Dao Dao kinh ngạc nhìn người vừa xuất hiện. Anh khoảng tuổi đôi mươi, khuôn mặt góc cạnh hoàn mĩ, mày kiếm, đôi mắt hoa đào phong lưu, nhưng lại
sâu không thấy đáy, cái mũi thon, cao như một tác phẩm nghệ thuật hoàn
mĩ, đôi môi mỏng khẽ cong lên một độ cong quyến rũ. Mái tóc mịn như tơ
hơi có màu vàng nhạt. Anh mặc trên người chiếc áo vet cao sang, toàn
thân toát ra khí chất cao quý cùng thâm trầm. Trên tay anh cầm một ly
rượu vang, càng làm tăng thêm sự quyến rũ khó cưỡng của anh.
Nhìn qua anh có 5 phần giống y hệt Lam Ly, nhưng khí chất hai người lại khác nhau hoàn toàn. Của Lam Ly là ôn nhu, sâu xa, còn của người đàn ông này là phong lưu, đa tình nhưng cũng không kém phần thâm trầm.
Người này không ai khác chính là tổng giám đốc của tập đoàn Lam thị - Lam Thương, còn là anh trai của Lam Ly.
Sỡ dĩ cô biết rõ Lam Thương như thế vì hắn là nhân vật ấn tượng nhất đối
với cô khi cô đọc ' Hành trình thu phục tình yêu của Ngô Mẫn Mẫn '.
Lam Thương không phải là nam chính, cũng không phải là nam phụ. Anh đóng
vai trò người anh trai cường đại luôn bảo vệ đứa em trai của mình. Khi
anh biết Lam Ly yêu say đắm Mẫn Mẫn, vì cô ta mà bỏ qua một vụ giao dịch lớn với Lâm thị, thì anh tức lắm, dùng mọi cách để Mẫn Mẫn không còn
chỗ đứng trong xã hội thượng lưu. Nhưng mọi lần đều bị Lam Ly ngăn cản,
tình cảm anh em hai người dần nhạt đi và cuối cùng trở thành kẻ thù
không đội trời chung của nhau.
Nhưng cũng đúng ông trời thật
là..... Mẫn Mẫn đã bắt đầu để ý tới Lam Thương và chuyển sang giai đoạn ' thiếu nữ tư xuân ', cô ta quyết định phải làm cho Lam Thương vào hậu
cung khổng lồ của mình. Nhưng cô ta cứ mãi diễn vỡ kịch ' Bạch liên hoa ' trước mặt Lam Thương thì càng đổi lấy sự chán ghét chứ không phải là
tình yêu của anh.
Mẫn Mẫn tức giận, theo câu chăm ngôn của cô ta
thì ' đồ tốt không phải của mình thì không thể của ai khác ', cô ta lợi
dụng các thế lực của nam chính, nam phụ để tiêu diệt thế lực của Lam
Thương.
Và....cô ta thành công..cổ phiếu Lam thị bị tụt giảm nghiêm trọng, Lam thị triệt để phá sản.
Khi nhớ tới khúc đó, Dao Dao không ngừng chửi mắng trong lòng tại sao là
tổng giám đốc mà lại vô dụng như thế chứ, chỉ mới một kích của cô ta mà
đã game over rồi. Đúng là hào quang của nữ chủ mà.
Nhưng khi nhớ
tới lúc, khi nghe tin công ty bị phá sản thì Lam Thương cũng chỉ nhíu
mày lại một chút, sau đó rất nhanh giãn ra, anh thở phào nhẹ nhõm như
trút được gánh nặng. Sau đó thì anh mất tích, mọi người cứ nghĩ anh đã
chết vì đau lòng công ty bị phá sản. Nhưng thật ra không phải như vậy.
Trong ngoại truyện của Lam Thương có nói, sau khi tập đoàn bị phá sản,
tiền trong tài khoản của anh còn rất nhiều, anh lấy tên trên danh nghĩa
của chú chó cưng nhà anh và địa chỉ căn nhà bên ngoại nên không bị đóng
băng. Số tiền đó đủ cho anh ăn xài phung phí hết ba đời mà vẫn còn
nhiều. Anh chỉ lấy một số tiền nhỏ ra dùng trong sinh hoạt hàng ngày và
mua một chiếc máy ảnh nhỏ, anh chụp cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và đem ra triễn lãm, lấy nghệ danh là Vilian. Chẳng bao lâu cái tên Vilian này
cũng chẵng còn xa lạ gì với mọi người trên thế giới nữa. Một bức ảnh
được sao chép từ anh bán ra con số có thể trên hàng trăm vạn.
Lúc này Dao Dao mới hiểu ra, không phải anh không đấu lại nam chính, nam
phụ nhóm, mà là anh căn bản không thích, anh đã quá mệt mỏi....mệt mỏi
với thế giới thượng lưu đầy sự dối trá....
" chào anh " Dao Dao
không hiểu sao trong lòng lại sinh ra hảo cảm với người đàn ông này, có
lẽ là tại tính cách của anh đi. Anh không tham quyền, không tham thế,
nhưng chính bản thân anh lại là người có tài năng khiến cho mọi người
phải nể phục.
Lam Thương ngạc nhiên nhìn cô gái xinh đẹp đang mỉm cười nhìn anh.
Cô ấy không ' đỗ ' vì anh sao ? Theo như khả năng phân tính 20 năm nay của anh thì 99,99% phái nữ trên thế giới vừa thấy anh là 'đỗ' liền ngay tại chỗ nga~
" ân, không biết một lúc tôi có vinh hạnh được khiêu vũ một điệu với Dao Dao tiểu thư đây ? " Lam Thương nhếch mép cười khẽ,
càng khiến gương mặt tuấn mĩ của anh tăng thêm vài phần ma mị.
Dao Dao chưa kịp đồng ý thì bóng lưng của Lý Minh Hiên đã che khuất tầm mắt của cô, xem giữa cô và Lam Thương.
" thật hân hạnh khi được gặp Lam tổng giám đốc ở đây, nhưng thật có lỗi
vì thân thể Dao Dao hôm nay không khỏe nên có lẽ không bồi ngài được rồi " Lý Minh Hiên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện một nụ cười nhạt, chỉ là
đôi mắt lại hàm chứa lãnh ý lạnh như băng.
" không sao, không
sao, nếu Dao Dao tiểu thư không được khỏe thì xin hẹn lần khác vậy.."
Lam Thương vẫn giữ nụ cười trên môi, làm cho người ta không biết được
cảm xúc thật của hắn, đôi mắt tuy tràn đầy ý cười nhưng sâu thẩm bên
trong lại là một vòng lốc xoáy " ...ngược lại, tôi cũng rất vui khi gặp
ngài ở đây đó, Lý tổng giám đốc. Mong hai tập đoàn sẽ hợp tác vui vẻ "
" tất nhiên rồi "
Lý Minh Hiên toàn thân tỏa ra lãnh khí khiến mọi người xung quanh lạnh
sống lưng. Nhưng Lam Thương trên mặt vẫn là nụ cười tà mị như thường,
không yếu thế trước Lý Minh Hiên.
Dao Dao không biết từ khi nào
đã đi qua một cái bàn gần đó, cầm lấy hộp kem vani lạnh vừa ăn vừa nhìn
hai người nào đó đang đấu tranh gây gắc mà cảm thán.
Hai long đấu nhau
Thiên hạ đại loạn.
Vậy cô có tính là ngư ông đắc lợi không ta ?
Dao Dao ánh mắt khẽ liếc qua Mẫn Mẫn, thấy cô ta đang ngoan ngoãn đứng một
bên làm 'Bạch liên hoa' thì không khỏi vừa lòng gật đầu.
Thật ra
cô ta cũng không quá ngu ngốc, hiện giờ không thân cận với cô gái hôm đó ngay, nếu không một chút cô bị ' hủy nhan sắc ' thì mọi người nghi ngờ
ắt không chỉ là cô gái hôm đó, mà còn kéo theo cô ta vào luôn.
Nhưng mà Mẫn Mẫn... hôm nay tỷ tỷ sẽ dạy muội một câu, cái gì gọi là ' trộm gà không được còn mất luôn nắm thóc '