Nhưng nó chợt
khụng lại khi thấy một bức thư có mang tên “Snowflake” và gửi đến “Công viên
Everland-Minh Nhi sister”.Tay nó run run bóc bức thư ra.Nó lôi ra một tờ giấy gấp
làm 3 từ trong bức thư.Nó từ từ mở ra.Trong đáy mắt có chút j đó sợ hãi.Bức thư
chỉ có đúng vài dòng:
“Bông tuyết
nhỏ đã tan thành nc mắt.Mong hãy tha thứ cho mk.Sự thật chỉ có cậu mới tìm ra
đc.Hãy sống tốt nhé cô bạn thân.Hãy luôn nhớ đến Minh Nhi sister nhé.Xin lỗi về
tất cả
Bảo
Nhi”
Nó thất thần,tự lẩm bẩm:
-Cậu còn sống
đúng ko?Còn sống mà.Mk sẽ tìm ra cậu.
-Em ns cái j
vậy?-Hắn ngồi cạnh thấy thái độ của nó ko đc bình thường thì liền hỏi han.
-Mk ko để cậu
đi đâu.-Nó ko thèm để ý mà nắm chặt tay lại và đứng dậy chạy ra khỏi của lớp
cùng vs bức thư.Hắn thấy vậy thì liền chạy theo.Thấy hắn và nó đều chạy ra
ngoài thì tất cả lớp chạy theo.Nhưng ai cx đeo đuổi một suy nghĩ rằng tại sao
nó lại cư xử như vậy.Nó chạy quanh chỗ sân trường.Nó đưa mắt nhìn mọi nơi.Nó cứ
quay vòng để nhìn tất cả mọi người .Nó muốn đc tìm thấy Bảo Nhi.Sau đó định chạy
đi ra sau trường thì đột nhiên bị hắn kéo tay lại:
-Em xảy ra
chuyện j vậy hả?
-Bỏ ra.-Nó lạnh
lùng
-Trả lời anh
đi.-Hắn hét lên
-Tôi bảo bỏ
ra.Anh bị điếc hả?-Nó gắt lớn hơn.
-Rất cuộc em
đã xảy ra chuyện j chứ?
-Các người
thì hiểu cái j chứ.Một chút cx ko.Các người chẳng hiểu j về tôi cả vậy nên đừng
xía vào chuyện của tôi.
Lúc này tất cả mọi người đang nhìn nó.Đám
Ailee cx đã chạy xuống và nhìn thấy.JR tiến đến và kéo mạnh tay còn lại của nó
làm nó bất ngờ ôm vào cậu ta. Không đến 20s nó liền đẩy JR ra và tặng cho cậu ấy
một bạt tai.Mặt JR in 5 nốt tay của nó.Nó đanh mặt
-Cậu là cái
thá j mà dám động vào tôi hả?
-Là cái thá
j à?Ha.Cái này tôi nghĩ cậu hiểu rõ nhất chứ.
-Đừng có động
vào tôi một lần nữa.Nếu ko sẽ ko phải dễ dàng như vậy đâu.
Sau đó nó liền chạy đi.Ailee chạy đến chỗ hắn
và JR ns:
-Hai người đừng
có làm phiền con bé nữa.
Sau đó cx đuổi theo nó.Bọn kia hiểu ý nên cx
ko đi theo nữa.Nó chạy ra sân sau đưa mắt nhìn tất cả mọi nơi.Ko thấy một bóng
người.Nó đau lắm,đau rất nhiều.Nó ngã xuống đất.Nó ns:
-Tại sao….Tại
sao cậu ko ra gặp mình hả.TẠI SAO?Cậu nghĩ
mk vui vẻ lắm sao.Tại sao cậu cứ làm mk trở nên ngu ngốc hơn vậy.Có lẽ mọi
người ns đúng.Song tử cho rằng mình hiểu tất cả nhưng lại chẳng bao giờ hiểu rõ ngọn nghành.Vì vậy cậu hãy giải thích
cho tớ đi mà.Làm ơn.Xin cậu đấy.
Ailee chạy ra thấy nó ngồi bệt dưới đất,gương
mặt đau khổ thì liền ôm nó vào lòng.Cô an ủi:
-Không sao
đâu.Em đừng buồn nữa.Nếu như muốn khóc cho nhẹ lòng thì em cứ khóc đi.Còn rất
nhiều thời gian cho em.
Hu hu hu….
Nó khóc.Khóc
rất nhiều.Vì người bạn này mà nó đã khóc rất nhiều.Nó chưa bao giờ khóc vì một
nhười mà nhiều như vậy.Nó đã khóc rất nhiều.
Sau 30’ khóc không ngừng cuối cùng nó đã
nín.Ngồi trên bãi cỏ sau sân trường cạnh Ailee nó nói:
-Chị,cảm ơn
chị.
-Cái con nhỏ
này em là em của chị mà.Nhưng em có chuyện j vậy…Nếu như em ko muốn nói thì chị
cx ko ép đâu.
-Vg.Chuyện
hôm nay,em khóc….
-Làm sao?
-Chị đừng
nói cho ai biết nhé.
-Tại sao?
-Em ko muốn
mọi người nghĩ em là người yêu đuối.Đây coi như là tập diễn xuất thôi.
-Cái cn nhỏ
này.Chị biết rồi.-Cô vừa nói vừa lấy tay kẹp cổ nó lại
Nó cười rồi nói:
-Chị này,cứ
như trẻ con ấy.Đi vào lớp thôi 15 phút nữa là học rồi.
-Uk.
Hai chị em nó đi vào lớp.Nó cố giả vờ mỉm cười
để m.n ko lo lắng nữa.Thấy nó cười m.n cx yên tâm.Nó ngồi xuống bàn cạnh hắn.Hắn
ko ns j.Nó chỉ gục mặt xuống bàn.Có vẻ như lời nói của nó đã làm cho hắn chạnh
lòng.JR thì mặt lạnh như tiền,nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện ra sự tức giận
trong gương mặt đó.Nana ngồi cạnh nhìn JR như vậy thì chỉ nở nụ cười nửa miệng
chế giễu cậu ta.Ailee vừa ngồi vào bàn thì bị Phong trêu thế này thế kia.Rốt cuộc
là hai người lại cãi nhau như chó vói mèo.JB và San tuy cách bàn nhau nhưng vẫn
lấy phone ra để làm lành.Thanh Duy thì ngồi chơi game.Hải Bang thì ngồi nghe nhạc.Mỗi
người một việc chẳng ai quan tâm ai.