Đệ Nhất Hôn Sủng: Ông Trùm Xin Tự Trọng
Thư ký lời nói có
chút thể hiện sự bất mãn...mà bắt đầu, "Xem ra tô tranh tổng biên thật
đúng là không phải bận dộn bình thường! đến thời gian gặp tổng giám đốc
cũng không có thời gian!"
Tô Nhạc nghe thư ký này nói có nhiều ý không tốt, nhưng không có nhiều lời.
Chị gái tính cách nóng nảy quyết định nhanh chóng, không biết trong công ty đắc tội bao nhiêu người.
Nhưng đắc tội đồng thời nhiều như vậy, còn có một người là bạn của chị, cho
nên địa vị của chị gái ở tập đoàn cũng không thấp mà không sợ người khác lật!
Chẳng qua là đi đến trước cửa phòng làm việc của Tổng
giám đốc , Tô Nhạc hay vẫn là hơi có chút tâm thần bất định, gõ cửa, sau đó đẩy ra.
Dù sao là lần đầu tiên nhìn thấy Tổng giám đốc, khó tránh khỏi sẽ khẩn trương vài phần.
Tô Nhạc cầm lấy tư liệu đi đến văn phòng, đầu cũng không dám ngẩng nên.
Chẳng qua là, lúc này lại nghe đến đến một thanh âm rất là kinh ngạc, "Lão bà nha, thật là đúng dịp!"
Tô Nhạc nghe có chút vô sỉ mà nói, có chút ngây ngẩn cả người, sau đó
ngẩng đầu liền thấy được đúng là âm hồn bất tán Dạ Thần!
Nguyên bản cảm giác khẩn trương lập tức tiêu tán, chất vấn nói: "Anh tại sao lại ở chỗ này?"
Tô Nhạc cũng không phải là cảm thấy ngồi tại nơi này, chính là Tổng giám đốc.
Tuy rằng vẫn luôn chưa từng gặp qua người thật của Tổng giám đốc , nhưng
cũng đã nhìn thấy ảnh chụp, cũng không phải là cái bộ dàng cà lơ cà phất của các công tử bột.
Tổng giám đốc là một nam nhân tương đối trầm ổn nghiêm túc .
Nhìn xem Dạ Thần vẻ mặt bất cần đời, Tô Nhạc tức giận nói: "Anh có thể hay
không im lặng một chút, tôi còn phải làm việc đây! Anh có thể hay không
rời khỏi nơi này!"
Nhưng là Dạ Thần nghe Tô Nhạc nói như
vậy, bất đắc dĩ nhún vai, "Thật sự là không có ý tứ, anh tới tìm bạn có
chút việc, vẫn không thể rời đi!"
Nói qua, liền hướng phía Tô Nhạc sau lưng vẫy tay một cái, "Kiều Khang! Cấp dưới của ngươi tìm ngươi!"
Kiều Khang là tên Tổng giám đốc!
Thiên Sát đấy, đáng chết tên nam nhân chết tiệt này lại biết tổng giám đốc?
Tô Nhạc có chút kinh ngạc quay đầu lại, nhìn người đàn ông phía sau trầm ổn như núi.
Mà Kiều Khang nhìn thoáng qua Dạ Thần, lại là nhìn thoáng qua Tô Nhạc, trực tiếp hỏi: "Cô là ai?"
Tô Nhạc lúc này giải thích nói: "tôi là trợ lý của tổng biên Tô Tranh,
Tổng biên có việc bận không thể đến gặp ngài lúc này, nên bảo tôi đến
đây thông báo một số công việc hiện tại đang làm cho Tổng giám đốc!"
Tô Nhạc vừa mới nói xong xuống, Kiều Khang trực tiếp phất tay, quả quyết
nói: "Lại để cho tô tranh sau khi trở về, tự mình đến tìm tôi!" Rõ ràng
là cảm thấy Tô Nhạc không đủ tư cách!
Tô Nhạc không khỏi có
chút lúng túng, bất quá nghĩ đến cô là nhân vật nhỏ như vậy, làm sao có
thể lọt vào mắt của Tổng giám đốc.
Cho nên... Lời nói đều
không cho nói, đã bị đuổi ra khỏi cửa rồi! Nhưng mà bị trước người đàn
ông đáng ghét Dạ thần xảy ra chuyện như vậy! Thật sự là mất mặt!
Tô Nhạc bình phục tâm tình, "Tốt, Tôi sẽ nói lại với tổng biên Tô Tranh!" Nhưng sau đó xoay người rời đi rồi.
Tô Nhạc tránh ra về sau, Dạ Thần rất lười biếng mở miệng, "Tên đàn ông
đáng chết này? Người ta tốt xấu còn là một người phụ nữ, không thể nói
lời khách khí một chút?"
Nghe Dạ Thần nói, Kiều Khang nhíu
mày...mà bắt đầu, "Lúc nào ngươi đối với nhân viên nữ của tập đoàn ta
thương hương tiếc ngọc vậy?" Nói qua, Kiều Khang ánh mắt liếc qua nhìn
hắn, đi thẳng vào vấn đề, "Nói đi, tìm ta có chuyện gì!"
Dạ Thần thích nhất cùng người thông minh như Kiều Khang nói chuyện.
Rất lười biếng ngồi ở trên ghế sa lon đối diện bàn công tác của Kiều Khang , "Cũng không có chuyện gì, chẳng qua là nghe nói cha ngươi cùng cha ta
coi như đang thương lượng lấy sự tình gì."
"Hai vị lão gia
chạm mặt, ngươi nói có thể thương lượng chuyện gì? Hôn sự của trưởng tôn Dạ gia, nhưng lại có rất nhiều người chú ý! Tự nhiên chúng ta Kiều gia
cũng rất chú ý!"
Dạ Thần nhẹ nhàng bưng nên cốc cà phê mà
thư ký vừa mới mang vào vừa rồi cho nên miệng, "Cho nên, lần này người
chọn lựa là lục tiểu thư họ Kiều nhà ngươi?"
"Lục muội vẫn luôn rất thích ngươi!"
Dạ Thần nở nụ cười, bới móc thiếu sót nhìn Kiều Khang, "nữ nhân thích ta
rất nhiều, chẳng lẽ đối với một đám ta đều phải chịu trách nhiệm? Ha ha, bất quá nghe khẩu khí của ngươi, cha ngươi cho ngươi làm người thuyết
khách?"
Kiều Khang có chút nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Dạ Thần nhìn một hồi lâu, sau đó mặt nghiêm túc cũng hào hoãn đi nhiều.
Thở dài một tiếng, Kiều Khang hơi có chút ân cần nói: "Cha ta bên này còn
dễ ứng phó, nhưng lại là cha ngươi bức bách nhanh như vậy, ngươi chuẩn
bị xử lý như thế nào?" Nói qua Kiều Khang luôn luôn trầm ổn , rõ ràng
nhịn không được trêu ghẹo nói: "ngươi không cảm giác được cha ngươi cứng rắn bắt ngươi cưới vợ à? Cho nên ta cảm thấy được em gái nhà ta cũng
không tệ lắm, ít nhất tất cả mọi người hiểu rõ!" Cuối cùng còn thuận
tiện nói tốt về em gái mình.
Kiều Khang ngày bình thường
thật là nghiêm túc ổn trọng, mà khi đối mặt với một Dạ Thần bất cần đời, cũng chỉ có bất đắc dĩ mất đi vẻ nghiêm túc thường ngày.
Ai bảo đây là một trong số những anh em thân thiết không nhiều lắm cảu Dạ Thần!
Cho nên mặc dù cha mình cho Kiều Khang đến làm thuyết khách khuyên nhủ,
nhưng mà Kiều Khang càng quan tâm nhiều nữa vẫn là Dạ Thần muốn ứng phó
như thế nào.
Bởi vì Kiều Khang hiểu rất rõ Dạ Thần tính tình nỏng nảy, không có bao nhiêu người có thể bắt buộc hắn làm việc!
Dạ Thần nhìn xem Kiều Khang cái kia bộ dạng bất đắc dĩ, khoan thai đứng
lên, không tim không phổi nói: "A, chuyện của ta, kỳ thật đã xử lý tốt!"
Kiều Khang sững sờ, hỏi ngược lại: "Xử lý? Ngươi đã ứng phó như thế nào với cha ngươi rồi?"
Dạ Thần cười gật đầu, "Đúng vậy a, vừa rồi ngươi nhìn cũng chưa từng nhìn
nhân viên nữ kai chính là vợ mới cưới của ta, cho nên a, về sau đối với
chị dâu ngươi tốt một chút!"
Kiều Khang nghe không thông
điều Dạ Thần nói, nhất thời căn bản thất thần, "Đây là ý gì? Có một số
việc cũng không thể tùy tiện hay nói giỡn!"
"Nhân sinh đại
sự, ta lúc nào có thể nói giỡn?" Nói qua, Dạ Thần liền đi tới cửa ban
công trước cửa, "Huống chi, lần này tìm ngươi vốn là đều muốn cho ngươi
đối xử tốt với chị dâu ngươi một chút, không nghĩ tới ngươi như vậy
không cho chị dâu ngươi mặt mũi, ài, về sau chú ý một chút, miễn cho
ngươi trong công việc làm khó xử cô ấy, cô ấy mang việc công ty không
thể giải quyết mang về nhà, đến lúc đó chỉ có ta là bị phiền toái thôi!" Nói xong, Dạ Thần rất là lười biếng liền phất phất tay, đã đi ra khỏi
văn phòng.
Mà Kiều Khang vẫn đang ngây người tại đó, như thế nào đều quay về thẫn thờ!
Dạ thiếu gia luôn ưa thích thoái mái không dàng buộc, rõ ràng... Nói kết hôn?
Sau đó vài giây đồng hồ, Kiều Khang lúc này suy nghĩ cẩn thận vì cái gì hôm nay Dạ Thần đặc biệt tới đây nói cho hắn biết chuyện này! Căn bản chính trong lòng hắn ôm tâm địa không tốt!
Là muốn thông qua
miệng hắn đem tin tức này nói cho cha mình biết, mà khi cha mình biết
việc này, Cha hắn không phải cũng biết sao?
Kiều Khang hơi
có chút im lặng, Dạ Thần từ trước đến nay không thích cùng người họ Dạ
có tiếp xúc, đặc biệt không thích tiếp xúc với cha hắn.
Cho nên loại chuyện không hay này, liền ném cho hắn?
Đây cũng là anh em tốt sao!
Có trời mới biết Cha Dạ thần biết hắn tự tiện cưới vợ, sẽ bộ bộ dáng phẫn nộ phát điện như thế nào.
Mà Kiều Khang trong nội tâm oán thầm, lại là có chút nghi ngờ.
"cùng nhân viên nữ tập đoàn mình kết hôn?"
Dạ gia lão gia tử biết rõ Dạ Thần tìm đối tượng kết hôn là người trong
công ty của hắn, không chừng còn cảm thấy hắn cùng Dạ thần cấu kết với
nhau làm chuyện xấu!
Chỉ là vừa nhân viên nữ vừa rồi, có cái gì đặc biệt sao?
Rõ ràng lại để cho Dạ Thần cưới cô?
Hay vẫn là, đối phương chẳng qua là đơn thuần làm bia đỡ đạn? Dạ Thần hoàn toàn muốn cùng cha hắn đối nghịch!