-Ko lẽ…Tiểu
Tuyết chính là Minh Linh?-Hắn chần chừ.Trên gương mặt lộ vẻ mong chờ câu trả lời
của ba nó.
-Uk.Bây giờ
thì cháu nhận ra rồi .Bác rất vui.
-Cuối cùng
thì anh đã tìm được em rồi Tuyết hoa.-Hắn nở nụ cười và tay nắm lấy chiếc vòng
cổ bằng bạc có hình chiếc ổ khóa nhỏ hình bông cỏ.
-Ta muốn nói
vs cháu về việc của nó.
-Bác cứ nói ạ.
-Cháu có còn
tình cảm vs con bé ko?
-Tình cảm của
cháu vs cô ấy trong 9 năm xa cách vẫn chưa khi nào bị dập tắt.Hôm nay sau khi gặp
và nc vs cô ấy cháu lại 1 lần nữa bị rung động đấy ạ.-Hắn gãi đầu
-Vậy sao?Thế
là ta yên tâm rồi.Con bé đã rất vất vả trong 9 năm qua đấy.-Ba nó cười
-Bác nói thế
là sao ạ?
-Trong 9 năm
qua,con bé đã rất vất vả đi tìm cháu.Nó ko nhờ bất cứ ta cái gì.Nó đi làm thêm
và tự mình kiếm sống nuôi bản thân và tìm cháu.Nó nghe tin của cháu đã sang cả
Trung Quốc và Hàn Quốc để học tập và tìm kiếm cháu đấy.
-Vg.Lần này cháu
về Việt Nam cx là để tìm cô bé.Nhưng cháu muốn bác giúp 1 việc.
-Cháu cứ nói
đi.
-Cháu ko muốn
Tiểu Tuyết biết cháu là Ken.
-Tại sao?Chẳng
nhẽ cháu có người khác?
-Dạ ko.Cháu
muốn bắt đầu lại vs cô ấy.Cháu muốn cả hai đều yêu đối phương thật lòng ở trong
hiện tại chính là Minh Vũ và Tiểu Diệp(Tiểu Diệp-Diệp Phàm/anh ơi lại nghĩ ra
tên mới à -_-)chứ ko phải là cứ ôm cái quá khứ ấy vs cái tên Ken và Tiểu Tuyết ấy
nữa.Bác giúp cháu đc chứ.
-Cháu có chắc
chắn ko?
-Dạ có.
-Đc ta sẽ
giúp cháu.Bây giờ ta muốn cho cháu xem
thứ này.
-Thứ gì vậy
bác.
-Cháu lên lầu.Vào
phòng của Linh đi.Có tên nó ở ngoài cửa phòng đó.
-Vg.-Nói rồi,hắn
ra khỏi phòng và đi lên lầu 2.
Hắn bước vào
phòng của nó.Trong căn phòng màu xanh nhạt của trời,trên những mặt bàn,tủ,đầu
giường đều có các khung ảnh.Hắn lấy 1 tấm
ảnh lên xem.Trong hình là 2 đứa bé 1trai,1 gái đang khoác vai nhau cười
tươi.Chính là hắn và nó.Tất cả hình trong phòng đều là hìh của hắn và nó.Hắn nở
nụ cười hạnh phúc.Trong lòng hắn thực sự rất ấm áp,chưa bao giờ hắn cảm thấy
vui đến vậy.Hắn đi tới phía bàn học.Trên mặt bàn,có một cuốn sổ nhỏ đc gấp lại
gọn gàng .Trên mặt sổ có dính một chút bụi bẩn như là đã rất lâu chưa có ai động
vào nó.Hắn tò mò mở ra xem.Đó là cuốn sổ nhật kí của nó:
“Ngày XX tháng XX năm XXXX
Hôm nay tôi
cùng Ken-người rất quan trọng đối vs tôi ,đi chơi ở Hồ thiên sứ.Ken đã nói những
lời mà làm cho tôi thực sự rất cảm động.Nhưng tôi đã có gắng ko thể hiện cảm
xúc ra ngoài.Ken đã hỏi tôi có thích anh ấy ko.Tôi có tình lảng tránh câu hỏi của
anh ấy.Thực ra tôi rất muốn trả lời câu hỏi đó.Tôi thực sự muốn trả lời anh ấy
rằng:Anh Ken,Em rất thích anh.Nhưng tôi sợ.Tôi sợ đó chỉ là những suy nghĩ bồng
bột của đứa trẻ mới có 8t.Mỗi khi ở bên Ken,tôi cảm thấy rất an toàn,bình yên,vui
vẻ,ấm áp…và…hạnh phúc.Tôi thực sự rất sợ đến một ngày nào đó Ken sẽ rời xa tôi.Tôi
sợ rằng lời anh ấy nói vs tôi rằng anh ấy thích tôi chỉ đơn thuần là của một
người anh trai đối vs một người em gái.Vậy nên tôi sẽ mãi giấu bí mật này ở
trong tim và sẽ ko thổ lộ vs anh ấy.Tôi chỉ dám nói những lời này cho bạn nghe
thôi nhật kí à.Cảm ơn bạn rất nhiều.”
………………………………………………………………
Ngày SS
tháng S năm SSSS
Hôm nay là ngày đáng sợ nhất đối vs tôi.Ken và
gđ của anh ấy chuyển sang Trung Quốc sinh sống để tiện cho việc công ty.Tôi đã
tặng cho anh ấy một sợi dây chuyền hình bông cỏ tượng trưng cho cỏ may mắn.Còn
anh ấy đã tặng cho tôi cái lắc tay có hình bông tuyết.Chúng tôi đã hứa sẽ tìm
ra nhau.Tự mình tìm kiếm sẽ trở nên ý nghĩ hơn và sẽ ko bao giờ rời xa nhau.Ken
đã đi rồi.Tôi rất buồn.Ngày mai tôi sẽ về Việt Nam-quê hương mình để sinh sống.Tôi
sẽ ở đó 2 năm rồi sẽ sang Trung Quốc để bắt đầu hành trình tìm kiếm.Tiểu Tuyết,fighting.Anh
Ken chờ em nhé.Em sẽ tìm được câu trả lời:Nhớ và tình yêu là gì?Anh cx phải tìm
ra câu trả lời nhé.”
Trên trang nhật kí có một vài nét chữ bị nhòe
do nước mắt.Hắn nói và nở trên môi nụ cười:
-Chờ anh nhé,Tiểu
Diệp.Anh sẽ làm em yêu anh là Minh Vũ chứ ko phải là Ken.