Lộng Triều

Q.15 - Chương 54: Chương 54


trướctiếp



Đám học viên lớp 2 còn ở lại Ninh Lăng thêm ngày nữa, ngày 4/5 sẽ lên đường sang Tân Châu, Liễu Châu, Nam Ninh, cuối cùng tiến vào Nam Việt.

Theo lịch của trường thì lần này đến Ninh Lăng khảo sát về sản xuất công nghiệp. Bởi vì năm ngoái Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng đứng đầu cả nước nên trường Đảng có ý muốn lớp 2 đến khảo sát đặc điểm kinh tế của Ninh Lăng, qua đó tổng kết được kinh nghiệm.

Mặc dù là tuần lễ vàng nhưng do giá của chất đa tinh thể Silicon trên thị trường thế giới tăng cao liên tục, vẫn vận hành liên tục, không nghỉ.

Các nước Âu Mỹ liên tục đưa ra các chính sách cổ vũ phát triển ngành năng lượng mới, khiến cho nhu cầu tiêu hao pin năng lượng mặt trời của các nước tăng lên, nó cũng đẩy nhu cầu chất đa tinh thể Silicon tăn cao. Theo thị trường quốc tế tăng giá, mà Trung Quốc lại là nước cung cấp nửa thị phần chất đa tinh thể Silicon trên toàn thế giới.

Nhu cầu quốc tế tăng liên tục khiến cho chính sách giúp đỡ ngành năng lượng mới phát triển của Trung Quốc dần hoàn thiện. Hai yếu tố kết hợp khiến trong và ngoài nước đều đánh giá cao nhu cầu về chất đa tinh thể Silicon, cũng vì nguyên nhân này khiến các công ty sản xuất chất đa tinh thể Silicon ở Ninh Lăng không dám nghỉ trong kỳ nghỉ lễ, nó cũng tạo cho các học viên lớp 2 có cơ hội đi thăm.

Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng bố trí cho lớp 2 đến thăm hai công ty lớn sản xuất chất đa tinh thể Silicon gồm Liên Hoa và Phong Hoa, ngoài ra còn có công ty Neo, công ty sản xuất vật liệu bảo vệ môi trường Phong Đình, công ty Fukuda, để cho bọn họ cảm nhận rõ sự phát triển của Ninh Lăng.

Công ty Liên Hoa là công ty nhà nước lớn nhất hiện nay sản xuất chất đa tinh thể Silicon, công ty Phong Hoa lại là sự kết hợp giữa tư nhân và công ty đầu tư mạo hiểm, có thể đến tham quan sẽ khiến các học viên biết tại sao công ty nhà nước, tư nhân, đầu tư mạo hiểm lại chọn Ninh Lăng để làm điểm phát triển. Ninh Lăng dựa vào cái gì mà tụ tập hơn 80% sản lượng chất đa tinh thể Silicon của cả nước.

Quy mô khổng lồ của công ty Liên Hoa, ký túc xá và văn phòng sang trọng làm các học viên có ấn tượng rất sâu. Mà công ty Phong Hoa lại có hiệu suất làm việc rất cao, nó khiến không ít người ý thức được khi tư nhân và công ty đầu tư mạo hiểm cùng hợp sức vào một hạng mục công nghệ cao thì bọn họ sẽ thường theo kịp tình hình thị trường, luôn làm ra phản ứng nhanh nhất để thích ứng.

- Quốc Đống, hai con chim này cậu chọn rất chuẩn. Có thể làm cho chúng tôi hiểu đôi chút về kết cấu sản nghiệp của Ninh Lăng. Công ty Liên Hoa do nhà nước đầu tư, còn công ty Phong Hoa lại là dân doanh và công ty đầu tư mạo hiểm kết hợp. Ừ, công ty Neo kia chắc là công ty 100% vốn nước ngoài hả? Đều là các công ty trong lĩnh vực năng lượng mớ và bảo vệ môi trường, làm mọi người về cơ bản hiểu được tình hình phát triển của Ninh Lăng. Hai năm có thể đi được tới bước này đúng là không đơn giản.

Phó thị trưởng Lý Đại Phú dẫn một nhóm học viên vừa đi vừa giới thiệu, cũng mời nhân viên quản lý của công ty đến giảng giải sâu thêm. Triệu Quốc Đống lại đi cùng hai học viên ở đằng sau. Người vừa lên tiếng là cục trưởng cục phối hợp phát triển ngành nghề - Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia - Bạch Nhất Minh.

Bạch Nhất Minh này nghe nói là người có thái độ kiên quyết phản đối vốn đầu tư nước ngoài tiến vào các ngành trụ cột của Trung Quốc, nhất là yêu cầu phải buộc chặt lỗ hổng đầu tư nước ngoài vào Trung Quốc, hủy bỏ các chính sách ưu đãi. Nhưng y cũng phản đối các công ty tư nhân tiến vào ngành trụ cột trọng điểm của quốc gia, chủ trương các ngành quan trọng phải do quốc gia khống chế.

Triệu Quốc Đống và Bạch Nhất Minh cũng đã thảo luận nhiều lần với nhau về chính sách ngành nghề quốc gia. Triệu Quốc Đống cũng hiểu người này có tầm nhìn, nhưng ở vài chính sách cụ thể lại quá tham vọng bảo vệ lợi ích nhà nước, nó có lẽ có quan hệ với xuất thân của mình. Bạch Nhất Minh vẫn cho rằng sự tồn tại của các công ty nhà nước không nằm ở vấn đề tài sản, mà nó có tác dụng đảm bảo sự khống chế nền kinh tế của quốc gia. Quan điểm này Triệu Quốc Đống không quá nhất trí, Triệu Quốc Đống chủ trương quốc gia nên giảm việc can thiệp vào các công ty nhà nước, không nên tích cực can thiệp vào hoạt động của các công ty, mà nên tích cực phổ biến chế độ giám đốc điều hành.

- Lão Bạch, Ninh Lăng chúng tôi là khu vực nông nghiệp truyền thống, công nghiệp gần như không có. Trước đây chủ yếu lấy công nghiệp thực phẩm, công nghiệp nhẹ làm chủ, đó là hiện trạng ở nhiều nơi. Làm như thế nào đột phá và tìm được đường ra đã làm Thị ủy, Ủy ban suy nghĩ rất nhiều. Sau đó căn cứ Ninh Lăng có tài nguyên thủy điện phong phú, nguồn nước sung túc nên quyết định chuyên tâm phát triển một vài hạng mục chính, cuối cùng chọn vào ngành năng lượng mới. Công việc của toàn thị xã năm ngoái đến nay đều là làm như thế nào để giúp các công ty trong lĩnh vực này phát triển, cũng may do thị trường chất đa tinh thể Silicon ở trong và ngoài nước khởi sắc mới khiến cho ngành này ở Ninh Lăng phát triển nhanh như vậy.

Triệu Quốc Đống có vẻ rất khiêm tốn, trước mặt người như Bạch Nhất Minh thì hắn cũng không cần phải khoe khoang. Bạch Nhất Minh nghe xong cười cười không nói.

Đi cùng một loạt lãnh đạo cấp bộ như Dương Thiên Minh đến tham gia lễ hội văn hóa các dân tộc khu vực trung tây lần này đã làm cho các học viên cảm nhận rõ tình hình phát triển ngành nghề thứ ba củ Ninh Lăng. Nó cũng làm cho Bạch Nhất Minh có ấn tượng rất sâu.

Một đô thị mới phát triển mạnh về công nghiệp trong một hai năm qua lại đầu tư mạnh vào sự nghiệp văn hóa và ngành nghề thứ ba không thua gì các thành phố phát triển, tầm nhìn đó không phải là đơn giản. Tên Triệu Quốc Đống này mặc dù luôn tỏ vẻ khiêm tốn nhưng Bạch Nhất Minh vẫn rõ ràng cảm nhận tầm ảnh hưởng của hắn đối với Ninh Lăng.

- Quốc Đống, ngành năng lượng mới xem ra Ninh Lăng lựa chọn rất chính xác. Nhưng tốc độ mấy ngành phụ trợ xem ra cũng rất nhanh, tôi vừa nghe Thị trưởng Lý giới thiệu, nói là Ninh Lăng còn có một khu công nghiệp phụ trợ, chuyên môn cung cấp các sản phẩm, thiết bị cho ngành năng lượng mới và sản xuất ô tô. Như vậy sẽ tăng thêm khả năng hấp dẫn các công ty tới đây.

Lên tiếng là Nguyễn Đại Thanh – một người phụ nữ khá xinh đẹp. Cô ta chỉ hơn Triệu Quốc Đống có ba bốn tuổi đã lên làm cán bộ cấp giám đốc sở, hơn nữa là phụ nữ mà có thể làm được như vậy là không dễ.

Nguyễn Đại Thanh đang công tác ở Tân Môn – đây từng là thành phố công nghiệp lớn nhất phương bắc. Nhưng sau khi cải cách diễn ra, tốc độ phát triển của Tân Môn không được như ý người. Thanh Đảo là thành phố mới tiến lên nhưng đã tạo được danh tiếng lớn hơn nhiều. Nhưng Tân Môn dù sao cũng là thành phố công nghiệp lớn nhất phía bắc Trung Quốc, thêm nữa có vị trí địa lý tốt đẹp, trụ cột sản xuất công nghiệp không phải thành phố bình thường có thể so sánh.

- Nguyễn tỷ, nói thật chúng tôi lúc ấy cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ tập trung thu hút đầu tư. Ninh Lăng rất cần các công ty tiến vào, bọn họ cũng có vài nhu cầu cần Ninh Lăng giải quyết. Mà việc thành lập một hệ thống hoàn chỉnh chính là khâu quan trọng nhất trong đó. Vì thế thị xã vẫn luôn suy nghĩ làm như thế nào giải quyết được vấn đề này. Mà lúc ấy quận Đông Giang chủ động đưa ra yêu cầu muốn xây dựng khu công nghiệp cung cấp thiết bị, thị xã cũng quyết định thử xem sao.

- Không ngờ thí điểm khu công nghiệp lại được các công ty, tập đoàn lớn đầu tư vào Ninh Lăng hoan nghênh. Bọn họ còn giới thiệu tới các bạn hàng của mình, dần dần các công ty sản xuất thiết bị tích tụ lại và gần như đảm bảo đáp ứng được yêu cầu của công ty lớn. Có lẽ giá trị sản lượng của khu công nghiệp năm nay sẽ trên 2 tỷ, nó vượt xa GDP của quận Đông Giang. Kết quả này đúng là nằm ngoài dự đoán của chúng tôi.

Nguyễn Đại Thanh vốn không hài lòng việc năm ngoái Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng đứng đầu cả nước. Theo cô thấy Nguyễn Đại Thanh là nơi hẻo lánh mà đạt được danh tiếng này cũng là do trụ cột thấp. Hơn nữa đầu tư mạnh vào ngành năng lượng mới nên mới khiến cho Ninh Lăng được miếng bánh to như vậy.

Chẳng qua Triệu Quốc Đống còn trẻ mà làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng đúng là làm cô rất kinh ngạc. Nhưng theo tiếp xúc, Nguyễn Đại Thanh dần hiểu rõ về Triệu Quốc Đống, cảm thấy hắn cũng có năng lực.

Nguyễn Đại Thanh tự nhận mình đánh giá người không kém, nhưng Triệu Quốc Đống làm cô không ít bất ngờ. Mấy bài viết hắn đọc trong khi học thì cô cũng xem, có nhiều ý tưởng mới, chẳng qua có vài quan điểm hơi cực đoan chút. Điều này có lẽ do hắn ở cơ sở quá dài, có nhiều cái nhìn về chính sách chung.

Hơn nữa quan điểm của hắn khá hỗn tạp, bài viết liên quan nhiều phương diện như công nghiệp, nông nghiệp, tài chính cùng với dịch vụ. Cô là người từ Viện nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện được cử xuống Tân Môn rèn luyện thì mới có thể hiểu qua về các quan điểm của hắn.

Ba người đi hơi chậm so với mấy người đằng trước. Triệu Quốc Đống cũng không giấu mấy, hắn nói qua về các công việc Ninh Lăng đã làm được trong hai năm qua cùng với vài ý tưởng phát triển mới cho bọn họ nghe.

- Quốc Đống, tôi nghe nói tỉnh An Nguyên cũng được Ban Tổ chức cán bộ Trung ương chọn để xác định một Bí thư thị ủy tiến vào Thường vụ tỉnh ủy, cậu không phải không có suy nghĩ gì đó chứ?

Bạch Nhất Minh nhìn Triệu Quốc Đống và hỏi. Y nghe nói Triệu Quốc Đống là người có sức cạnh tranh lớn cho vị trí này ở tỉnh An Nguyên. Đồng thời y lại nghĩ tới Lễ hội văn hóa lần này tổ chức rất long trọng, lãnh đạo tham gia đều đánh giá tốt, y không khỏi thầm than tên Triệu Quốc Đống này quá may mắn.

- Suy nghĩ thì ai chẳng óc, vấn đề là có hy vọng hay không? Lão Bạch, anh cảm thấy cơ hội của tôi lớn hay nhỏ?

Triệu Quốc Đống cười hì hì nói:

- Nguyễn tỷ, chị thấy sao? Lão Bạch là người lập tức sẽ lên làm Phó chủ tịch tỉnh vậy mà lại trêu chúng ta là sao?

Bạch Nhất Minh có chút giật mình nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh:

- Quốc Đống, cậu lại nghe tin đồn từ đâu vậy hả?

- Được rồi lão Bạch, trước mặt hai chúng tôi mà anh còn giấu sao? Ban tổ chức cán bộ Trung ương khảo sát anh và lão Chu cùng nhau. Bây giờ lão Chu sang Điền Nam làm trợ lý chủ tịch tỉnh, anh còn có thể chậm hơn sao? Tôi thật ra hy vọng rất cả học viên lớp 2 đều có thể tiến lên một bậc. Nguyễn tỷ lúc nào về Văn phòng nghiên cứu chính sách vậy? Đến lúc đó chị không nên chơi tò vòng vo với bạn học đó.

Bạch Nhất Minh đương nhiên không bị mấy lời nói của Triệu Quốc Đống dụ tự mình nói ra. Y chỉ tay ra và nói:

- Đừng có chuyển đề tài trước mặt chúng tôi. Bí thư Ứng các cậu có ấn tượng rất tốt về cậu, tôi đâu mù nên có thể nhìn ra được. Chẳng qua chỉ riêng Bí thư Ứng là không đủ, Bạch ca đây là có ý tốt nhắc cậu. Người muốn tranh chức Thường vụ tỉnh ủy này không ít, theo tôi biết có người có quan hệ rất cứng.

Triệu Quốc Đống hơi động tâm. Bạch Nhất Minh là người có quan hệ rộng, cũng là Bí thư chi bộ lớp 2, là phần tử tích cực ở trường, có quan hệ mật thiết với giáo viên chủ nhiệm và thành viên liên lạc bên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương phái tới, y có thể biết chút tin tức là bình thường.

- Ha ha, Bạch ca, chuyện này không phải tôi không quan tâm. Vấn đề nằm ở chỗ tôi có quan tâm cũng vô ích. Dù sao cũng là quyết định của bên trên, tôi cũng muốn nhưng anh nghĩ muốn là có thể được sao? Quá nóng lòng không khéo lãnh đạo lại đánh giá, phản tác dụng thì sao?

Triệu Quốc Đống chép miệng nói:

- Chẳng qua tôi cũng cảm ơn hai vị. Không cần biết về sau tôi như thế nào cũng cảm ơn ý tốt của hai người.

Bạch Nhất Minh đang định nói đã bị Nguyễn Đại Thanh dành trước:

- Được rồi lão bạch, anh đừng tưởng mình thông minh, Quốc Đống đầu óc chứa không ít hơn chúng ta đâu. Nhìn cậu ta như tính trước rồi, còn cần anh nhắc sao? Chúng ta cứ chờ tới lúc cậu ta mời khách là được. Đương nhiên anh cũng phải mời khách.

Các học viên sau đó sang Tân Châu một ngày, đi thăm tập đoàn rượu Tam Nguyên Hồng và cơ sở sản xuất nước suối của Tập đoàn Thương Lãng, thuận tiện cũng đi tàu ngắm hồ Thương Lãng.

Có thể nói hiện nay Tân Châu cũng chú ý đẩy mạnh phát triển ngành du lịch. Nhất là sau khi Trang Quyền tới làm Bí thư thị ủy thì càng chú ý đến ngành du lịch hơn nữa. Y rất hâm mộ biểu hiện của Ninh Lăng trong lĩnh vực này. Y cũng đã gọi cho Triệu Quốc Đống vài lần, hy vọng Ninh Lăng cùng Tân Châu kết hợp thành tuyến đường du lịch, cùng khai thác tài nguyên du lịch.

Triệu Quốc Đống cũng sớm gọi cho Trang Quyền nên khi các học viên tới Tân Châu cũng được bố trí khá chu đáo. Hết Tân Châu, lớp đi theo cao tốc An Quế đến Liễu Châu, Nam Ninh. Mọi người lại khảo sát kinh nghiệm quản lý và phát triển công nghiệp của Liễu Châu, sau đó bay sang Nam Việt khảo sát tình hình xây dựng đô thị và phát triển kinh tế các thành phố duyên hải ở Nam Việt, Quảng Châu, Thâm Quyến. Đến Nam Việt, đoàn được Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cùng với Phó chủ tịch tỉnh Diêu Văn Trí tổ chức tiệc mời. Nhìn Diêu Văn Trí, Triệu Quốc Đống không khỏi nhớ đến thời điểm khó khăn của đối phương khi ở An Đô, bây giờ đối phương tới Nam Việt đúng là như cá gặp nước.

Mặc dù Diêu Văn Trí mới tới Nam Việt có vài tháng nhưng cũng dần thể hiện năng lực của mình. Nhất là y làm Phó chủ tịch phụ trách quản lý mảng giao thông, xây dựng đô thị và đất đai, y liên tục đưa ra các chính sách như xây dựng nhà cho thuê, tránh tình trạng đầu cơ đất, xử lý mạnh tay các dự án lấy đất nhưng không chịu tiến hành. Một loạt động tác làm các nhà kinh doanh bất động sản nghiến răng nghiến lợi nhưng lại được dân chúng bình thường hoan hô.

Đương nhiên ở tỉnh Diêu Văn Trí cũng gặp áp lực lớn, nhưng y mới tới nên cần có thứ để làm điểm sáng.

Hơn nữa Diêu Văn Trí còn được Ninh Pháp mạnh mẽ ủng hộ trong mọi quyết định. Bây giờ y chính là cây súng của Ninh Pháp, dù đối mặt với áp lực, nguy hiểm như thế nào y cũng tiến về phía trước. Ninh Pháp đã đưa ra yêu cầu khống chế giá nhà đất cùng đảm bảo nhu cầu mua, thuê phòng của dân chúng, Diêu Văn Trí đương nhiên vận dụng quyền lực trong tay tới cực hạn.

Chỉ khi anh làm được việc, anh mới được tôn trọng, đây là quan điểm của Diêu Văn Trí. Nếu anh không làm thì không ai coi anh vào đâu, cũng không ai tôn trọng anh.

- Quốc Đống, có phải cảm thấy tôi thay đổi nhiều không?

Diêu Văn Trí mặt hơi hồng lên vì rượu.

Triệu Quốc Đống cảm thấy Diêu Văn Trí đúng là thay đổi nhiều. Chỉ sau mấy tháng mà tính cách của Diêu Văn Trí đã đổi khác. Bây giờ y thêm sự tàn nhẫn, quyết đoán, đó là kết luận sau khi Triệu Quốc Đống cẩn thận quan sát.

- Ừ, đúng là có nhiều thay đổi, chẳng qua tôi cảm thấy đây là anh đang tìm điểm đột phá cho mình?

Triệu Quốc Đống cười nói. Diêu Văn Trí hẹn hắn ra đương nhiên không phải là muốn khoe khoang, hoặc là muốn tìm đối tượng nói chuyện. Bởi vì quan hệ giữa hắn và đối phương còn chưa đến mức như vậy.


trướctiếp