Kết thúc bài hát,ko hiểu sao nc mắt nó lại rơi.Nó vội lấy tay lau nc mắt.Nhưng hắn đã kịp nhìn thấy.Hắn tiến về phía nó:
-Sao cô lại khóc?
-Tôi...tôi nhớ đến 1 người bạn đã mất của mình.-Lại rơi nc mắt
-Đừng khóc nữa.Cô cười trông dễ thương hơn.-Hắn lấy tay lau nc mắt cho nó.
-Cái đó thì tui biết.Anh dễ thương quá đi.Còn biết quan tâm người khác cơ à.-Nó véo má hắn.
-Bây giờ mới biết hả.-Hắn cười.
-Ủa Thiên đâu?
-Cậu ấy bảo là đi ra ngoài một lát.
-Tôi ở đây.-Thiên nói.Tuy ko lộ vẻ bực tức nhưng thực ra bây giờ cậu ấy như
đang ngồi trong đống lửa vậy khi nhìn thấy mấy hành động thân mật của nó và hắn.
-Ừ đi típ thui.
Vừa đi hắn vừa nói:
-Cô hát hay nhỉ.Thôi cho tui rút lại câu nói vừa nãy nhé,lúc đó tui chỉ đùa thôi.-Hắn
- Tôi biết rồi .Anh muốn chọc tức tôi để tôi lên hát chứ gì.Cái đồ khôn vặt.
-Ai là đồ khôn vặt hả?Cô đứng lại đó cho tui.
-Có ngu mới đứng lại.
Vậy là 2 người lại đuổi nhau giống như đag gián tiếp làm chọc tức Thiên vậy.