Bạn đang đọc truyện Mê Luyến của tác giả Lưu Ly Vi
Lương. Truyện nói về nếu như các bạn hỏi nữ chính của chúng ta nàng nhất định sẽ
cười nhạo trả lời: “Ta không tin, không có khoa học thì làm sao còn có thể làm
ra một đống định nghĩa về vũ trụ cùng chứng minh về không gian tri thức — xuyên
không, không hề có cơ sở khoa học, không thể tin.”
“YouHime-Sama thế nào lại ngẩn người?”
Bên tai truyền đến âm thanh ôn nhu của thị nữ, Kính Hinh nhìn bầu trời, Sờ sờ
chính mình bộ mặt đói khát, trong lòng mặc niệm: ‘Này không khoa học, này không
khoa học, này không khoa học.’
“Công chúa? Hay là thân thể của người không thoải mái?”
Trong âm thanh của thị nữ thêm một tia hoảng loạn, Kính Hinh dùng tay áo kimônô
che khóe miệng cứng ngắc của mình. Dùng âm thanh tự cho là ôn nhu nhất nói: “Ta
không sao, hơi mệt mỏi muốn nghỉ ngơi một chút, lui ra đi.”
“Âm thanh ngài có chút kì lạ, thật sự không cần gọi y sư [1] sao?”