"Khi còn bé , khoảng 10 tuổi , người cha của tôi luôn coi tôi là một thất bại . Ông ta luôn nói tôi là thất bại nhục nhã nhất của ông ta .
Ông ta đối xử với người con duy nhất của mình như một món đồ vật bị lỗi
sản xuất , bất kể tôi có làm bất cứ điều gì , đạt thành tích tốt thế nào . Điều đó vẫn không hề thay đổi trong mắt ông ta . Cho tới một hôm ,
ông ta trở về sau một chuyến công tác dài ngày rồi vỗ vai tôi nói : Ben , ta muốn con đi theo ta đến một nơi đặc biệt .
Rồi ông ta đưa tôi đến một căn nhà gỗ biệt lập sâu bên trong một ngôi rừng lá phong rộng
lớn , đó là lần đầu tiên tôi được ra khỏi nhà và đi tới một nơi xa như
vậy . Tôi vui sướng , vì được nhìn thấy , chạm thấy những thứ mà lâu nay mình chỉ được đọc trong sách vở . Nhưng tôi còn vui sướng hơn vì cha có thể đã thay đổi suy nghĩ của mình về tôi . Cả ngày hôm đó , tôi chạy nhảy khắp khu rừng , nhặt nhạnh những chiếc lá phong , cành cây , thậm
chí bí mật theo dõi một con hươu sừng tấm lớn . Chỉ khi đã kiệt sức và
đói lả , tôi mới quay trở về căn nhà gỗ đó . Nhưng cha tôi không ở đó ,
ông ta để lại thức ăn trên bàn gỗ với lời nhắn : Sẽ quay lại vào ngày
mai . Tôi đã quen với điều đó , ông ta là một thương nhân bận rộn . Đêm
đó , thay vì ngủ trên phòng ngủ , tôi lấy chăn và mềm đi xuống ngủ bên
cạnh nồi hơi lò sưởi vì căn nhà lạnh khủng khiếp , những bức tường gỗ
buốt như kim loại. Hơn nữa tôi quen với những không gian hẹp .
Sáng hôm sau , tôi bị mùi khét của kim loại nóng chảy gọi dậy . Cứ ngỡ rằng lửa từ nồi hơi bén vào thứ gì đó , thế nhưng không phải . Mùi đó xuất
phát từ trên sàn nhà , ở bên ngoài . Có cái gì đó đã đè lên cánh cửa sập của tầng hầm , khiến nó không thể đẩy lên được . 4 tiếng sau , tôi được một đội công binh lôi ra . Họ đưa tôi đến một vùng đất cao hơn , nơi
một nhóm người khác đang theo dõi mọi thứ . Tôi có thể thấy căn nhà gỗ
trở nên xiêu vẹo vì nhiệt độ , nó được làm từ một loại vật liệu kim loại , lớp vỏ gỗ chỉ là ngụy trang , vì thế căn nhà mới lạnh buốt như vậy .
Cho dù vậy nó đã bị phá hủy gần như hoàn toàn . Tôi có thể nhìn thấy cha tôi trong đám người quần là áo lượt trên chỗ đất cao . Ông ta chỉ trỏ
về 1 đám cháy rừng lớn rồi ra lệnh :
- Safe box đã thất bại rồi ! Chuyển sang sử dụng đầu đạn vulcan đi .
3 chiếc máy bay lớn bay tới chỉ sau vài giây . Ở trung tâm đám cháy , một cột sáng lớn phóng về chúng , lập tức khiến 2 chiếc đi đầu nổ tung ngay trên trời . Chiếc thứ 3 vẫn tiếp tục , nó thả xuống trung tâm đám cháy
một đầu đạn rồi ngay lập tức tăng tốc biến mất vào trong mây đen . Một
quầng sáng lớn phát ra , không khói bụi , không tiếng nổ . Đầu đạn đó đã khiến mọi thứ trong bán kính của quầng sáng biến mất , để lại một cái
lòng chảo sâu hoắm . Nhưng điều đó không làm tôi ấn tượng bằng ánh mắt
của cha tôi lúc đó . Ông ta nhìn tôi như cách ông ta nhìn lũ sâu bọ . Về sau , tôi biết căn nhà gỗ đó là một nguyên mẫu sử dụng thông số sinh
trắc học của một người để khiến những con uế thần lờ đi . Chỉ vì tôi
không ở trên căn nhà lúc họ thả uế thần ra , căn nhà đó đã lập tức bị
uế thần phá hủy . Tất nhiên cha tôi cũng đã bán những đầu đạn Vulcan ,
thế nhưng cái giá để tạo ra chúng so với việc bán chúng lại là 2 vấn đề
khác nhau . Và ông ta thực sự đã thất bại trong ngày hôm đó . Sau cùng
ông ta vẫn coi tôi là thứ vứt đi , và tôi cũng hiểu rằng mình sẽ chẳng
thể thay đổi được suy nghĩ của ông ta .
...................
Tại một địa điểm an toàn , Ben đang theo dõi mọi thứ đang diễn ra ở quận 10 thông qua những con bọ máy chỉ bằng kích thước của một con côn trùng ,
chúng bay khắp nơi trong không khí , thu thập từng thông tin dù là nhỏ
nhất . Một cảnh tượng quen thuộc đang diễn ra : Hàng đàn người chen chúc xô đẩy nhau đến những con đường thoát hiểm ngầm dưới mặt đất . Trên mặt đất , những tòa nhà lớn nhỏ bị đập nát , bị lật tung và đốt chảy bởi
một sinh vật kì lạ . Nó mang hình dáng con người nhưng với 3 cánh tay
dài ngoằng , cơ thể trong suốt như sứa . Những gì nó làm nãy giờ chỉ là
đập phá , phóng ra những tia sáng nung chảy mọi thứ từ cái đầu không
ngũ quan và chưa có ý định dừng lại .
- Chúng ta có thể tiêu diệt nó bằng cách huy động hỏa lực từ LI system . Nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả !
Vasser tham gia vào cuộc trò truyện , xung quanh bị nhiễu loạn bởi tiếng nổ , tiếng va đập , tiếng người kêu gào .
- Đoán xem tôi đang ở đâu nào ?-Vasser cười
- Nếu ta không nhầm thì một kẻ điên như ngươi sẽ không chọn một phương
pháp bình thường để tiếp cận uế thần . Ngươi đang trốn dưới một hầm
tránh bom dưới quận 10 ?
- Phải rồi ! Nhiều người có vẻ không đương đầu được với việc phó mặc số phận của mình cho chúa ! Có lẽ vì họ quá tin vào khoa học chăng ?
- Bớt nói nhảm đi ! Ngươi nghĩ cơ hội sống sót của mình là bao nhiêu khi ở dưới một cái hộp thép bé tẹo đang hết dần không khí trong khi ở bên trên là một quả bom
hạt nhân di động đang thổi bay mọi thứ ?
- Bình tĩnh
đi ! Ta sẽ không chết đâu ! Khi mà bí mật của bản danh sách kẻ gác đền
sắp được giải . Chúng ta sắp vào được ảo giới vĩnh cửu của thần thánh
rồi !
....................
Những
Vanguard được chỉ định đang được phân bố rải rác khắp quận 10 chứ không
hề tập chung lại , điều này làm Risen thấy lạ . Không hề có một lệnh nào rõ ràng cả , chỉ đơn giản là giữ cho con uế thần không tiến tới vành
đai đang được thiết lập bên ngoài . Chỉ đơn giản là giữ nó ở đây , không tấn công , không làm gì cả . Với năng lực điều khiển không gian , Risen có thể vô hiệu hóa tối đa những tia sáng mà uế thần phóng ra bằng
những khoảng không gian lặp . Nhưng lệnh là lệnh , vì thế Risen phải ở
nguyên một chỗ .
- Nghe đây ! Uế thần đang ở tiến về
tòa nhà trung tâm của quận ! Giữ khoảng cách bằng đội hình hex ( lục
giác) ! Không được giao chiến , nhắc lại : không được giao chiến !