Thế cục Atula đạo càng thêm hỗn loạn, gần như tất cả mọi người đều dừng
công việc của mình lại, chuyên tâm vào chuyện tìm kiếm mấy người Trương
Hằng, Thiên Đường, Thần cách, sức hấp dẫn của những thứ này đã khiến cho trong lòng mỗi người đều sục sôi như có lửa đốt. Bởi vì song phương
triển khai bố cục, khiến cho toàn bộ Atula đạo trở nên vô cùng hỗn loạn, nội thành ngoại thành, sơn cốc hoang dã, bất kỳ nơi nào cũng có người
điên cuồng tìm kiếm.
- Rất khó khăn.
Trương Hằng nói với vẻ ủ rũ, hắn nhắm mắt lại cẩn thận xem xét hình ảnh tinh thần lực trong đầu, một lúc sau mới tiếp tục nói:
- Vị trí hơn mười kilomet phía trước có một đoàn người, đằng sau cũng có một đám người, trong sơn cốc bên kia cũng có... Haiz, vì cái gọi là
Thần cách, những người này ngay cả mạng cũng đã không cần.
- Đó là chuyện đương nhiên, chưa cần nói đến Thần cách, chỉ riêng việc
trở về Thiên đường đã đủ sức hấp dẫn rồi, dù sao tại Atula đạo, sinh tồn hàng ngày cũng đã rất nguy hiểm, như vậy chẳng thà đánh cược tất cả một lần.
Lý Cương Lôi trả lời, Trương Hằng lập tức nhìn về phía Lý Cương Lôi với vẻ lo lắng:
- So với chuyện này, ta càng lo lắng hơn về sức khỏe của ngươi, sáng sớm hôm nay ngươi đã ho ra máu rồi, ngươi còn chịu được không? Cố gắng thêm một chút, sau khi lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, ta sẽ có thể tạo ra Khí tức huyền hoàng lúc thiên địa sơ khai, tuy ta cũng không rõ lắm về công hiệu của Khí tức huyền hoàng, nhưng mà để ổn định
bệnh tình của ngươi thì hẳn là vẫn có thể.
Lý Cương Lôi lại có chút cúi đầu, ánh mắt của hắn tràn đầy thần sắc phức tạp, một lúc sau lâu sau mới thì thào:
- Đó không phải vấn đề lớn, vấn đề mấu chốt hiện tại là đến khi nào
chúng ta mới tìm được phòng điều khiển? Đã đi qua tám chủ thành rồi…
Mấy người Trương Hằng đã đến Atula đạo được hơn một tháng, bởi vì dùng
niệm động phù du pháo để chở hai người Lý Cương Lôi và Nataya nên tốc độ di chuyển của đội ngũ tăng lên rất nhiều so với dự đoán, trong một
tháng mọi người đã dò xét được tám tòa chủ thành. Chỉ là không biết phải chăng số mệnh của Trương Hằng đã thật sự rớt xuống giá trị âm, phía
dưới những chủ thành này vậy mà đều không có phòng điều khiển, xui xẻo
như vậy thật sự là khiến cho trong lòng mọi người đều phiền muộn. Mà
theo thời gian trôi qua, số lượng cư dân Atula đạo đổ xô đi tìm kiếm
ngày càng nhiều, tốc độ tiến lên của mọi người cũng ngày càng chậm.
- Haiz, có lẽ phía dưới chủ thành tiếp theo sẽ có phòng điều khiển...
Cẩn thận, có người đang di chuyển rất nhanh về phía chúng ta!
Khi Trương Hằng đang định nói vài câu động viên tinh thần mọi người,
bỗng nhiên trong phạm vi quét hình tinh thần lực xuất hiện một đám người đang di chuyển với tốc độ rất nhanh. Mà cùng lúc đó, sắc mặt của Nataya cũng biến động, nàng vội vàng nói:
- Có tinh thần lực quét hình xâm nhập vào phạm vi tinh thần lực của ta, bọn họ phát hiện ra vị trí của chúng ta rồi!
Trương Hằng mãnh liệt đứng lên từ dưới mặt đất, toàn bộ sáu thanh niệm
động phù du pháo lập tức hiển hiện sau lưng, mà những thành viên gia tộc đời thứ hai cũng đều cầm vũ khí của mình lên. Tại vị trí cực xa xôi,
dùng mắt thường cũng có thể thấy bụi đất dâng cao, hiển nhiên phía đó có một đám người đang chạy như bay về hướng này.
- Tinh thần lực khống chế giả sao? Đúng rồi, khi chúng ta bước vào tòa
chủ thành đầu tiên, tộc trưởng gia tộc kia cũng có nhắc đến, xem ra một
số gia tộc lớn của thế giới này đã nắm giữ tinh thần lực khống chế giả.
Trương Hằng vừa nhìn về phía xa vừa tự thì thào với bản thân, phía sau
hắn, Lý Cương Lôi đang cố gắng đứng lên, chỉ là toàn thân hắn run rẩy
mãnh liệt, không thể đứng vững, sắc mặt cũng tái mét giống như tùy thời
đều có thể hôn mê, hắn lấy hết sức nói:
- Tạm thời không thể giết bọn họ, nơi này đã rất gần tòa chủ thành thứ
chín, hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều người đang tìm kiếm, chúng ta
không có thời gian để xử lý xác chết. Hơn nữa cho dù là xử lý xác chết,
dấu vết chiến đấu cũng vẫn…
Chưa nói xong Lý Cương Lôi đã không thở ra hơi, hô hấp rơi vào hỗn loạn, toàn thân run rẩy vô cùng kịch liệt, sắc mặt cũng càng trở nên xanh
xao, một lúc lâu sau mới dần ổn định lại, chỉ là toàn thân hắn đã đầy mồ hôi hột từ trên xuống dưới, Trương Hằng đặt Lý Cương Lôi xuống đất,
nghiêm túc nói:
- Ngồi nghỉ ngơi ở đây cho thật tốt, phía trước đã là chủ thành thứ chín rồi. Trong nửa tháng... trong nửa tháng chúng ta nhất định có thể đến
được phòng điều khiển. Không nên nóng vội, như vậy thân thể của ngươi sẽ không kiên trì được... Còn nhớ lời hứa của ta không? Ta đã đáp ứng nhất định sẽ giúp ngươi báo thù, xin hãy tin tưởng ta!
Toàn thân Lý Cương Lôi vẫn run rẩy, biểu tình của hắn đã có chút tuyệt vọng:
- Ngươi không hiểu rồi, hiện tại chỉ cần chúng ta để lộ một sơ hở, Lăng
Tân sẽ phát hiện ra chúng ta ngay lập tức. Lúc trước so đấu bố cục với
Lăng Tân, ta đã thua mấy lượt, tiếp đó tuy hòa một ván, nhưng mà đó là
do ta đập nồi dìm thuyền, một là thành công hai là chết, quyết định đánh cược một ván, chỉ là ai ngờ số mệnh của ta cũng đã suy yếu đến mức
này... Tối đa đến chủ thành thứ mười, Trịnh Xá nhất định có thể đuổi kịp chúng ta, khi đó lên trời không đường, xuống đất không cửa, trốn cũng
không thoát…
Trương Hằng nhìn xem vẻ lo âu của Lý Cương Lôi, hắn âm thầm thở dài
trong lòng. Giây lát sau Trương Hằng bỗng nhiên vỗ nhẹ vào gáy Lý Cương
Lôi, khiến hắn ngất đi, sau đó nói với Nataya:
- Ngươi chăm sóc Lý Cương Lôi, tuy nói mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, nhưng mà không liều mạng… Ta thật sự không cam lòng!
Khi nói đến đây Trương Hằng đã hét lớn một tiếng, sử dụng niệm động phù
du pháo lao về hướng đoàn người đang chạy đến, mấy luồng ánh sáng lấp
lánh vụt đi với tốc độ như gió bão, sau chốc lát, phía đó đã chỉ còn lại gió tanh mưa máu...
( Chỉ để lại chút dấu vết mà thôi, cho dù đám Trịnh Xá truy được đến
dây, chúng ta đã sớm đi xa, nhưng mà… Lý Cương Lôi đã khẳng định như
vậy, chẳng lẽ trí giả thật sự khủng bố đến thế sao? Chẳng lẽ chúng ta
thật sự không có hi vọng? Từ thế giới thực tế đến Vô hạn thế giới, mang
theo hi vọng, truy cầu tự do, ta có mộng tưởng, ta có đồng đội! Nhưng mà số mệnh... Số mệnh! Con người khi còn sống chính là do số mệnh chi phối sao? Tất cả đều đã sớm được quyết định?! Ta không phục! )
Trong nội tâm Trương Hằng tràn ngập bi thương, nghĩ đến những nguy hiểm
trên đoạn đường vừa qua, nghĩ đến người yêu vì mình mà hi sinh, nghĩ đến hai đồng đội vì mình mà liên quan, nếu như hắn thất bại trong việc lấy
được bảo tháp, tất cả, đều sẽ tan biến...