Tiểu Mai và thằng L, em Vy và thằng D khoác tay nhau bước ra sân khấu,
cả 2 nàng trong trang phục múa ballet màu trắng tuyết, gương mặt rạng
ngời dưới ánh đèn, không riêng gì tôi, mà cả khán phòng đều bị cả 2 làm
liên tưởng đến 2 cô dâu xinh đẹp, và khốn nạn thay 2 chú rể kế bên lại
chẳng có thằng nào là tôi cả, hic.
Vy xoã tóc cúi chào khán giả, nở nụ cười trẻ trung dễ mến, Tiểu Mai tóc
búi cao, trông lịch lãm quý phái, vẫn mang nét lạnh lùng đầy quyến rũ.
Giây phút tôi nhìn cả 2 nàng, chợt cảm thấy hạnh phúc vô ngần, cứ như
tôi sẽ là chú rể, được nhìn thấy vợ mình là người đẹp nhất của ngày hôm
nay, được thề một lời nguyền vĩnh cửu với người ấy, cả hai đều làm vợ
anh, nhé ?
Tôi tự cốc mình 1 cái thật đau, lại nghĩ bậy bạ nữa rồi, đúng thật con
gái nguy hiểm quá, dùng nhan sắc làm lu mờ lý trí nam nhân, chẳng trách
Lữ Bố hay Trụ Vương toàn xếp ngôi cửu ngũ thiên hạ mà cuối cùng vẫn nát
tan sự nghiệp vì Điêu Thuyền và Đắc Kỷ, vĩnh bất siêu sinh, vạn kiếp bất phục, huống hồ gì thằng dân quèn như mình, nghĩ đến đâu tôi toát mồ hôi đến đây, khiếp quá !
Hai nàng lả lướt theo điệu múa, lúc bay bổng lúc lả lơi hoà mình vào
dòng nhạc, thằng L với D trông chững chạc ra phết, chả còn vẻ láu táu
thường ngày nữa. Điệu nhạc lúc trầm lúc bổng, cuốn người xem vào một vở
diễn đầy nghệ thuật, dù trước đó bọn tôi cực lực công kích mấy vụ nắm
tay với ôm eo, vậy mà hôm nay, cả đám đều thấy những động tác ấy đầy hoa mĩ và không dung tục chút nào.
Nhạc nền dần nhỏ lại, 2 cặp đôi nhẹ bước lên cúi đầu chào sân, nhưng cả
khán phòng vẫn còn lặng đi, ngây ngất vì vở diễn, rồi bùng lên những
tràng pháo tay giòn giã tưng bừng. Tôi thấy cô Hiền cười mà mắt ươn ướt, chắc cô đang xúc động lắm, tôi cũng mừng vì những đứa học trò này đã
không phụ lòng cô, hoà theo khán giả vỗ tay ầm ầm. Rồi cái gì đến nó
đến, bông hoa theo tay người xem chạy lên sân khấu tới tấp, cả 4 nhân
vật chính phải vất vả lắm mới vào được bên trong cánh gà vì khệ nệ ôm
hoa còn to hơn cả người.
Lớp 10A1 chúng tôi đã mở đầu phong trào khiêu vũ cho dịp 20/11 vào các
năm tiếp theo, âu cũng gọi là có cái để lại sau khi khoá này ra trường.
2 nàng bước vào rồi thì bọn tôi mới ùa ra tặng hoa, em Vy để mớ bông kia lên ghế, cười rạng rỡ khi nhận bó hoa từ tay tôi, mắt hấp háy ánh lên
vẻ hân hoan, hôm nay trông em đẹp thật, tôi cười trìu mến rồi lùi ra cho thằng C tiếp bước. Tôi đi về phía Tiểu Mai, trông có vẻ như nàng đã
thấm mệt, tôi chìa bó hoa ra :
- Chúc mừng Tiểu Mai, hôm nay trông đẹp lắm !
- Hì, cảm ơn N nhiều – Nàng cười nhẹ, tay mân mê bó hoa, vẻ như muốn nói gì đó rồi lại thôi, gật đầu chào tôi 1 lần nữa rồi đi sang chỗ cô Hiền.
Vậy là xong đêm diễn Gala của 10A1, tôi còn đang phân vân có nên ở lại xem cho hết các lớp luôn ko thì em Vy vẫy tay :
- Ngày mai có thưởng gì ko đây ? – Em ấy nheo mắt lém lỉnh
- Là…thưởng gì ?
- Ứ…mai thứ 7, được nghỉ cả ngày luôn mà – Vy lúc lắc búi tóc, bĩu môi đáp
- Là sao ? Để N nghĩ đã …- Tôi vờ đăm chiêu
- Vậy N nghĩ hết đêm đi ha, giờ Vy về, mai gọi đó nha – Em quay lại cười tình với tôi lần nữa rồi cũng đi tới chỗ cô Hiền đang gọi taxi đón tốp
nữ về nhà.
Tôi đưa mắt nhìn theo, đầu óc vẫn còn đang lâng lâng vì nụ cười tình tứ
của em Vy trong bộ vũ phục xinh xắn, thì cảnh tượng trước mặt khiến tôi
thấy như có sấm chớp nháng lên trong đầu, và tự rủa mình ngu ngốc dốt
nát không tiếc lời. Đằng cổng nhà hát, Tiểu Mai và Vy đứng sững sờ nhìn
nhau, cả hai chỉ…ôm theo về nhà duy nhất bó hoa mà 2 nàng vào lúc này,
ngay tại đây đều biết là của tôi tặng lúc ở sau khán phòng, đến giờ tôi
vẫn nhớ rõ, 2 bó hoa hồng phớt với giấy gói màu bạc.
Khốn nỗi ngày ấy tôi làm gì biết mỗi loại hoa đều có ý nghĩa riêng của
nó, lúc chọn mua tôi chỉ cảm thấy hoa hồng phớt nhìn đẹp và sang hơn các loại hoa khác mà thôi. Tôi không biết nhưng con gái thì biết, và Tiểu
Mai lẫn Vy cũng biết, hoa hồng phớt tượng trưng cho…việc bắt đầu một
tình yêu mơ mộng và lãng mạn… Đối diện nhau giây lát, rồi Vy tay run
run, bước vào ghế trước taxi, còn Tiểu Mai thì vẫn đứng yên tại đó, mãi
khi cô Hiền gọi giật thì nàng mới nghe thấy, và líu ríu bước vào sau.