Cô mín môi nhìn anh nói: “Nhung Hâm Lỗi, em thích
anh.” Trước đây cô không đủ can đảm vì sợ nói ra quan hệ giữa cô và anh sẽ thay
đổi nhưng bây giờ thì cô mặc kệ.
Nói xong liền tựa đầu vào vai anh, anh không hề né tránh nhưng nghe hơi thở lúc
có lúc không của cô anh buồn phiền không dứt.
Anh cứng ngắc cả người khi nghe Trần Cẩn nói câu này, nín thở, thậm chí anh còn
cho rằng mình bị ảo giác, vội vàng quay về phía cô với vẻ mặt không tin hỏi lại:
“em nói cái gì?”. Từ trước đến nay anh vẫn xem cô là em gái, một cô em gái
không hiểu chuyện.
***
Nhung Hâm Lỗi vẫn cho rằng phụ nữ đều giống nhau, chỉ
cần ngắm chuẩn mục tiêu và ra tay không có gì là không bắt được. Tôi là quân
nhân, nhưng cũng là đàn ông, muốn chơi đùa với tôi thì em còn non lắm. Trần Cẩn:
“Anh chờ đó” Mặc dù anh phách lối cỡ nào thì cũng sẽ phải quỳ dưới váy bà đây!
Mời bạn đọc khám phá tiếp tục truyệnngôn tình Vượt Khôn.