Lộng Triều

Q.16 - Chương 3


trướctiếp



Triệu Quốc Đống rời đi trước giờ đi làm nửa tiếng. Mặc bộ đồ mới làm hắn phải thầm than phụ nữ và cô gái khác biệt chính là chỗ cô sẽ chuẩn bị đầy đủ cho người đàn ông của mình hay không?

Từ chiếc áo T-shirt, áo véc đến đôi tất, Triệu Quốc Đống không biết Kiều San lúc nào biết những thứ mình thích như vậy.

Khi Triệu Quốc Đống từ từ lái xe rời đi, hắn mới phát hiện tim mình nặng hơi một chút. Có lẽ là biểu hiện thành thục phải không? Triệu Quốc Đống không khỏi cười cười tự giễu chính mình.

Kiều San chọn cho Triệu Quốc Đống một chiếc áo dài tay màu xanh biếc khá phù hợp thẩm mỹ quan của Triệu Quốc Đống. Hắn vốn định mặc một chiếc áo cộc tay nhưng nghĩ tới cả Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên đều mặc áo cộc tay, Triệu Quốc Đống cảm thấy mình nên tránh sự đồng nhất này, đừng làm cho người khác cảm thấy mình đang cố gắng làm giống phong cách lãnh đạo chủ yếu.

Đậu Viễn đứng trước cửa sổ nhìn xuống bãi đỗ xe. Y nhìn đồng hồ, mới 8h5, vẫn còn sớm, còn cách hội nghị 25 phút.

Lần dầu tiên tham gia hội nghị thường ủy nên Triệu Quốc Đống vẫn chưa hiểu rõ quy định. Mặc dù là hội nghị thường ủy nói cần phải đến đúng giờ là 8h30 nhưng bình thường đều phải 10 phút sau mới chính thức bắt đầu. Nó vừa tránh cho các thường vụ vì nguyên nhân nào khác mà đến chậm. Về phần khác cũng là để các thường vụ trao đổi trước với nhau vài điều làm không khí hội nghị trở nên hòa hợp hơn.

Đậu Viễn nhìn xuống 10 phút nhưng cũng không thấy Triệu Quốc Đống tới. điều này làm cho Đậu Viễn vốn muốn sớm chờ đối phương vừa thất vọng vừa có chút tò mò, tên Triệu Quốc Đống này đi đâu rồi?

Triệu Quốc Đống thực ra sớm vào Tỉnh ủy.

Hắn vừa vào bộ máy Tỉnh ủy nên có vẻ giống mấy năm trước khi hắn vào Thị ủy Ninh Lăng, nhưng đồng thời cũng có điểm khác. Lúc ấy thành viên trong bộ máy Thị ủy thì hắn đã rất quen thuộc, dù sao Ninh Lăng chỉ có rộng từng đó, phạm vi công việc có hạn nhưng Tỉnh ủy lại khác hẳn.

Tỉnh An Nguyên to như vậy với hơn 70 triệu dân, mà hắn chủ yếu ở Ninh Lăng nên mặc dù biết các lãnh đạo tỉnh ủy nhưng hầu như là quan hệ công việc. Ví dụ như Miêu Chấn Trung, Tề Hoa, Đinh Sâm thậm chí mơ hồ còn có thành kiến với mình. Muốn dung nhập vào quần thể này thì mình cần phải điều chỉnh tâm lý và tiến dần từng bước.

Triệu Quốc Đống hy vọng làm được như vậy nhưng thực tế chưa chắc đã theo đúng nguyện vọng của hắn. Ví dụ như hội nghị hôm nay vậy, hắn muốn dùng thái độ khiêm tốn để tiến vào nhưng những người kia để hắn dễ dàng đạt được mục đích sao

Dương Kính Quang là người tốt nhất để dẫn dắt, người này giống Vưu Liên Hương trước đây vậy. Vì thế hắn muốn tới sớm để gặp Dương Kính Quang, hiểu qua về quy định của hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.

- Tôi còn tưởng cậu thật sự có thể bình tĩnh thự nhiên vào phòng hội nghị nữa chứ. Nó giống như cậu đi vào và liếc nhìn các thường vụ trong Thị ủy Ninh Lăng vậy.

Thấy Triệu Quốc Đống ló đầu trước cửa văn phòng , Dương Kính Quang không nhịn được trêu chọc.

Dương Kính Quang cũng hiểu nhiều về Triệu Quốc Đống. Người này có sự nhạy cảm, khả năng phân tích, quyết đoán và khí phách, đó là nguyên nhân chính để hắn có thể lên làm Thường vụ tỉnh ủy ở tuổi 34.

Không thể phủ nhận sau lưng Triệu Quốc Đống cũng có một số người ủng hộ nhưng Dương Kính Quang cho rằng chủ yếu nhất vẫn là dựa vào chính bản thân Triệu Quốc Đống. Từ cảm nhận của Ứng Đông Lưu đối với Triệu Quốc Đống có thể biết được Triệu Quốc Đống dần từng bước đạt được Ứng Đông Lưu tôn trọng. Ứng Đông Lưu mới đầu lo lắng khi Triệu Quốc Đống tới làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, sau đó hơn năm qua Triệu Quốc Đống đã sáng tạo thành tích huy hoàng ở Ninh Lăng, dù là ai làm Bí thư tỉnh ủy cũng cảm thấy hài lòng.

Có thể đạt được thành tích để Tỉnh ủy được vẻ vang, mọi công việc đều xử lý tốt, dù là lãnh đạo ngành nào tới cũng thấy điểm sáng. Như vậy dù anh có phạm sai lầm chỉ cần không mang tính nguyên tắc là lãnh đạo sẽ gánh vác thay anh. Ví dụ như việc sự kiện Hâm Đạt vừa rồi vậy, x thay mặt Tỉnh ủy yw muốn gánh vác việc này.

- Hắc hắc, Trưởng ban thư ký, ngài đây là tát mặt tôi phải không? Phòng hội nghị Thường vụ tỉnh ủy trang trọng như vậy, trước đây tôi chỉ có thể ngưỡng mộ nhìn từ xa, hôm nay toàn nhờ Bí thư Ứng và ngài nói giúp và ủng hộ nên tôi mới đến được vị trí này. Trong lòng tôi ngoài hưng phấn thì cũng cảm thấy lo sợ. Vì thế hôm nay sáu rưỡi tôi đã dậy vì không ngủ được.

Triệu Quốc Đống một tay cầm cặp, một tay gãi đầu ra vẻ xấu hổ.

- Được rồi, ở chỗ tôi cậu có thể nói như vậy nhưng lát nữa trong hội nghị cậu phải suy nghĩ xem gì có thể nói, gì không thể nói, đừng có làm mất thể diện của mình đó.

Dương Kính Quang trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.

- Trưởng ban thư ký, tôi tới không phải là đến để xin ngài chỉ bảo sao. Ngài biết tính của tôi mà, trong hội nghị ở Ninh Lăng thường không có quy củ gì mấy, lần này tham gia hội nghị Tỉnh ủy thì cũng chưa biết quy củ ra sao nên chắc chỉ dám ngồi nửa mông trên ghế mất.

Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.

- Được rồi.

Dương Kính Quang đúng là bất đắc dĩ vì tên Triệu Quốc Đống này. Tên này giả rồng như rồng, giả hổ như hổ. Đừng nhìn bây giờ có vẻ vô lại nhưng lúc cần thiết lại khác.

- Cậu tự mình nhìn mà làm nhưng nên nói ra sớm một chút đừng để người khác chờ cậu, yên tĩnh một chút, nghe nhiều ít lên tiếng. Ghi chép nhiều hơn cũng coi như thể hiện tôn trọng người khác. Đương nhiên đến lượt cậu lên tiếng cậu cũng đừng rụt rè, cái này chắc không cần tôi dạy cậu, cậu trời sinh đã biết mà.

- Trưởng ban thư ký, ngài đây là đang mắng tôi sao?

Triệu Quốc Đống nở nụ cười:

- Ngồi đây một lát tôi sẽ đi theo ngài tới phòng hội nghị. Ngài chỉ tôi một vị trí khuất khuất là được.

Dương Kính Quang không nhịn được cười phá lên:

- Cậu đó, sao đã thành thường vụ mà vẫn như thế này. Ôi, làm việc chung với cậu chắc tôi có thể sống thêm vài tuổi vì cười nhiều đó.

Đậu Viễn thấy Dương Kính Quang và Triệu Quốc Đống cùng xuất hiện trên hành lang tiến vào phòng hội nghị mới biết tên Triệu Quốc Đống này đến văn phòng Trưởng ban thư ký. Nghe nói Trưởng ban thư ký có quan hệ thân thiết với Triệu Quốc Đống, xem ra lời này không sai.

- Lão Đậu, bố trí xong chưa?

Dương Kính Quang nói.

- Đã bố trí xong.

Đậu Viễn cười cười đi lên:

- Bí thư Triệu đã tới?

- Trưởng ban thư ký Đậu, sau này còn nhờ anh giúp đỡ nhiều. Tôi lần đầu đến đây nên không hiểu quy củ gì cả.

Triệu Quốc Đống nói.

Đậu Viễn vui vẻ, người này quả nhiên không giống bình thường, tham gia hội nghị thường vụ Tỉnh ủy mà cũng phóng túng như vậy. Chẳng qua Triệu Quốc Đống có thể vậy nhưng y không dám.

- Ha ha, Bí thư Triệu nói đùa rồi, xin mời.

Phòng hội nghị không lớn, cũng không có không khí mặc nhiên ngưng trọng như Triệu Quốc Đống nghĩ, mà nó lại giải dị. Bàn gỗ hình trứng, ở giữa có một chậu cây cảnh. Trên tường có treo bức cờ đảng ngoài ra không có gì khác.

Bên ngoài còn có thêm một bàn nhỏ không đặt biển của ai, có lẽ là dành cho nhân viên ghi chép.

Triệu Quốc Đống nhìn thấy chỗ ngồi của mình ở phía uối, đối diện với mình là Ba Kiên Cường, mà ngồi ngay trước hắn là Hác Mộng Hiệp.

Xem ra vị trí các thường vụ đều rất quy củ. Nếu như không có nguyên nhân đặc biệt nào khác thì về cơ bản đều dựa vào thời gian tiến vào thường vụ. Mình và Ba Kiên Cường tiến vào thường vụ cuối cùng nên xếp hạng cuối. Hác Mộng Hiệp, Tề Hoa cùng với Dương Kính Quang cùng lúc lên làm thường vụ nhưng Tề Hoa là Phó chủ tịch tỉnh nên vị trí trước Dương Kính Quang cùng Hác Mộng Hiệp.

Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ, 8h15 phút vẫn sớ một chút. Chẳng qua Dương Kính Quang làm Trưởng ban thư ký nên nhất định phải tới sớm xem bố trí phòng hội nghị đã ổn chưa. Triệu Quốc Đống ngồi xuống ở tập văn bản ra xem qua.

Khi tiếng bước chân vang lên, Triệu Quốc Đống đã xem lướt qua nội dung. Đương nhiên Thị ủy Ninh Lăng kiểm điểm với Tỉnh ủy cũng không nằm ngoài nội dung này.

Theo lý thuyết các thường vụ đến sau phải tới trước. Chẳng qua Ba Kiên Cường lại là ngoại lệ. Ít nhất Triệu Quốc Đống thấy hơn nửa các thường vụ tới mà vị trí đối diện với mình vẫn trống.

Đến đầu chính là Tề Hoa cùng Hác Mộng Hiệp, đương nhiên không tránh khỏi nói chuyện vài câu. Triệu Quốc Đống cũng lễ phép đứng lên chào.

Đinh Sâm cùng Hàn Độ cũng gần như là cùng lúc đi vào. Hàn Độ chỉ gật đầu với Triệu Quốc Đống rồi cùng Dương Kính Quang đi sang bên, xem ra hai người có chuyện riêng để nói. Đinh Sâm thật ra lại chủ động đi tới vỗ vai Triệu Quốc Đống, việc này làm Triệu Quốc Đống hơi giật mình.

Nhâm Vi Phong và Tôn Liên Bình vừa đi vừa nói chuyện, hai người đều nở nụ cười. Tôn Liên Bình đã không còn vẻ trầm tĩnh như lúc mới tới, bây giờ thoạt nhìn y hướng ngoại nhiều hơn. Ít nhất y đang cải thiện quan hệ với mấy vị Phó chủ tịch tỉnh bên Ủy ban.

Theo suy đoán của Triệu Quốc Đống, sự phát triển của Ninh Lăng cùng mấy tỉnh thành xung quanh khiến cho An Đô gặp áp lực rất lớn. Bọn họ cũng đang tìm nguyên nhân chậm phát triển của mình, muốn phản kích và thu hồi lại những gì đã mất. Mà quan hệ không hài hòa giữa An Đô và tỉnh là một phần nguyên nhân quan trọng, bây giờ An Đô đang thay đổi điều này.

Ba Kiên Cường chỉ đến sớm hơn Miêu Chấn Trung một bước. Y đi tới trước mặt Triệu Quốc Đống bắt tay hắn, nói một câu chúc mừng rồi đi, rất phù hợp phong cách quân nhân.

Khi Tần Hạo Nghiên vào, Triệu Quốc Đống chủ động ra đón. Tần Hạo Nghiên cũng rất thân thiết nói chuyện vài câu với Triệu Quốc Đống. Đương nhiên nội dung không tránh được yêu cầu Triệu Quốc Đống cố gắng công tác, thuận tiện cũng nhắc Triệu Quốc Đống không nên suy nghĩ nhiều về kiểm điểm hôm nay.

Gần như lời nói của mỗi vị thường vụ đều làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ. Mấy vị đầu còn dễ nghĩ nhưng càng về sau lời nói càng hàm xúc.

Mãi cho đến khi Ứng Đông Lưu tiến vào, tuyên bố bắt đầu hội nghị mà Triệu Quốc Đống vẫn đang suy nghĩ lời nói của mọi người.

- Họp thôi, mọi người cũng biết Trung ương đã bổ nhiệm đồng chí Triệu Quốc Đống làm Thường vụ tỉnh ủy. Hôm nay là lần đầu đồng chí Triệu Quốc Đống tham gia hn Thường vụ tỉnh ủy. Tôi đề nghị chúng ta vỗ tay chào mừng đồng chí Triệu Quốc Đống tham gia vào với chúng ta, tăng dòng máu mới cho chúng ta. Hy vọng bộ máy lãnh đạo chúng ta có thể thêm nhiều đồng chí trẻ tuổi như đồng chí Triệu Quốc Đống, làm cho đội ngũ của chúng ta luôn giữ được sức sống. Quốc Đống, cậu cũng phát biểu một chút đi.

Tiếng vỗ tay vang lên làm Triệu Quốc Đống có chút khẩn trương. Đây là lần đầu hắn đối mặt trường hợp như thế này. Trước đây đều là lãnh đạo, bây giờ mình đã là một thành viên trong đó. Làm như thế nào dung nhập một cách tự nhiên là điều hắn phải suy nghĩ.

- Bí thư Ứng, Chủ tịch Tần, các vị lãnh đạo, tôi có thể may mắn vào vị trí này đều là nhờ các vị quan tâm và trân trọng tôi trong nhiều năm qua. Không có mọi người quan tâm và ủng hộ, tôi không thể đi đến ngày hôm nay. Bí thư Ứng bảo tôi phát biểu, tôi cũng đúng là không tìm ra từ ngữ thích hợp biểu đạt tâm trạng của mình lúc này. Cho nên tôi chỉ có thể nói một câu, tôi sẽ dùng cố gắng lớn nhất để hoàn thành công việc mà Tỉnh ủy giao cho, làm cho hơn 5,4 triệu người dân Ninh Lăng cảm nhận rõ cuộc sống tốt đẹp không rời khỏi sự lãnh đạo của Đảng.

Hác Mộng Hiệp không khỏi thầm than Triệu Quốc Đống nói rất được. Cảm nhận cuộc sống tốt đẹp không rời khỏi sự lãnh đạo của Đảng. Nhìn xem, đây là tự tin để dân chúng Ninh Lăng có cuộc sống tốt đẹp hơn, hơn nữa cũng thể hiện rõ kiên quyết phục tùng sự lãnh đạo của Đảng.

Ứng Đông Lưu cũng khá vui vẻ, Triệu Quốc Đống vào thường vụ chính là sự khẳng định của Trung ương đối với tỉnh An Nguyên. Mặc dù xảy ra chuyện ở Vân Lĩnh nhưng không ảnh hưởng đánh giá của Trung ương đối với công việc của Ninh Lăng và bản thân Triệu Quốc Đống.

- Rất tốt, Quốc Đống, cậu ngồi đi, chào mừng cậu gia nhập vào quần thể này. Nhưng sau đây tôi phải rội nước lạnh cho cậu. Sự ở Vân Lĩnh thì tổ công tác của Quốc vụ viện và tỉnh đã điều tra xong, đã có q. Quốc vụ viện yêu cầu Tỉnh ủy An Nguyên phải nghiêm túc xử lý các ngành và người liên quan, Thị ủy Ninh Lăng có trách nhiệm không thể tránh. Nội dung đầu tiên trong hội nghị hôm nay là mời đồng chí Triệu Quốc Đống thay mặt Thị ủy Ninh Lăng kiểm điểm với Tỉnh ủy về sự kiện Hâm Đạt, Vân Lĩnh.

Giọng Ứng Đông Lưu chuyển sang nghiêm túc, Triệu Quốc Đống cũng tỏ vẻ nặng nề.

- Kính thưa Bí thư Ứng, chủ tịch Tần, các vị thường vụ, sau khi sự kiện Vân Lĩnh diễn ra, Thị ủy Ninh Lăng chúng tôi đã rất chú trọng, ngay sau đó đã lập tổ công tác tới Vân Lĩnh tiến hành điều tra…

Bản kiểm điểm được Triệu Quốc Đống đọc rất xúc tích. Hắn khống chế tốt tốc độ và giọng điệu, hơn nữa cũng nói về cách làm của Thị ủy Ninh Lăng để ngăn chặn sự việc tương tự diễn ra. Sau đó Phó bí thư Tỉnh ủy Miêu Chấn Trung cùng Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Liêu Vĩnh Đào đều đưa ra ý kiến bản thân về việc này. ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống là hai vị lãnh đạo này không quá dây dưa…. Sau đó là đến nội dung triển khai hành động xây dựng, giáo dục sự liêm chính trong bộ máy lãnh đạo tỉnh, huyện. Mỗi vị thường vụ đều phải đưa ra quan điểm của mình. Nó cũng làm Triệu Quốc Đống thấy hội nghị Thường vụ tỉnh ủy rất tích cực. So sánh với hội nghị ở Ninh Lăng thì không khí ở đây càng tích cực hơn nhưng lại thiếu sự thoải mái. Đây là cảm nhận của Triệu Quốc Đống, chỉ có thể nói mỗi người mỗi vẻ, có lẽ do định vị khác nhau và yêu cầu của lãnh đạo chủ yếu khác nhau nên khiến phong cách của hội nghị trở nên khác nhau.

Sau khi nội dung này kết thúc, hội nghị nghỉ giải loa 10 phút, chủ yếu để các vị thường vụ sang phòng bên hút thuốc. Ví dụ như mấy người nghiện thuốc giống Miêu Chấn Trung, Tôn Liên Bình, Liêu Vĩnh Đào, Đinh Sâm phải nhịn hút một hai tiếng đúng là thử thách đối với bọn họ.

- Cảm thấy thế nào?

Nhâm Vi Phong cười nói.

- Rất tốt.

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Sau đây mới là nội dung chủ yếu của hội nghị hôm nay, thảo luận về ý tưởng mới trong phát triển kinh tế nửa cuối năm. Sợ là lát nữa Bí thư Ứng sẽ điểm danh yêu cầu cậu lên tiếng, cậu chuẩn bị tư tưởng chưa?

Nhâm Vi Phong đi thẳng vào chủ đề.

Kinh tế An Nguyên năm nay mặc dù có điểm sáng nhưng tổng thể mà nói không như ý. Nhâm Vi Phong cũng gặp áp lực không hề nhỏ dù Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên không nói gì. Làm như thế nào khiến mấy thành phố công nghiệp mạnh khôi phục là vấn đề quan trọng nhất hiện nay đối với Nhâm Vi Phong. Y không muốn thấy mấy thành phố công nghiệp mạnh như Miên Châu Kiến Dương đi vào vết xe đổ của Vinh Sơn, Lô Hóa trước đây.

Triệu Quốc Đống hai năm qua làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng đã có nhiều suy nghĩ mới đáng để tham khảo. Vì thế Nhâm Vi Phong đã đề nghị với Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên là để Triệu Quốc Đống trình bày cái nhìn của hắn trong công tác kinh tế sau đây, xem có thể áp dụng vào thành phố, thị xã khác không?

- Chủ tịch Nhâm, nói thật tôi không muốn lên tiếng. Ninh Lăng có tình hình thực tế của Ninh Lăng, mỗi nơi có sự đặc sắc của mình, áp dụng đúng theo chưa chắc có hiệu quả.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi chỉ có thể nói về vài suy nghĩ mới trong quá trình phát triển kinh tế, nói đến Ninh Lăng sau đây định làm gì. Còn về phần có thể tác động đến nơi khác hay không thì tôi không dám nói.

Nhâm Vi Phong gật đầu. Tâm trạng này của Triệu Quốc Đống thì y có thể hiểu. Hắn muốn làm tốt chức vụ Bí thư thị ủy Ninh Lăng, không xen lẫn vào bất cứ chuyện gì ở trên tỉnh mà không dính tới Ninh Lăng. Nhưng là Thường vụ tỉnh ủy, kinh tế Ninh Lăng bay vọt như vậy mới là nguyên nhân chủ yếu để hắn thành Thường vụ tỉnh ủy, hắn có trách nhiệm đưa ra vài thứ đối với kinh tế toàn tỉnh.

- Quốc Đống, cứ dựa theo suy nghĩ của cậu mà nói, dù có vượt quá một chút cũng không sao cả. Mọi người có ý kiến của mình, tranh luận cũng mới tạo ra sự phát triển.

Nhâm Vi Phong suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:

- Cậu nói về sự phát triển sau đây của Ninh Lăng, không ngại kết hợp với cách làm của cậu khi mới tới Ninh Lăng. như vậy tôi thấy sẽ có nhiều tác dụng.


trướctiếp