Bữa đầu xếp lớp xong, tôi về nhà mà cái mặt nó cứ như thằng thấm thuốc, cười hềnh hệch mãi. Ông anh thấy thế hỏi :
- Sao thế ? Toàn mấy em xinh ko chứ gì !
- Xinh con khỉ, toàn núi với ruộng ! Cơ mà…phê lòi, hề hề !
- Mày điên à, xuống lấy tao chai nước.
- Dà dạ, huynh cứ để em – He he, đang vui nên ổng sai gì cũng làm.
Không vui sao được, vừa vào trường mới lớp mới đã gặp lại người thương,
thêm cả em bí thư hình như cũng có ý với mềnh, tôi khoái cười tít mắt,
mong cho mau tới chiều mai lên học để gặp các em, eh he he , các tềnh êu của trẫm!
Cơ mà tối đó tôi nghĩ mãi cũng ko ra vì sao mà em Vy bí thư lại cứ nhìn
mình mãi, làm lúc chiều về tôi phải soi gương ngay xem cái mặt có dính
gì ko ? Mà làm gì có, nếu có thì cả lớp nhìn rồi chứ riêng gì em nó. Hay là lúc học quân sự đầu năm trong tôi cool quá, hề hề ! Dám lắm, tôi ráp súng nhanh như máy, rồi khoảng ném lựu đạn chày vào vòng tròn nữa, ném
quả nào chuẩn quả đó, tôi chơi tạt lon tài thế cơ mà ! May mà nghệ thuật quân sự ko có dính dáng gì đến vụ sút lựu đạn, chứ phải thế thì cũng lỗ đầu vài mạng rồi =.=!
Cũng phải nhắc đến mấy ngày học quân sự, tuyệt nhiên tôi ko hề thấy Tiểu Mai đi học. Chỉ khi học văn hoá mới thấy em lò dò lên lớp. Lúc đó tôi
nghĩ môn quân sự chả quan trọng, lên trường xin nghỉ cũng được.
Chiều ngày đi học đầu tiên, ăn trưa xong tôi đầu tóc tươm tất, áo quần
bảnh bao, phốc lên xe đạp và hướng đến tương lai. Vừa đến cổng trường
thì có thằng ôn nào đấy nó băng ngay trước mặt làm tôi thắng cái Két rõ
to, điên nhá, thắng ko ăn thì ông tông thằng vào mày rồi, ngày đầu tiên
đã gặp cản địa. Nhưng trường mới, tôi là lính mới, thôi thì cười cầu tài với nó vậy, gì chứ cái mặt tôi cười thì hơi mệt, he he !
Vào lớp, soi ngay, chỗ của Tiểu Mai vẫn trống, cũng phải, mới 12h20 chứ
mấy, còn 25 phút nữa mới vào lớp. Hơi buồn, tôi lần lữa về chỗ thì lúc
ngang qua chỗ Vy, em ấy cười một cái, thú thật là lúc ấy thấy em nó bình thường thôi, thua xa em lớp phó 9A2 hồi trước nhiều. Thế mà sau này vì
em nó mà tôi lao đao đủ chuyện, từ mấy thằng tình địch đến thầy cô, gia
đình tôi nốt. Nhưng mà tôi lúc này thì nào biết, Vy cười thì tôi cười
lại thôi, hì hì
- Hì, bạn Vy đến sớm thế !
- Hơ, thế 12h20 thì gọi là trễ à ?
Mới quen mà em nó chặt tôi 1 nhát ngay xã giao, tôi im ngay tắp lự. Lại
cười cầu tài và gãi đầu gãi tai, tôi về chỗ ngồi, thầm rủa cái miệng
lanh lợi hồi cấp 1-2 đâu rồi. Cũng phải nói trước là cấp 1-2 tôi liến
thoáng bao nhiu thì lên cấp 3 lại chững chạc bấy nhiu, chắc hồi hè lớp 9 nhét đâu được cái chân lý “ Con trai thì phải lạnh lùng gái nó mới
thích, chứ sồn sồn như mấy thằng trâu bò kia thì gái nó chỉ tổ sợ “
Chuẩn, tôi sẽ áp dụng!
Ngồi lót gạch hóng, đúng 12h40, Tiểu Mai mới ôm cặp bước vào. Áo dài
kiểu lụa bóng ôm sát vòng eo nhỏ thon, tóc xoã dài đằng sau nửa cột nửa
thả hờ , điểm thêm chiếc kẹp mái, môi đỏ mọng hơi óng lên, ôm cặp trước
ngực, hic, chả riêng gì tôi, mấy thằng bạn cũng nhao cả lên. Ôi thảm
rồi, lần này mún kua được nàng thì phải đá văng mấy thằng này trước
thôi. Cũng phải, em thục nữ thế kia mà ! Nhưng mà anh là anh nói mấy chú nhao nhao kia nhá, anh đây lịch sự nhã nhặn thế mà còn bị đáp banh vào
mặt những 2 lần cơ đấy, các chú có được ko? Có khi các chú may mắn được
em đáp cái hộp bút sắt mà em đang lấy từ trong cặp ra kia kìa, thấy ko? – Công nhận cái khoản nghĩ nhảm với tưởng tượng của tôi thì vô đối thật
=.= !
“ Tùng…tùng…tùng “ Trống đánh báo hiệu vào lớp sinh hoạt 15 phút đầu
giờ, ngày đầu nên cũng chả có gì đáng nói cho 15 phút này, ngoại trừ
việc em Vy lên phổ biến sinh hoạt Đoàn gì ấy, công nhận giọng Vy hay,
nói như rót mật, thằng ngồi cạnh bên em cái mặt nó trông ngu ra thấy rõ
=.=!
Tiết áp cuối ngày hôm ấy là môn Toán, hị hị, đã đến giờ trổ tài. Tôi
liệu trước tình huống này rồi, bữa đầu rất có khả năng thầy sẽ kêu 1 số
đứa lên làm thử vài bài toán cũ để xem thử kiến thức cũ như thế nào,
hoặc giả giảng bài xong sẽ kêu lên bảng đáp bài luôn. Hị hị, đợi mãi
cũng đến lúc thầy xướng tên, ổng sẽ đọc ngẫu nhiên 5 đứa để lên làm thử 5 bài toán trên bảng, tôi soi thử thì thấy trong 5 bài đó có 1 bài thâm
lắm, nhưng mà với tôi chỉ là muỗi. Ngồi hóng xem có tên mình không, yes, trời ko phụ người tài, y như tôi ngồi ếm ổng ấy, mới nghĩ phát có tên
luôn.
Cơ mà chả phải tôi giải cái bài thâm hiểm đó , mà là một thằng khác, cao to đen – hôi ko thì chưa biết, cũng chả dại ngửi. Bài tôi làm dễ ẹc,
thế là mất dịp lấy le với 2 nàng, thoy thì ngậm ngùi về xem thằng kia
làm ăn ra sao. Đến là nản, nó chốt ngay cái đáp số tào lao, ức thật,
tính tôi là chả thể ngồi yên khi mà tôi thấy người khác làm điều gì mà
tôi biết chắc tôi làm tốt hơn nó nhiều !
Hết tiết toán, đến giờ chào cờ đầu tuần. Biết mà, em Vy kết tôi rồi, lúc tôi ôm ghế ra sân xếp cho lớp, cả 15 thằng em ấy lựa mỗi tôi mà đi
cạnh.
- N cũng giỏi toán quá ha
- Hì, bài đó cũng dễ mà, đâu có khó !
- Ừa, mà lớp mình bên này nè N, ôm ghế đi đâu thế ??
- À…à
Hic, gặp gái là phải gió, đầu óc mụ mị, học A1 mà ôm ghế sang A4, nhục
thật ! Lúc đó tôi nhìn 1 mà đâu biết nhìn 2, Tiểu Mai cũng đi ngay sau
lưng Vy, trong khi tôi dòm trái phải thẳng, chẳng thấy em đâu . Đôi khi
tình yêu nó ở sau lưng các bạn đấy, bên cạnh chưa chắc đã tốt, và cũng
đừng tìm kiếm xa xôi !
Chào cờ xong, dọn ghế xong xuôi, dắt xe ra về thì tôi chỉ thấy mỗi nhỏ
Vy đang đi chung với mấy nhỏ khác, còn Tiểu Mai thì về đâu từ đời tám
hoánh rồi. Hôm nay chả chào được em 1 câu, thôi mai vậy, còn những 3 năm cơ mà. Tôi tự nhủ vậy rồi đạp xe về, không quên băng ngang cái thằng
cản địa hồi trưa cho nó biết mùi thắng gấp, bỏ lại sau lưng ánh mắt hậm
hực của nó, vừa đi vừa nghĩ xem ngày mai làm thế nào tiếp cận Tiểu Mai
đây !