Sự đau nhức ập đến
khiến Dao Dao nhíu mày, đưa tay lên che bớt ánh sáng từ cửa sổ lớn len
lỏi chiếu vào, chậm rãi mở ra đôi mắt xinh đẹp.
Nhìn hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh, Dao Dao cũng không ngạc nhiên gì nhiều, đôi mắt lạnh
lùng nay chỉ lạnh lùng hơn, không mộa tia độ ấm.
Những dòng kí ức của tối qua không ngừng ùa về.
Tiếng thở dốc, rên rĩ kiều mị..
Tiếng gầm gừ...
Tiếng nước nhờn nhợt vang lên khi thứ ghê tởm đó không ngừng ra vào trong cô...
Nỗi uất hận trào dâng.
Tại sao lại đối xử với cô như vậy ?
Cô đã làm gì sai sao ?
Từng người, từng người một...
Dao Dao bàn tay siếc chặt ga giường, trong đôi mắt sâu thẳm xẹt qua một tia khuất nhục.
Đám nam chủ đó, hãy chờ đi, ta sẽ trả lại hết những gì các ngươi đã nợ ta !!
....
Thân thể đau nhứt làm Dao Dao không thể nhút nhích nổi, nhưng cô vẫn cắn
chặt răng ngồi dậy, tinh dịch từ trong vùng kính chảy ra liên tục.
Dao Dao nhìn xung quanh, quần áo của cô thì bị xé tan tành không còn gì,
trong căn căn phòng rộng lớn, bất kể là trên bàn ghế, trên giường, thậm
chí là gần bên chiếc cửa sổ lớn đều có một vũng tinh dịch hòa lẫn với
mật dịch.
Dao Dao khẽ vịnh vào tường đứng dậy, ráng nhịn đau để
bước từng bước đi vào nhà vệ sinh, trên đường đi, một dòng tinh dịch từ
mật huyệt của cô không ngừng chảy ra sàn, có thể thấy hôm qua đã kịch
liệt như thế nào.
....
Mặc tạm một chiếc khăn tắm, bước
từng bước ra khỏi phòng tắm. Dao Dao lục lọi trong phòng tìm chiếc cặp
của mình, lấy trong đó ra một chiếc máy điện thoại và mộ cái máy định vị vị trí. Cô khẽ bấm một dãy số.
[ Boss ? Có chuyện gì cần phân phó ạ ? ] một giọng nói nữ cung kính vang lên.
" Lâm, kêu người đem cho tôi một bộ quần được không ? Tôi đã mở lên máy định vị rồi đó " Dao Dao giọng điệu có chút nhu hòa.
[ vâng, Boss đợi một chút ạ ] Lâm không nhiều lời hay thắc mắt mà lập tức đi làm ngay.
...
Để xuống máy điện thoại, Dao Dao có chút trầm tư nhìn ra ngoài cửa sổ.
Từ lúc bị Lý Minh Hiên...
Cô đã lén xây dựng thế lực riêng cho mình, tuy rằng nó vẫn còn rất yếu
nhưng dù có vẫn hơn không. Cô lén lút huấn luyện một số người hầu thân
cận, Lâm thúc biết nhưng không nói, luôn giúp cô che mắt Lý Minh Hiên.
Ngoài ra, cô còn cho người đi thu nạp những đứa trẻ mồ côi, không có
người thân, để huấn luyện chúng nó thành những tay sát thủ máu lạnh.
Cô mở một quán Bar giải trí, xa hoa, tên là ' Mộng Ảo ', luôn có những
loại rượu quý thơm ngon và muôn loài ' hoa thơm cỏ lạ ', nên rất được
chào đón. Nơi này các quan chức trong chính trị có thể thoải mái làm
chuyện xấu mà không sợ bị bắt quả tang, nhờ vậy mà họ rất thích nơi đây
mà cũng âm thầm bảo vệ nó.
Họ cũng thực chức không biết rằng,
Mộng Ảo ra đời là để thu thập các tin tức tối mật và quan trọng. Nó cung cấp mọi thông tin, sự kiện cho người đến mua tin, nhưng điều kiện là
phải cao hơn mức giá lúc đầu đưa ra 10 USD. Dù vậy nhưng quả thật khách
mua tin cũng rất đông, chủ yếu là những người đang tranh cử chức Thủ
Trưởng với nhau, họ mua tin xấu của nhau để loại bỏ nhau.
Mà vận
may của cô quả thật rất lớn, trong buổi sinh thần của Cảnh Triệt, cô đã
vô tình biết được Vương Lâm là một người khéo ăn nói và khéo che dấu, dễ dàng tiếp cận kẻ thù, thao túng họ làm theo ý của mình. Vừa đúng lúc
bên người cô thiếu một người như vậy.
Cô cho những bác sĩ giỏi
nhất chữa bệnh cho mẹ của Vương Lâm, tiền viện phí, sinh hoạt hay những
nợ nần của họ, cô cũng trả giùm.
Vương Lâm vô cùng biết ơn và
thề làm trâu làm ngựa cho cô. Cô liền đem cô ấy đi huấn luyện, mài dũa
từ một cục gạch bình thường biến thành viên đá quý. Sau khi đã qua huấn
luyện, Vương Lâm trở nên thành thục và mạnh mẽ hơn, cô liền đem cô ta
vào Mộng Ảo làm ' mụ ', cũng là đội trưởng.
....
Dao Dao
bước vào công ty, ai cũng ngơ ngát nhìn cô, Dao Dao không quan tâm, định đi vào thang máy thì bóng dáng yểu điệu của Lí Lan đi tới, những nhân
viên vừa thấy cô ta thì đã cung kính cúi chào.
" buổi sáng hảo, trưởng phòng "
" chào mọi người " Lí Lan khẽ cười gật đầu, giọng nói dịu hiền toát ra,
ánh mắt khiêu khích khẽ liếc nhìn Dao Dao, sau đó đi lại gần cô với nụ
cười tự tin của một phụ nữ thành đạt " buổi sáng hảo, Dao Dao "
Dao Dao khẽ nhíu mày, mùi nước hoa nồng nặc này có lẽ cô mãi mãi cũng không bao giờ thích ứng nổi.
" buổi sáng hảo, trưởng phòng, cô gọi tôi Lý tiểu thư là được rồi "
Lí Lan có chút ngượng ngùng nhưng lập tức lấy lại tinh thần, cầm một xấp
tài liệu cao đưa cho Dao Dao, Dao Dao nhận lấy rồi nghi hoặc nhìn cô ta.
Lí Lan chỉ cười khẽ, nhẹ giọng nói " Lý tiểu thư, cô bây giờ đã là thư kí
riêng của tổng giám đốc rồi, dù tổng giám đốc có cưng chiều cô như thế
nào đi chẳng nữa, thì cô cái gì cũng không thể không làm, đây là những
tài liệu của tháng này và tháng sau, cô đi làm đi, có gì không hiểu cứ
đến tìm tôi là được "
Hừ ! Những tài liệu này rất quan trọng và
khó làm, để cô coi một đứa con gái chỉ biết dựa hơi đàn ông như cô ta có làm được tích sự gì không.
Dao Dao nhìn xấp tài liệu, chỉ cười khẽ " được, tôi biết rồi "
Giữa lúc không khí đang hết sức ' hòa bình yên ấm ' thì một giọng nói vang lên phá vỡ.