Cô ôm cánh tay hắn, ổn định thân thể không ngừng lay
động của hắn.
Du Thần Ích ngừng lại, nghiêng đầu nhìn cô chằm chằm, trong mắt thể hiện tất cả
căm hận cùng chán ghét, "Cô muốn tìm đàn ông phải không, nhà tôi còn nhiều
người giúp việc mà, tôi không rãnh để đùa giỡn với cô!"
Lời nói nhục nhã cũng không khiến Văn Hinh e sợ, cô yên lặng nhìn hắn, trên
khuôn mặt xinh đẹp vẫn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sáng rỡ mê người, đoạt hồn
người. "Người em muốn tìm là anh! Anh đừng quên, em được sự cho phép của mẹ
anh mới tiến vào cửa Du gia!"
Du Thần Ích nhìn thần thái tự tin trên mặt cô, không khỏi hơi sững sờ, nhưng
ngay sau đó, sắc mặt hắn bỗng trầm xuống, sự tức giận thể hiện trong đôi mắt hắn,
"Cô muốn làm gì? Ai cho cô tiến vào, cô tìm người nào, cũng đừng đến làm
phiền tôi!". Nói xong, hắn lại thoát khỏi bàn tay của Văn Hinh, tiếp tục
đi lên lầu.
***
Dù biết rằng hôn nhân cần được xây dựng bởi tình
yêu, nhưng vấn nạn của gia đình đã không cho phép cô được lựa chọn, để rồi làm
vợ của kẻ không hề yêu thương mình, đôi khi lại có chút khinh bỉ. Mời bạn đọc
tiếp tục khám phá diễn biến tiếp theo câu chuyện hoặc khám phá những tựa truyện ngôn tình khác, như: Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư và Hào Môn Kinh Mộng
3 Đừng Để Lỡ Nhau.