Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên thân hình tuyết trắng xinh đẹp của thiên hạ đang ngủ say.
Vốn trông cô như một thiên sứ thuần khiết, nhưng những vết hôn xanh tím
trên người cô lại biến cô thành một yêu tinh quyến rũ lòng người, làm
cho người ta trầm mê trong sự ma mị quyến rũ đó.
' reng...reng....reng...'
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên khiến thiên hạ đang ngủ say có vẻ khá bực
bội, cô lấy gối bịt lại lỗ tai nhỏ nhắn của mình, nhưng tiếng đồng hồ
vẫn quanh quẩn quanh tai, chắc có lẽ không chịu được nữa, cô mở đôi mắt
đẹp ra.
" ưm..."
Dao Dao ngồi dậy thấy đầu khá đau, cô đưa tay lên xoa xoa chỗ mi tâm, khi thấy được khung cảnh xung quanh thì cô
mở to mắt hoàn toàn tỉnh ngủ.
"....đây là đâu ? " cách bài trí hoàn toàn không giống như trong trí nhớ cô đã từng quen nha.
'...reng...reng..reng..'
' bốp, xoảng ' Dao Dao hả hê nhìn chiếc đồng hồ báo thức đã hoàn toàn
thành đống phế thải trên sàn " dám phá giấc ngủ ngon lành của ta, đúng
là đồng hồ hư mà "
( t/g : * chấm chấm nước mắt * đồng hồ ơi !
Để mẹ tiễn con một bước, kíp sau nhớ trả ơn mẹ nha con. Đồng hồ * bay về trời * Amen, cầu cho kíp sau em hum làm chiếc đồng hồ báo thức của dao
phá của và làm con của mụ mẹ kế độc ác máu lạnh này nữa )
Vì vận
động mạnh, Dao Dao cảm thấy toàn thân đau dữ dội, đặc biệt là nơi thắt
lưng và tiểu huyệt hoa, bụng cô cũng hơi căn lên như có gì đang chứa
trong đó vậy khiến cô thấy khó chịu.
Dao Dao thử nhút nhít rời giường đứng dậy.
Mảnh vải trắng trượt xuống, toàn thân xanh tím đều rõ ràng hiện ra trước
mắt, trong tiểu huyệt và hoa huyệt còn chảy ra một dòng nước trắng đục.
Dao Dao không phải người ngu nên biết những dấu hiệu này có nghĩa là gì, cô nhìn xung quanh, trên giường, trên bàn, trên ghế, dưới sàn đều có một
dòng nước trắng đục lưu lại như chứng minh đã trải qua một lần hoan ái
dữ dội.
Dao Dao cố gắng điều chỉnh tâm trạng, nhớ xem hôm qua đã trải qua những gì.
Hôm qua, cô đang ngồi lo lắng về sự xuất hiện của nữ chủ thì Lam Ly đưa cô
một ly sữa, cô ngửi thử mùi sửa trong ly ( thói quen ) thì thần trí bắt
đầu mơ hồ, không còn rõ bất cứ thứ gì nữa.
...Vậy..chẳng lẽ Lam Ly...
' cạch '
" em tỉnh rồi à "
Lúc Dao Dao đang suy nghĩ thì Lam Ly cười ôn nhu mở cửa bước vào.
Dao Dao kinh sợ quay lại nhìn Lam Ly ngoài cửa rồi chợt nhớ ra cô cái gì
cũng chưa mặt đồ vào nên đỏ cả mặt, với lấy tấm chăn trắng trên giường
che lại.
Sự đáng yêu của cô làm tim anh lại lần nữa lỗi nhịp, có lẽ chỉ có cô mới khiến cho anh như vậy đi.
Dao Dao không nói gì chạy nhanh vào phòng tắm chuẩn bị, còn Lam Ly thì ngoài đây dọn dẹp ' bãi chiến trường '.
...
Một lát sau, Dao Dao bước ra ngồi đối diện với Lam Ly trên sofa, khuôn mặt đầy lạnh lùng nhìn hắn.
" anh nói đi, sao lại thế này " cô ghét bị người tính kế và lừa gạt, vấn
đề có là xử nữ hay không cô không quan tâm, đây cũng không phải cổ đại
hay coi trọng trinh tiết gì gì đó...
Lam Ly rót cốc nước cho Dao Dao, khuôn mặt như không có gì cả, vẫn giữ vững nụ cười ôn nhu nhìn cô .
" em đã biết rồi đó, anh hạ dược vào ly sữa của em, rồi sau đó mọi chuyện như em đã thấy, chúng ta động phòng hoa chúc "
Dao Dao tức giận, đầy sát khí nhìn Lam Ly:
" anh lập tức bước ra khỏi nhà của tôi ! Tôi không muốn thấy mặt anh nữa ! Đồ khốn nạn ! Bệnh hoạn ! "
Lam Ly trên môi mất đi nụ cười ôn nhu thay vào đó là nụ cười đầy tà khí,
hắn đi lại chỗ ngồi của Dao Dao, nâng càm cô lên, bắt cô phải đối diện
với hắn:
" Đúng ! Tôi khốn nạn ! Tôi bệnh hoạn ! Nhưng...đó chỉ
là với em, em chính là thiên sứ đã khiến tô mê đắm, là ma quỷ đã khiến
tôi trầm mê, em là người đã lấy đi trái tim tôi, là người đã khiến tôi
lọt vào bể ái tình ! Tôi yêu em. Cho nên...bảo bối à ! Em sẽ không thoát khỏi bàn tay của tôi đâu ! Hãy đợi tới ngày em làm lam phu nhân đi !
Haha..."
Nói xong đi rồi, để lại Dao Dao ngơ ngát ngồi đó, một lát sau, môi đỏ khẽ nói:
" Đồ bệnh hoạn ! "
......
Sau khi Lam Ly rời khỏi Lý gia, Lý phu nhân lo lắng hỏi Dao Dao đã xảy ra
chuyện gì nhưng cô lại không nói, Lý phu nhân cũng không ép, lôi kéo Dao Dao đi lựa đồ mặc cho buổi tiệc sinh thần tối nay của cô.
....
Lý phu nhân và Dao Dao bước vào siêu thị cao cấp.
Trước ánh mắt mê luyến của mọi người, Lý phu nhân không ngừng lôi kéo dao dao đi cửa hàng này tới cửa hàng khác, chẳng bao lâu, trên tay hai anh vệ
sĩ mạnh mẽ đã không còn chỗ để, Lý phu nhân mới hài lòng tính dẫn con
gái cưng đi nơi khác lựa đồ tiếp, nhưng khi đi qua một cửa hàng quần áo
thì dừng lại.
Dao Dao thấy kì quặc sao mẫu thân lại dừng lại,
ngước nhìn lên thì thấy trước một cửa hàng quần áo sang trọng đã đông
nghịch người, cô thấy kì lạ theo bản năng quay qua hỏi mẹ " mẹ, có
chuyện..", nhưng chưa kịp hỏi hết câu thì bên cạnh đã không còn bóng
dáng Lý phu nhân đâu nữa.
Dao Dao lo lắng nhìn xung quanh thì
thấy mẹ cô đang cố gắng chen lấn vào trong đám đông, trên trán Dao Dao
chảy xuống ba vạch hắc tuyến.
Mẹ hình như đã quên mình là một quý phu nhân thì phải.
Dao Dao đi lại chỗ Lý phu nhân.
" mẹ, có chuyện gì vậy ?"
Lý phu nhân quay qua nhìn Dao Dao bằng đôi mắt, khụ " thấm thía ".
Lý phu nhân kích động nói với Dao Dao:
" Dao nhi, là king, là king đó !"
Trên đầu Dao Dao xuất hiện dấu chấm hỏi to đùng.
King ?
Là nhân vật phong vân chốn nào vậy ?
Đang suy nghĩ, Dao Dao không biết đã bị ai đẩy vào trong, không kịp phản ứng, Dao Dao bị ăn đau.
M* k**p, là đứa nào ?
Trước mắt Dao Dao bỗng xuất hiện một bàn tay và giọng nói ôn nhu.