Sau khi ba
cô nàng dọn dẹp xog thì cx ra phòng khách nc cùng m.n.Nó thì ngồi ngay cạnh hắn.(Thực
ra là hắn nhảy vào ngồi cạnh nó đó).Vậy là hắn bị ngồi xen giữa nó và Hải
Băng.Hai cô này cứ đùa qua đùa lại trước mạt hắn làm cho hắn có vẻ hơi khó chịu.Nó
đag cầm trên tay tách trà nóng,vừa nhâm nhi vừa giỡn cùng cô Hải Băng.Nó định cốc
vào đầu Băng một cái nhưng lại quên chưa đặt tách trà xuống.(hậu đậu quá)Nó nhướn
người lên định cốc Băng thì ko may nc trong tách trà đã bị sóng ra ngoài và đổ
lên cánh tay phải của hắn.Nó hốt hoảng:
-Anh có sao
ko?Em xin lỗi.Em ko cố ý.
-À…Ko
sao.-Thấy nó quan tâm hắn rất vui.
-Chết rồi,tay
anh sưng đỏ lên rồi.Ra đây em sứt thuốc cho.-Nói rồi nó kéo hắn chạy lên phòng
mà ko để ý hắn đang cười hạnh phúc.
M.n ngồi dưới nhà thì chỉ biết lắc đầu vì cái
tính hậu đậu của nó.Kenvil và Quân thì có vẻ ko vui cho lắm .Con JR thì nghĩ:”Cứ
tận hưởng khoảnh khắc cô ấy còn wan tâm đến mày đi.Ko lâu nữa đâu.”
Còn nó thì đag kéo hắn vào phòng,lôi hộp sơ cứu vết thương ở
trong tủ ra để lấy thuốc bôi cho hắn.Nhưng đag bôi thì nó chợt khựng lại khi
nhìn thấy vết sẹo ko quá lớn trên tay hắn.Nếu như nhìn gần và quan sát kĩ thì mới
có thể thấy rõ đc nó.Đó là vết sẹo do hắn tự khắc lên bằng dao dọc giấy.Hắn khắc
chữ”KT”.Nó nghĩ:”Vết sẹo này…Tại sao lại giống vs Ken như vậy?Ko lẽ…Ngay đến cả
quá khứ ngày xưa của anh ấy cx rất giống vs Ken.Mình chắc chắn sẽ điều tra.Anh ấy
rất có thể…”
Đag suy nghĩ
thì đột nhiên bị câu nói của hắn làm cho bừng tỉnh:
-Em sao vậy?
-À ko sao.Mà
anh có đau lắm ko?
-Ko sao đâu.
-Còn nói ko
sao.Tay anh sưng đỏ thế này cơ mà.Chắc là rát lám nhỉ.
-Vậy thì em
bôi thuốc nhanh cho anh đi.
-Ờ.-Nó vừa
bôi thuốc vừa quấn băng vào cho hắn.
-Ê sao em
quan tâm anh thế?
-Tự nhiên hỏi
kì vậy trời?
-Tò mò.
-Vì anh đẹp
troai,thông minh,tốt bụng và là bạn cùng nhóm vs em mà.-Nó nhí nhanh,đáng yêu
làm cho hắn đỏ mặt .Nhưng sau đó cố làm vẻ lạnh lùng:
-Anh ko đùa.
-Vì anh mang
1 vài nét j đó rất giống vs anh ấy khiến cho em cảm thấy ko quan tâm ko đc.Đc
chưa?-Nó vẫn cười
-Vậy sao.Tiếc
nhỉ.-Hắn cảm thấy hơi buồn
-Tiếc j?Ê…Ko
lẽ anh nghĩ rằng em thích anh hả?
-Uk.Em ko
thích anh sao?
-Trời đất.Anh
có bít em quen anh mới đc có hơn 10 tiếng đồng hồ ko.Chơi thân vs như vậy đã là
quá nhanh rồi.Ko lẽ anh thích em sao?
-Có lẽ vậy.Anh
đag chứng minh.
-Em thấy là
anh đag lầm tưởng thôi.Anh đag định cho em làm người thay thế cho cô bé 9 năm
trước ấy thôi.
-Nếu như ko
phải vậy thì sao?Nếu như anh thích em là thật lòng thì em có đồng ý hay ko?
-Em ko biết.Nhỡ
đâu em lại lầm tưởng hình bóng của anh và cho anh làm người thay thế thì sao?
-Vậy thì anh
chắc chắn sẽ nắm lấy cơ hội đó và làm cho em yêu anh.
-Đồ ngốc.
Nó băng bó
cho hắn xog thì cả hai đều đi xuống dưới nhà.Thấy nó và hắn đi xuống,Phong nhìn
đồng hồ nói:
-Ê,7h rồi
m.n.Về thôi.
-Ok.-Tất cả
đồng thanh.
-Dạ chúng cháu
chào bác chúng cháu về.-Tất cả đồng thanh cúi chào ba mẹ nó.
-Uk.Các cháu
về.Khi nào zảnh thì đến chơi nhé.-Mẹ nó
-Vâng ạ.-Tất
cả đồng thanh tập 2
-Cháu cx xin
phép về đây ạ.-Kenvil nói
-Uk.Lần sau
đến chơi nhé.
-Dạ vg.
M.n vừa chuẩn bị bước đi thì nhỏ Thư hét lên:
-Khoan đã
các anh chị ơi.
-Gì vậy?-Ryan
cau mày
-Chị
Ryan,Ailee,San,Nana,anh JB và JR chụp vs em tấm hình đc ko?
-Tại sao?
-Em lỡ bảo
vs nhỏ bạn là em chơi rất thân vs mấy anh chị nên….-Làm bộ mặt cún con
-Thôi đc rồi.
Thế là 6 người này lại phải chụp mấy kiểu tự
sướng vs nhỏ.Chụp xog nhỏ nói:
-Thks mấy
anh chị nha.Mà 2 anh kia có thể chụp cùng em ko?-Chỉ vào hắn và Kenvil
-Tại sao ko
phải là anh và Phong hả nhóc?
-Bởi vì 2
anh kia đẹp troai hơn.-Câu nói của cô bé làm tất cả m.n phì cười còn 2 tên kia
tức xì khói.Và đương nhiên 2 người kia cx phải chụp cùng ùi.Nếu ko chụp thì đời
nào con bé chịu cho về.Lúc đi ra lấy xe,Kenvil chạy tới chỗ nó nói:
-Ê Ryan,em định
gặp mặt thật hả?
-Uk.
-Sao em bảo
ko muốn ba mẹ bít.(Ông ơi là do ông bảo gặp chứ ai mà bây h bày đặt wan tâm)
-Ăn chơi sợ
gì sợ mưa rơi.
-Mưa rơi nặng
hạt như thế mà cx ko sợ à.
-Đương
nhiên.
Nói xog nó cùng đám bạn trở về kí túc xá bỏ mặc
Kenvil ở đó tức xì khói vì ko chọc tức đc nó.(Anh ơi sao anh cứ thích
chọc tức chị ấy zậy.Bỏ cuộc đi anh.Chị ấy ko chịu thua đâu.Rước họa vào
thân đó)