Thần Và Thần
"A!A!A!"
"Ha ha!Ha ha ha!"
Thật ồn ào,chóng mặt quá,á,đau,hình ảnh mờ dần rồi lại rõ ràng hơn.Trước mặt là khu cảnh hỗn loạn,lửa cháy rực đỏ,hoang dâm,máu và cũng kỳ dị.Bân
Bân còn chưa thích ứng được cơ thể mới nhưng cơn đau cũng khiến cô rùng
mình,vết thương trên người vô cùng nặng,cô có thể chết bất cứ lúc
nào.Lại xuyên tiếp?Chưa chắc,vì tên ác bá kia chú ý tới cô rồi.
"Ủa?Không phải chết rồi sao?Không tệ,không tệ,ta đang hối tiếc vì chưa xả đủ giận đây.La Chính Minh ngươi thử nói xem ta nên hậu đãi con gái của ngươi
như thế nào đây?"
"A!Ưm!Ưm!A!"
"Đúng!Đúng!Nên để nó nhìn
thấy mẫu thân mình bị lăng nhục đến chết,rồi lại nhìn phụ thân và các ca ca loạn luân,cảnh tượng đó sẽ khó phai đấy.Rồi gì nữa?A!Ta sẽ bán con
bé vào thanh lâu để vạn nam nhân chà đạp thân xác non nớt của nó.Ha
ha,ha ha ha!"
"Ưm!A!Ưm!Ưm"
"La Chính Minh,ngươi nói
gì?Giống nhau?Quả thật giống như những gì ngươi đã làm với gia đinh ta
vậy.Tiếc rằng,đám nhi tử của ngươi sẽ không may mắn như ta đâu."
"A!A!A!"
"Sao?Không phục?Năm đó ta là con kiến hôi còn ngươi là một tay săn,nhưng thời thế thay đổi rồi."
Nói đoạn,hắn lại hoang dâm trên nữ tử,nàng ta có thân hình đẹp,trắng
mịn,tiếc rằng có quá nhiều vết bầm tím,tóc đen bay toán loạn và biết
chặt vào gương mặt,không rõ khuôn mặt trong như thế nào nhưng nhìn qua
cũng không xấu.Đối diện là bốn người đàn ông anh tuấn,mỹ mạo,dễ dàng
nhận thấy đại thúc trung niên là cha của ba người còn lại và cũng là cha của khối thân thể này,La Chính Minh.Bồn người họ lơ lửng trong tư thế
bị trói,nhưng trên người không có dây trói,miệng ngậm chặt mà không có
khăn bịt.Cả bốn đều giảy dụa,nổi gân khắp người kêu a ưm hướng về phía
trước.
Còn tên ác bá đang thác loạn trên người mẫu thân cơ thể
này,nói thế nào nhỉ?Nếu không phải hắn bày vẻ mặt điên cuồng,hận thù,tà
ác và cả hành vi vô cùng phản cảm thì hắn mà đứng dưới cành liếu xanh và ánh năng dịu dịu,chắc chắc ngay cả cô cũng loạn nhịp vì hắn đẹp giống
như một trích tiên ôn nhuân như ngọc vậy.Tiếc rằng ác ôn,ác bá không
nhìn vào ngoại hình,đoán chắc mấy đống thịt bày nhầy dưới đất và cả
khung cảnh rực lửa này là tác phầm của hắn rồi.
Bân Bân phân tích chính mình cũng bị lơ lửng,cơ thể cững ngắc không thể cử động và cũng
không muốn cử động,đau bà chá đi được.Chính mình bị ném ra một góc trống nhìn khung cảnh phía trước,một góc nhìn,ừm đẹp,bao quát.Tiếc rằng người xem vô cùng muốn một cỗ càng khuất càng tốt.
Cơn choáng váng lại mạnh hơn,trước khi nhắm cô thấy hắn phất tay về phía cô,một dòng chảy
ấm áp chạy dọc cơ thể,cơn choáng váng biến mất hẳn,cơ thể cũng tốt
hơn.Nhưng có ngu mới mở mắt,hình ảnh kích thích thần kinh như vậy ai mà
chịu nổi,cũng có ngu mới ngất thật,có biến còn biết đường ứng xử.Vậy là
Bân Bân nhắm mắt chịu đựng những âm thanh hỗn loạn,hận không thể dùng
tay bịt chặt hai lỗ tai.Chịu đừng đến khi năm tiếng ,bẹp bẹp bẹp,tiếng
của da thịt bị bóp nát thì cơ thể bắt đầu di chuyển,Bân Bân run da
đầu,thân kinh căng hơn nhiều nhưng vẫn không dám mở mắt,mặc kệ hắn dẫn
cô đi.