphone của mình ra và cắm tai nghe vào, bật bài Pillowtalk- Zayn và bắt đầu đi vào trường
"Hoshi-chan"-Ren
Nghe thấy tiếng gọi mình, Hoshi quay ra
"Em để quên áo khoác này"- Ren
Hoshi cầm lấy áo khoác và mặc vào, bảo sao từ nãy đến giờ cô cảm thấy lạnh và thiếu thiếu cái gì đó, hoá ra là để quên áo khoác trên xe. Tiếng bàn
tán bắt đầu vang lên
"Sao con nhỏ đó quen được Ren vậy"
"Nó là bạn gái của Ren à"
Tiếng xì xào bàn tán vang lên khá rõ ràng nhưng vì Hoshi đang đeo tai nghe và khá là buồn ngủ nên cô không quan tấm mấy. Mục tiêu bây giờ của cô là
đi vào lớp cất balo và cáo ốm để lên phòng y tế đi ngủ
Vào lớp học, Hoshi về chỗ ngồi của mình và nhìn xung quanh
"Tachibana- san, Haruko đến chưa vậy"- Hoshi
"Chưa, có chuyện gì không"- Tachibana
"Tí nữa giáo viên điểm danh thì bảo mình ốm nhé"- Hoshi
"Gì đây, lần đầu thấy cậu trốn học đấy"- Tachibana
"Chỉ là lần đầu ở Nhật thôi, mà mình buồn ngủ qua, đi đây"- Hoshi
Trên đường đi tới phòng y tế, Hoshi có cảm giác như mình là ngôi sao
Hollywood vì đi đến đâu thì có người nhìn cô đến đó. Hoshi hơi khó hiểu
và hơi tò mò nhưng rồi vẫn cho qua vì cô quá buồn ngủ để để tâm đến
chuyện này
"Oáp, cuối cùng cũng đến"- Hoshi
Hoshi mở cửa bước vào phòng, cô đi đến phía cái giường bệnh thì đập vào mắt cô là cảnh tượng
Sakamaki Shuu đang ép một cô gái sát tường, tay phải chặn ở bên tường còn tay
trái thì cầm cằm cô gái đó. Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoshi nhận ra mình đã phá mất khung cảnh lãng mạn của họ, cô lên tiếng
"Ohh, rất xin lỗi, tôi không cố ý"- Hoshi
Hoshi nói xong đóng cửa phòng y tế lại và đi lên sân thượng
Sân thượng như là nhà của Hoshi khi cô ở trường, ăn trưa cũng ở trên này,
ra chơi hầu như ở trên này, trốn học thể dục cũng ở trên này, thậm chí
nhiều lúc ôn bài trước khi kiểm tra cũng ở trên này
Quá
buồn ngủ, Hoshi không quan tâm là cái sân bẩn hay sạch. Cô nằm xuống,
một tay gối đầu, một tay đút vào túi áo và ngủ cùng với cái tai nghe
đang phát bài Kiss the rain. Giai điệu nhẹ nhàng của bản nhạc khiến
Hoshi đi vào giấc ngủ nhanh hơn
5 phút sau, khi Hoshi đã ngủ say, Kanato từ ngoài cửa đi vào. Thấy bóng người nằm ở sân thượng, anh tiến gần
"Hmm, Akiko Hoshi, là người làm cái bánh đó sao"- Kanato
Mấy hôm trước, Kanato có ghé qua tiệm bánh và ăn thử bánh mousse mới của
tiệm. Đối với Kanato, cái bánh mousse đó thật sự ngon và Kumo đã nói với anh rằng cái bánh đó là do Hoshi làm. Và từ đó anh cảm thấy tò mò về
Hoshi
Tiếng chuông hết tiết reo lên đánh thức Hoshi dậy. Cô từ từ mở mắt. Kanato thấy vậy liền đứng lên và đi xuống lớp
"Hình như vừa nãy có ai ở đây thì phải?"- Hoshi
Hoshi đứng dậy và đi xuống lớp
Vào lớp học, Hoshi cắt tai nghe và lấy sách vở môn anh ra. Lục mãi trong cặp cô không thấy sách anh đâu
"Sách anh đâu rồi nhỉ?"- Hoshi
Cô tiếp tục lục trong cặp, thậm chí còn đổ hết sách vở ra bàn. Biết là mình đã quên, cô chán nản nằm bò ra bàn
"Tí nữa thể nào cũng bị phạt cho mà xem, ah"- Hoshi
Hoshi kêu "ah" một tiếng, có cái gì đó đập lên đầu cô. Hoshi nhìn lên thấy Ayato đặt quyển sách tiếng
......
Tiết Anh cuối cùng cũng kết thúc, giáo viên chủ nhiệm vào thông báo lịch thi học kì rồi cả lớp ra chơi. Hoshi chỉ còn một tuần để ôn thi. Mấy môn
khác thì đối với Hoshi thì chả cần lo gì, chỉ có toán là khiến Hoshi
phải lo vì chương trình học toán ở Anh và Nhật khác nhau nên cô đã học
kém đi
Tại căn tin
Hoshi ngồi vừa ăn pocky vừa suy nghĩ. Trong một tuần cô phải nắm chắc tất cả các kiến thức sẽ có trong đề thi
"Nè Hoshi-chan"- Haruko
"Gì vậy?"- Hoshi
"Cậu có biết từ sáng đến giờ cậu đi đến đâu ai cũng nhìn cậu không?"- Haruko
"Không, sao mọi người nhìn tớ vậy?"- Hoshi
"Quan hệ giữa cậu và Rin, Ren là gì?"- Haruko
"Rin, Ren nào?"- Hoshi
"Thành viên trong ban nhạc Demon"- Haruko
"À, chúng tớ là anh em họ"- Hoshi
Hoshi nói xong, mọi đứa con gái trong căn tin đều thở phào nhẹ nhõm. Họ không muốn idol đẹp trai của họ đã có bạn gái
Hoshi tiếp tục ngồi ăn pocky, tay nghịch nghịch cái điện thoại. Cô đang suy
nghĩ xem làm thế nào để Ayato có thể kèm học cho mình thêm giờ. Mặc dù
Ayato đã được giao nhiệm vụ kèm học cho cô nhưng thời gian kèm học vẫn
còn quá ít nếu cô muốn đạt kết quả cao trong kì thi này
"Cố gắng lên Hoshi, mày làm được mà, Haruko, tớ đi trước đây"- Hoshi
Hoshi để lại một câu rồi chạy đi tìm Ayato
"Cậu ấy làm sao vậy?"- Haruko
Haruko hơi khó hiểu trước hành động của bạn thân của mình
Hoshi chạy vào trong lớp. Thật tốt khi trong lớp chỉ có mỗi mình Ayato. Ayato đang say giấc ngủ trên chiếc bàn học thân thương của mình thì nghe thấy tiếng đập bàn
"Chuyện gì?"- Ayato
"Ayato- san, xin cậu hãy giúp tôi học toán"- Hoshi
"Tôi vẫn đang giúp cô đấy thôi"- Ayato
"Không, ý tôi là ngoài giờ giáo viên yêu cầu cơ, cậu có thể kèm thêm tôi không?"- Hoshi
"Được thôi"- Ayato
"Yes, cảm ơn nha"- Hoshi
"Nhưng với một điều kiện"- Ayato
"Là gì?"- Hoshi
"Lúc đấy tính sau"- Ayato
Ayato nói xong rồi bỏ đi. Hoshi không cần biết điều kiện đấy là gì, cô chỉ
cần đạt kết quả cao trong kì thi này và cô cười tươi hơn hẳn mọi khi
Ayato đi ra sân sau của trường và nằm dựa vào cây hoa anh đào. Anh tự hỏi vì
sao mình lại giúp đỡ Hoshi những hai lần liền. Lần thứ nhất là cho mượn
quyển sách và lần hai là vụ vừa nãy. Cảm xúc của anh rất phức tạp khi
nhìn thấy Hoshi. Nhiều lúc anh vô tình ngắm cô trong những giờ học mà
không nhận ra hành động của mình. Ayato vò đầu mình để thoát khỏi mớ suy nghĩ vớ vẩn
........
Giờ về cũng đã đến, vì
hôm nay không học chiều nên tất cả học sinh đều về nhà không ai ở lại
trường. Trước khi đi, Ayato có nói với Hoshi
"Chiều nay, 1h30, thư viện Scarlet"- Ayato
"Ok"- Hoshi
Khi Hoshi về kí túc xá, cô mở cửa phòng ra, mọi thứ trong phòng ngoại trừ
cái giường và bộ bàn ghế của kí túc xá ra, mọi thứ đều biến mất. Ban
đầu, cô nghĩ là do trộm nhưng an ninh kí túc xá của trường rất cao nên
không thể có trộm, cô vội vàng đi tìm quản lí
"Anko- san, sao phòng em lại trống rỗng vậy"- Hoshi
"Sáng nay Rin và Ren của nhóm
Demon đến và nói họ là anh họ của em đã chuyển hết đi rồi"- Anko
"Oh shit"- Hoshi
Hoshi vội vàng chạy đi và lấy điện thoại trong cặp mình ra gọi cho Kelvin
"Mang xe ông đến trường đón tôi đi"- Hoshi
Hoshi không để cho Kelvin nói gì đã cúp máy. 5 phút sau, Kelvin đã đợi Hoshi ở cổng trường. Hoshi mở cửa xe đi vào
"Về nhà ông nội mình"- Hoshi
Trên xe, Kelvin cảm thấy ngạt thở vì sát khí toả ra từ Hoshi. Anh phải cho
xe chạy nhanh hơn mức bình thường để có thể thoát khỏi cái tình huống
này
Gia tộc Azure
Hoshi mở cửa xe đi ra ngoài và đóng cửa mạnh đến nỗi những người làm vườn phải ngoái lại nhìn
"Đây là lần đầu tôi thấy tiểu thư Hoshi giận như thế này đấy"
"Đúng vậy"
Hoshi đi nhanh vào nhà chính, mở cửa thật mạnh để bước vào nhà. Người đầu tiên cô nhìn thấy cũng là người cô đi tìm
"Rin, Ren, tại sao anh chuyển đồ của em về đâu?"- Hoshi
"Ông ra lệnh, bọn anh chỉ tuân theo"- Rin
Hoshi tức tối, chạy vào phòng làm việc tìm ông
"Ông, tại sao ông lại làm vậy?"- Hoshi
"Kelvin đã kể cho ta mọi chuyện, cháu hãy chuyển về đây đi, đây là mệnh lệnh, cháu phải tuân theo"- Charles
Charles nói xong lại cúi mặt nhìn vào đống tài liệu. Hoshi không thể làm gì
khác ngoài đi ra khỏi phòng. Trước khi đi, ông cô nói
"À, nghỉ luôn việc ở đó đi, cháu vẫn còn chỗ dựa vững chắc là ta đây, đừng có tự lập quá"- Charles
Hoshi gật đầu và đi ra khỏi phòng. Charles phải dùng biện pháp này để bắt cô
về nhà ở. Ông không muốn cháu gái duy nhất của mình lúc nào cũng một
mình không ai bên cạnh. Dù đã có Kelvin nhưng ông không thể không lo
lắng, ông có cảm giác nếu không đưa Hoshi về nhà thì Hoshi sẽ gặp chuyện
P/s; sorry mấy bạn nha, dạo này lười quá nên đăng chap mới lâu