Lúc họ đến bệnh viện, Tiểu Bồ Đào vì được châm cứu nên đã ngủ, Tiêu Nhã Hinh đang làm ổ trên
giường xem ti vi, khi nhìn thấy cả nhà Đào Dục Huyên đến, tinh thần lập
tức vô cùng vui vẻ bắt Đào Dục Huyên phải chơi với mình.
Vũ Văn Vĩ Thần thuận nước đẩy thuyền để Đào Dục Huyên ở lại bệnh viện
với Tiêu Nhã Hinh, Tiêu Nhã Hinh nghe xong, vui vẻ khỏi cần phải nói,
còn la hét muốn chia nửa giường ngủ của mình cho Đào Dục Huyên.
Đào Dục Huyên biết ý của Vũ Văn Vĩ Thần, vẻ mặt cậu ghét bỏ đánh giá
Tiêu Nhã Hinh từ trên xuống dưới, sau đó không hề khách sáo nói: "Này,
chị là con gái à? biết cái gì là dè dặt không? Làm sao có thể dễ dàng
tùy tiện mời một người đàn ông lên giường của mình ngủ với mình được?"
Tiêu Nhã Hinh nghe xong nhất thời nghẹn họng, sắc mặt lập tức đổi thành
màu gan heo, cô bé tức giận nói: "Ai muốn cùng ngủ với cậu? Là cậu từ
mình đa tình, tôi chỉ tùy tiện nói một chút thôi. Hừ.... ..."
Đào Du Du thấy hai người cãi nhau một cách vô cớ dẫn đến xích mích vì
vậy khuyên nhủ: "Nhã Hinh, con đừng giận Dục Huyên, thằng bé rất thích
con, chỉ cố ý nói vậy thôi." Cô nói xong, rồi nói với Đào Dục Huyên:
"Mau nói cho chị Nhã Hinh biết con thích cô bé, vừa rồi còn nói đùa với
cô bé đi."
Đào Dục Huyên nghe xong quay đầu mặc kệ, gương mặt nhỏ nhắn của Đào Dục Huyên tiếp tục khinh bỉ.