Đến lúc Thượng Quan Thiên Dật nhận được tin tức tiến cung thì đã chậm,
Tuyết Ninh cùng với Vân Mộc Trần đã bị giải vào Thiên Lao, lúc Thượng
Quan Thiên Dật đi tới Điện Cần Chính, Lãnh Nguyệt Hàn đang ôm vò rượu
uống rượu ,
Lúc nhìn thấy Thượng Quan Thiên Dật, Lãnh Nguyệt Hàn
cười ngây ngô nói:” Sư huynh mau tới đây, bồi trẫm uống một chén".
Thượng Quan Thiên Dật cùng Lãnh Nguyệt Hàn ngồi dưới đất, nhìn Lãnh
Nguyệt Hàn nói: "Ta không tin Tuyết Ninh sẽ làm ra chuyện như vậy "
Lãnh Nguyệt Hàn uống một hớp rượu, đau lòng nói: "Ngươi không tin, trẫm cũng không tin, thế mà chính nàng mở miệng thừa nhận, trẫm không có ép nàng "
Lãnh Nguyệt Hàn vẻ mặt bi thống nhìn Thượng Quan Thiên Dật, tiếp tục nói:
"Ngươi biết không, cho tới nay đều là trẫm lợi dụng nàng, thế nhưng cho
dù trẫm có lợi dụng nàng nữa thì nàng cũng không có tư cách phản bội
trẫm "
Nói xong tiếp tục uống rượu, Thượng Quan Thiên Dật nhìn
Lãnh Nguyệt Hàn như vậy, căn bản không cách nào cùng hắn nói thêm nữa,
xoay người muốn đi đến đại lao gặp Khương Tuyết Ninh,
Ai ngờ mới
vừa đi tới cửa, Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lùng nói: "Trẫm biết, ngươi với Vân Mộc Trần đều thích nàng" lúc Thượng Quan Thiên Dật vừa muốn bước
chân đi ra thì ngừng lại, quay đầu nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, thản nhiên
nói: "Ta chỉ hy vọng nàng sống thật tốt, không có ý gì khác nữa "
Thượng Quan Thiên Dật cất bước rời đi Điện Cần Chính, thế nhưng không đi đại
lao, hiện tại tới, chỉ sợ sẽ làm cho Hàn càng thêm hiểu lầm , hắn cũng
có thể đoán trước chuyện sau này, nếu như hiện giờ mình đến đại lao, có
lẽ là có thể ngăn cản bi kịch phát sinh, không đến nỗi hai người như vậy mà hành hạ lẫn nhau.
Đêm đã khuya, Tuyết Ninh lẳng lặng ngồi ở
góc tường, vẻ mặt ngẩn ngơ, Vân Mộc Trần bị nhốt ở cách vách, hai người
cứ như vậy vẫn cùng nhau im lặng
Cuối cùng Vân Mộc Trần mở miệng
hỏi: "Tại sao, không giải thích với Hoàng Thượng, rõ ràng có người hãm
hại chúng ta, tại sao không nói "
Tuyết Ninh cười khẽ: "Có ích
không, chúng ta không có chứng cớ, mặc dù chúng ta trong sạch nhưng
Khương Tuyết Ninh chưa bao giờ phải cùng người khác giải thích "
Vân Mộc Trần nghe xong lời nói của Tuyết Ninh liền trầm mặc, hắn thầm nghĩ: Nang chính là một cô gái quật cường như vậy, tình nguyện mang trên lưng tội danh bất trinh cũng không nguyện giải thích. Nàng quật cường đến
mức làm cho người ta dau lòng.
Đột nhiên Tuyết Ninh cười nhìn Vân Mộc Trần:” Bổn cung muốn kể cho Thái Tử nghe một chuyện cũ, không biết
Thái Tử có muốn nghe không?”. Nói xong nàng cười nhìn Vân Mộc Trần.
Vân Mộc Trần cũng dịu dàng cười nói:” Vô cùng vinh hạnh”.
Tuyết Ninh bắt đầu kể co Vân Mộc Trần chuyện của mình ở thế kỉ 21, chuyện
giữa nàng và Vân Thiên… Hai người cùng hàn huyên đến tận đêm khuya.
Van Mộc Trần thật sự là kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ đến còn có thể tồn
tại một thế giới thần kì như vậy, càng kinh ngạc hơn là Tuyết Ninh không phải người của thời đại này, mà hắn chẳng qua là dung mạo giống với
người yêu trước kia của nàng.
Tuyết Ninh kể xong hỏi:” Ngươi tin
tưởng sao?. Vân Mộc Trần hết sức kiên định gật đầu nói:” Tin tưởng”. Hai người cùng nhìn nhau cười một tiếng.
Lúc Lãnh Nguyệt Hàn lảo đảo bước vào đại lao thì nhìn thấy Tuyết Ninh và Vân Mộc Trần đang tán gẫu
hết sức vui vẻ, lửa giận trong lòng hắn càng lớn, Lãnh Nguyệt Hàn một
chưởng đánh tan cửa đại lao, xông vào, nổi giận nhìn Tuyết Ninh.
Tuyết Ninh nói:” Hoàng Thượng thật có nhã hứng, đem khuya còn tới đại lao
thăm Tuyết Nính”. Lãnh Nguyệt Hàn không nói gì, chẳng qua là nhìn Tuyết
Ninh, cả người hắn đầy mùi rượu.
Vân Mộc Trần lên tiếng giải
thích:” Hoàng Thượng, xin hãy nghe một lời của tại hạ, tại hạ và Nương
nương thật sự là bị oan”, trong lòng Vân Mộc Trần thầm nghĩ: Mình luôn
coi nàng như tiên tử, sao có thể dẽ dàng khinh nhờn.
Lãnh Nguyệt
Hàn đột nhiên xoay người nhìn Vân Mộc Trần, lạnh như băng cười nói:” Oan uổng, ngươi cùng Hoàng Hậu của Trẫm trần truồng cùng nằm trên giường,
bây giờ lại vội vàng nói oan uổng với Trẫm”.
Tuyết Ninh nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, giải thích:” Bất kể Hoàng Thượng trừng phạt Tuyết Ninh như
thế nào, Tuyết Ninh cũng không có gì để nói, nhưng mọi việc không liên
quan tới Thái Tử điện hạ, Tuyết Ninh xin Hoàng Thượng bỏ qua cho Thái Tử điện hạ”.