Hùng Bá Man Hoang
Chương Diệp nhanh chóng di chuyển trong lòng sông rộng lớn, cả người như một kình ngư, mỗi một lần vung sải tay thì người lướt tới cả trượng,
chẳng mấy chốc đã bơi ra xa cả trăm trượng.
Từ sau khi đọc được câu: " Thượng Thiện Nhược Thủy" trong sách Đạo Đức
Kinh, Chương Diệp đối với nước có cảm giác vô cùng quen thuộc, ở trong
lòng sông hắn như một chú cá , trên dưới trái phải, đều tự do vùng vẫy
khám phá, cái cảm giác thích làm gì thì làm này thật khiến người hưng
phấn thoải mái.
Một lúc sau Chương Diệp bơi tới một bụi cỏ bên bờ để ẩn nấp, hắn ngồi
lặng yên không một tiếng động nhìn về phương hướng của Chương Phương và
Chương Đại Thạch khi nãy, trong lòng tràn đầy oán hận: " Thiếu chút nữa
là không thoát được, quả là nguy hiểm cực độ. Hai tên tiểu nhân các
ngươi muốn phế bỏ tu vi của ta, món nợ này lão tử sẽ nhớ kỹ, sau này
nhất định sẽ trả các ngươi gấp bội".
Gạt lửa giận sang một bên, Chương Diệp xác định phương hướng, rồi đi về phía thác nước nọ.
Thực lực là chí tôn, đây là quy tắc của thế giới Man hoang này. Đã vậy
lão tử quyết phải trở thành cường giả, vĩnh viễn thoát khỏi vận mệnh bị
người ta ăn hiếp.
...
"ù ù ù ù"...Sau đó Chương Diệp cẩn thận từng li từng tí trong rừng rậm
hai ngày , rốt cục cũng tới một đầu đại dưới thác nước.Lúc này quần áo
hắn rách rưới, trông như một tên nhặt ve chai ấy. Cũng may thác nước
nàyở sâu trong rừng rậm, ít ai lui tới, nên hắn cũng không cần để ý đến
hình dáng lắm.
Hắn từ nhỏ đã lên núi hái thuốc nên kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã
cũng có chút phong phú. Với lại trong trí nhớ ở Địa Cầu, cũng có rất
nhiều kinh nghiệm sinh tồn khác, không mất nhiều thời gian, hắn đã tìm
được một cái động khô mát mẻ trong núi gần tháclàm chỗ trú ngụ, sau đó
hắn lấy mấy tảng đá phong bế một nữa cửa sơn động lại , coi như là cũng
ổn.
Tiếp đó, hắn tìm một bình đài nhỏ dưới thác có độ sâu khoảng nữa người
để luyện võ.Khi chuẩn bị xong hết, Chương Diệp bắt đầu mở bản đao phổ
không trọn vẹn ra đọc, dốc hết tâm trí lĩnh ngộ những đao chiêu trong
đó.Trong bản đao phổ thiếu sót này chỉ có một chiêu duy nhất, nhưng lại
yêu cầu cực cao đối với người luyện. Chương Diệp thoảngnhìn ra ngoài,
rồi cầmđao lên khoa tay múa chân thoáng một hồi, sau đó không khỏi lắc
đầu, thầm nghĩ: "Mình căn cơ không tệ, nhưng sao luyện cái đao chiêu vô
danh này lại có chút miễn cưỡng. Có lẽ, nên luyện thêm đao pháp trụ cột một thời gian nữa, khi nào luyện đao pháp đến đại thành rồi quay lại
tập đao pháp vô danh này vậy."
Trong tâm đã quyết, hắn liềncất bản đao phổ không trọn vẹn đi, xáchHậu
Bối đao lên, đi tới chân thác nước, sau đó gắng sức khổ luyện đao pháp
căn bản.
Thác này cao khoảng vài chục mét, nước từ trên đỉnh chay xuống,đổ vào
đầm, ầm ầm như sấm rền. Chương Diệp chọn một nơi có lượng nước chảy ít
tuy nhiên lực chảy của dòng nước cũng không hè nhỏ chút nào. Vừa mới bắt đầu, dù cho hắn đã thi triển"Thiết Kiều Lan Giang Thế "cũng khó đứng
vững thân thẻ, chứ đừng nói là luyện đao.
Luyện được hơn mười ngày, "Thiết Kiều Lan Giang Thế" bất ngờ đột phá,
hắn đã lĩnh ngộ ra điềuảo diệu, lấy tĩnh chế động, chân vững như thạch, thân thể dùng một phương pháp huyền diệu , người hơi run run, đem lực
chảy của dòng nước triệt tiêu đi. Đến lúc này, rốt cuộc hắn cũng đã đứng vững trước dòng nước siết.
"Bá bá bá bá ——" Chương Diệp xuất đao liên tục, mỗi đao chém xuống mạnh
mẽ, tạonhững bọt nước trắng xóa.Luyện đao dưới nướcvà trên mặt đất,hoàn
toàn không giống nhau, lực cản của chất lỏng so với lực cản không khí
lớn hơn rất nhiều , với lại trong nước thi thoảng lại xuất hiện dòng
xoáy, làm ảnh hưởng tốc độ và phương hướng của đao. Có thể nói, chém một đao trong nước khó gấp mười lần so với khi ta chém đao trên mặt
đất.Xuất đao, thu đao. Ra lại đao, lại thu đao.Cứ như vậy, Chương Diệp
luyện tập nhiều lần cái động tác đơn giản ấy.
"Thượng thiện nhược thuỷ. Thuỷ thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư đạo. Cư thiện địa, tâm thiện uyên, dữ thiện
nhân, ngôn thiện tín, chính thiện trị, sự thiện năng, động thiện thời.
Phù duy bất tranh, cố vô vưu"
Ở trong nước luyện đao càng lâu, Chương Diệp đối với những lời kia, cảm
ngộ cũng càng sâu. Nước làvật mềm yếu nhất thiên hạ, bề ngoài trông cũng khá nhu nhược, nhưng nó lại có thể xuyên núi, khiến đá phải mòn , bất
luận là vật cứng rắn gì đều không cản được nó. Triết lý thiên địa huyền
diệu này làm cho hắn rung động sâu sắc.
Chương Diệp luyện xuất đao, thu đao cũng đã được hơn hai tháng.Hơn hai
tháng qua, các ngũ quan trong cơ thể hắn dần trở nên anh tuấn, đường nét rõ ràng, ánh mắt sắc bén như đao , động tác mạnh mà thanh thoát , cả
người cũng trở nên như đao rút khỏi vỏ, vô cùng lợi hại.
Nước chảy ầm ầm xối xả vào mặt hắn, thân thể, trên đao nhưng không một chút mảy may làm hắn dịch chuyển."Bá"
Hắn chém một đao giữa dòng thác.
Đao từ lúc xuất cho tới khi hồi vỏ, giống như là chưa hề động đậy. Việc dụng đao đã vô cùng trôi chảy tự nhiên,
"Ha ha, đao pháp căn bản đã luyện được tới đại thành rồi,haha . Tập
luyện dưới thác nước này quả thực cực kỳ vất vả nhưng bù lại thu hoạch
cũng rất lớn" Chương Diệp vuốtvuốt thân đao, trong lòng không khỏi có
chút tự hào.
Ngắn ngủn trong hai tháng, đem đao pháp căn bản luyện tới cảnh giới đại
thành , chuyện này nói ra chỉ sợ không ai tin. Nhưng quả thực hắn đã làm được dựa vào nghị lực phi thường và sự tính toán chuẩn xác của mình.
Không những vậy cả " Thiết Kiều Lan Giang Thế cũng đã được hắn luện tới
mức cảnh giới cao nhất.
Giờ đây chỉ cần chém ra một đao đơn giản, nhưng uy lực đã vô cùng lớn.
Cùng với một thế "Thiết Kiều Lan Giang Thế ", trừ phi công lực đối
phương cao hơn Chương Diệp rất nhiều, nếu không cơ bản là không có cách
nào công phá.
Có thể đem cả hai thức, một công một thủ này, luyện đến đại thành, rốt
cuộc giờ đây hắn cũng đã có một chút thực lực để tự bảo vệ mình.
Tuy nhiên, Chương Phương lúc nào cũng có thể tiến vào võ đạo đệ tam
trọng, mà thực lực tam trọng hơn xa nhị trọng đỉnh phong, dù là có trong tay đao pháp căn bản đại thành, cũng không phải là đối thủ của y! Mạnh, ta muốn thậtmạnh mẽ!" Chương Diệp đoán chừng với thực lực của mình, sơ
với các thiếu niên đồng trang lứa ở Chương gia, cũng không tính là kém,
nhưng còn chưa thể ngồi cùng ghế với loại ngươi tư chất xuất sắc như
Chương Phương được.
Nếu đã chưa đủ mạnh, vậy mình phải cố gắng hơn nữa. Chương Diệp một lần
nữa lấy bản đao phổ không trọn vẹn ra, chuẩn bị một hơi luyện thành đao
chiêu cao cấp này.