-Sao tôi bít
đc.Vs lại tôi cx chẳng wan tâm.-Ailee
-Ê Ryan bít
nấu ăn hả?-Thiên
-Cậu ấy nấu
quá đỉnh lun.-San
-Chuyện từng
làm đầu bếp của khách sạn 5sao mà.-JB
-Ủa mà cậu ấy
làm nhìu nghề lắm hả?-Băng
-Đủ loại
luôn.-San
-Những j vậy?-Hoàng
-Đầu bếp,bồi
bàn,bưng cafe,làm mấy món đồ thủ công,nối my,make up,….-Quân kể một loạt.
-Làm nhìu vậy
sao?-Duy
-Ơ mà sao
anh bít vậy Đức?-Ailee
-Chuyện fan
ruột mà lị.-Thư nói(em gái tốt ghê cơ)
-Minh
Thư.-Quân tối xầm mặt hét lên
-Woa.-Tất cả
m.n đồng thanh
-Thỏa
nào.-Ailee cười trêu chọc
-Mà tôi thấy
Ryan hoàn hỏa ra phết đấy chứ.Việc j cx bít làm.-Hải Băng
-Đương
nhiên.Em gái tui mà.-Ailee vỗ ngực
-Còn cô thì
sao?-Hoàng
-Ailee chăm
chỉ lắm lun á.Ngày nào cx làm việc của công ty.Nếu đc nghỉ thì đi tập luyện
.Còn ko thì lăn ra ngủ hoặc đi chơi.Có bít làm j đâu.-JR lúc này mới mở miệng
-Sai rồi
cưng à.Chị đây đã bít nấu ăn rồi.Ha ha ha…-Ailee cười
-Thế Anh dạy
chứ j.Bít tỏng…-JB đag nói thì bị San bịt miệng lại
-Câm mồm đi
tên kia.
-Thế anh là
ai vậy?-Thanh Duy
JB hất tay San ra nói:
-Người yêu
cũ của bà ấy đó.-Câu nói của JB làm cho m.n thấy hối hận vì tò mò về cái người
mang tên Thế Anh.
-M.n sao vậy.có
j đâu.Chỉ là…-Ailee buồn nhưng cố ra vẻ vui tươi nói thì bị Quân chặn họng
-An Sa lên
phơi đồ đi.Quần áo hôm nay chưa phơi.-Thực ra Quân muốn giúp cô.
-Vg.-Cô gượng
cười đứng dậy và đi lên lầu.
Thấy vậy Phong đứng dậy bước theo thì lại bị
Duy giữ lại(Sao ông này hay lo chuyện bao đồng vậy nhỉ):
-Đi đâu đó?
-Mày là quản
gia từ khi nào thế.Suốt ngày lo chuyện bao đồng.
Nói rồi Phong hất tay Duy ra rồi bỏ đi làm cho
Duy tức xì khói.Thế rồi m.n lại ngồi nc tiếp.(Em nói thật vs mấy anh nh.Con
trai gì mà nhìu chuyện dễ sợ.Cứ như con gái ý.-t/g.|Cái j cơ?Thích chết hả?-Tất
cả các anh đag tám chuyện đồng thanh.|Thích đấy thì sao nào.Cẩn thận ko là em
cho mấy anh FA hết đấy-t/g.|Thôi em xin chị.-Đồng thanh tập 2.|Ha ha ha Ta là
bá chủ.).Trên sân thượng,một cô gái đang đứng hóng gió.Những cơn gió đag vui
đùa vs mái tóc màu hạt dẻ của cô.Nước mắt cô ko còn kìm chế đc nữa.Một giọt…hat
giọt…ba giọt…rồi nó bắt đầu rơi nhiều hơn.Lúc đó có 1 chàng trai đag đứng đó,nhìn
thấy mọi việc mà lòng cảm thấy buồn và có cảm giác như có cái gì đó đag bóp nghẹn
trái tim anh.Ko ai khác đó chính là Ailee và Phong.Phong tiến về phía cô và
chìa ra trước mặt cô một chiếc khăn mùi xoa.Thấy Phong cô liền quay mặt đi và vội lau nc mắt.Cô lạnh lùng:
-Sao…sao anh
lại lên đây?
-Để an ủi
cô.Thế Anh là gì của cô?Có thể nói cho tôi biết ko?
-Người yêu
cũ.
-Hai người
chia tay sao?
-Ko.Anh ấy
lên thiên đàng rồi .Lên thay cho tôi.
-Là sao?
-Anh ấy đã
chết trong một vụ tai nạn mà lẽ ra người gặp tai nạn là tôi.Anh ấy đã ra đi
thay cho tôi.Là do tôi ko cẩn thận.Do tôi ko nghe lời,nếu lúc đó tôi ko đòi đi
mua khăn cho anh ấy thì anh ấy sẽ ko…hức…sẽ ko…hức…chết.Là do tôi.Tất cả..hức.là
do tôi.-Những tiếng nấc nghẹ ngào của Ailee vang lên ở những câu cuối.
Phong ôm lấy Ailee,dịu dàng nói:
-Chuyện đã
qua rồi thì để cho nó qua đi.Chỉ là quá khứ thôi.”Hôm nay là quá khứ,ngày mai
là hiện tại” mà.(anh lại giở câu châm ngôn ra rồi.@_@)
-Tôi phải
làm sao đây…hức hức…tôi luôn bị ám ảnh bởi nó…hức.
-Tôi sẽ giúp
em…quên đi quá khứ đau buồn ấy.Hãy khóc đi.Khóc cho đến khi cảm thấy nhẹ
lòng.Tôi sẽ làm tấm bình phong để che chở cho em.
Cô bắt đầu
khóc to hơn.Đã rất lâu rồi cô ko dám khóc.Cô chỉ biết vùi đầu vào công việc,đi
chơi ,luyện tập hoặc đi ngủ để ko có thời gian suy nghĩ đến chuyện đó nữa.Bây
giờ có thể tựa vào một bờ vai vững chắc của ai đó để khóc cô cảm thấy rất ấm
áp,bình yên và nhẹ lòng.Cô khóc suốt 30’ ko ngừng nghỉ cho đến khi Phong nói:
-Em có thể
cho tôi 1 cơ hội ko?
Cô gạt đi nước mắt và nói:
-Cơ hội?!!!
-Làm bạn gái
tôi nhé.
-Tôi….
-Tôi có thể
chờ em.Chờ cho đến khi em đồng ý.
-Anh ko sợ
tôi đồng ý chỉ là để quên đi mối tình đầu thôi sao.
-Em sẽ ko
làm vậy.
-Sao anh biết.
-Lý trí mách
bảo.Nhưng nếu như em làm vậy thì sẽ có 1 ngày nào đó ko xa ,tôi sẽ làm em yêu
tôi.
-Anh tự tin
vậy sao?
-Cho tôi 1
tháng.Đc ko?
-có thể ko?
-Ukm.
-Uk.Tôi sẽ
thử 1 lần.
-Cảm ơn em.
Nói rồi Phong ôm cô làm cho cô cảm thấy hơi ngại.Sau
đó hai người ngồi nc về mình cho đến giờ cơm.