Đừng Yêu Tao, Hãy Để Tao Yêu Mày!

Chương 18: Lạ Nước


trướctiếp

– Thằng kia! Bạn gái tao đấy!

Hắn đột ngột hét to, khiến cả đám phải một trận giật thót tim. Nó giật mình quay người lại, nhìn hắn bằng con mắt không thể tin nổi. Không ngờ, một con người hiền lành, dễ thương ( ._. ) như hắn lại có thể trưng ra một khuôn mặt rất đáng sợ, đến nó cũng phải sợ, thử hỏi mấy người đó có sợ không??

Nó lắc lắc tay hắn, mặt lộ rõ vẻ sợ sệt:

– Đ… Đăng!

Hắn nghe nó gọi, thay đổi 360°, lại là cái mặt hiền lành dễ thương của Đăng ngày nào. Cả đám đang đứng đó đứa nào cũng sợ. Mấy năm trước hắn về, có một thằng ở làng trên gây sự, kết quả là bị hắn đánh cho đến nỗi nhập viện. Đúng là, nhìn vậy mà không phải vậy… Thế nên, không thể để Quân Đại Ca phải nhập viện!

Sự im lặng bao phủ, nó đành lên tiếng trước:

– À… Ờ… Mình chơi trốn tìm đi!

Bọn kia đồng tình, Quân vui vẻ tán thành. Còn hắn, hắn chỉ gật đầu ra hiệu đồng ý.

~♦~

– trắng ra đen bị!

Câu nói trẻ trâu cất lên, vang dội cả đồng cỏ.

– Quân bị! Chăng đi! ( ai không hiểu mấy từ ngữ như này thì cmt tui dịch ra cho )

– Năm… Mười… Mười lăm… Hai mươi…

Quân úp mặt vào tường, từ từ đếm. Cả thảy mấy đứa kia nháo nhào chạy đi tìm chỗ trốn. Nó với hắn cũng thế, hai đứa đi trốn chỗ nào mà khó tìm thấy. Cơ mà, cái đám kia có 8 đứa nhá!

– Cách xa ba bước mở mắt đi tìm!

Quân hét lớn, rồi bắt đầu công cuộc tìm kiếm khó khăn.

Nó với hắn trốn ở trong bụi cây của cái nhà cạnh đồng cỏ. Hắn ngồi phải, nó ngồi trái. Hắn quan sát tình hình bên ngoài, nó lôi điện thoại ra chơi game. Quân đã tìm ra được ba đứa…

Cuối cùng bọn kia đã bị bắt hết, chỉ còn nó với hắn là vẫn chưa tìm thấy. Đã bảo rồi mà, chỗ bọn nó trốn rất khó tìm thấy.

Quân quyết tìm cho ra, thế là đi ra khỏi đồng cỏ, tìm chỗ khác. Chờ lúc Quân đi khỏi, nó nhét điện thoại vào lại trong túi quần.

1…

2…

3…

Hắn cùng nó lao như bay ra chỗ Quân chăng khi nãy, hắn với nó đập một phát thật mạnh vào tường, hét to

– Tùng! Tùng!

Quân quay phắt lại, rồi đấy, hiểu rồi đấy, Quân lại tiếp tục bị… Số nhọ :”

trướctiếp