Mọi thứ bên trong im lặng như tờ. Chiếc điều hòa phả những hơi lạnh
làm cho không khí trong phòng vốn lạnh nay càng lạnh hơn. Và càng làm
cho một người lần đầu tiên đặt chân vào phòng giám thị như Zyn run cầm
cập, mặt mũi tái xanh…
– Em Đặng Minh Quân, đây là lần thứ 20 em đi học muộn trong tháng.
Em định giải thích lí do lần này như thế nào?- Thầy giám thị mặt lạnh
như tiền nhìn lướt qua cô và tên dê xồm.
– Vẫn thế ạ. Nhà em quá xa trường học nên đi muộn là điều đương
nhiên. Em đề nghị nhà trường…. chuyển tới gần nhà em cho tiện việc đi
lại của em ạ!!!- Tên dê xồm trả lời liền mạch không hề ấp úng. Xem ra là học sinh cá biệt loại nặng rồi! (Minh Quân: ê, sao một câu dê xồm hai
câu dê xồm thế, tôi có tên mà- Zyn: người sao tên vậy, đúng không, Yo?-
Yo: ạ vâng, ý chị là ý trời!)
Mặt thầy giám thị bỗng chốc tối sầm, lừ mắt với bạn dê, í quên bạn Quân rồi quay về phía Zyn:
– Em này tên gì?- Cứ hỏi cho ra dáng, mặc dù cái bảng tên gắn ngay trước ngực áo. _ __!
– Dạ… dạ …Bạch… Bạch Ánh Phương- Zyn run cầm cập, cô có cảm giác là mình đang ngồi trong một… tảng băng.
– Hai cô cậu đều mắc lỗi giống nhau là đi học muộn, trèo tường và có quan hệ tình cảm trong trường học- Ông thầy phán như đúng rồi sau
khi hỏi ghi ghi chép chép cái gì đó vào sổ.
“ Quan hệ tình cảm cái quái gì chứ? Đây không quen không biết với cậu ta!… chỉ đứng cãi nhau thôi!” Zyn nghĩ thầm. Tất nhiên là chỉ nghĩ thầm thôi, cô đâu có điên mà gào to lên cho ông thầy nghe thấy để rồi thêm
tội vào mình!
– Em Minh Quân phạt nhổ cỏ toàn trường, còn em Ánh Phương do lần đầu phạm lỗi nên….phạt quét sân sau!
Sau khi nghe tuyên phạt xong, mặt Zyn ỉu xìu. Trái ngược hoàn toàn với cô, tên ngồi bên cạnh mặt mày hớn hở, xem ra đang vui
mừng phải biết. Mà cũng phải khâm phục thành tích của tên kia quá đi,
một tháng đi muộn chứ có ít gì đâu! (Minh Quân: Ủa tôi đi muộn mỗi 20
lần thôi mừ!!!- Zyn: làm tròn ^.^)
Vừa bước chân ra khỏi phòng giám thị, Zyn ba chân bốn cẳng chuồn
thẳng lên lớp. Đang là giờ của cô chủ nhiệm Thanh Hương nên việc vào lớp rất dễ dàng, phải gọi là cực kì dễ dàng với cô mới đúng. Zyn là học trò cưng của cô mà lị. Cô nhẹ nhàng đẩy cửa lớp, mắt mở to (Yo: cho em hỏi
là đã đeo kính thì làm sao mở to mắt được ạ???- Zyn: cái này mi phải
biết chứ!), cười dịu dàng hết mức rồi lễ phép nói:
– Thưa cô, cho em vào lớp!
– Phương à, sao em vào muộn vậy?- Cô Thanh Hương quay lại, đẩy gọng kính lên nhìn cô
– Thưa cô, là do đội sao đỏ do em phụ trách có chút vấn đề nên em phải ở lại giải quyết, chưa kịp xin phép cô.- Zyn thỏ thẻ nói
– Được rồi, em về chỗ đi
– Dạ, vâng ạ- Cô chớp chớp mắt, ra vẻ một học sinh ngoan, biết vâng lời.
Zyn như mở cờ trong bụng. Thế nào, thấy sức mạnh của cô chưa??? Chỉ
cần giở một chút thủ đoạn, í nhầm một chút mưu mẹo ra là mọi việc đều
xong xuôi. Hahaha… quả không phí công tốn sức khi bỏ chút thời gian ra
đọc cuốn “bí líp lấy lòng thầy cô” (Yo: khi nào mình cũng đi mua). Đấy
là chưa kể hàng ngày Zyn rất tốt bụng với mọi người nên vừa nãy có hơi
nổ tí cũng không vấn đề gì. Gì mà phụ trách sao đỏ chứ? Ngay cả chức lớp truỏng, lớp phó Zyn còn không với tới nữa là, cô chỉ lầ quản ca………..cũ
của lớp thôi(Yo:vậy mà cũng khoe). Ai bảo người ngây thơ thì không biết
dùng mưu kế chứ?
Ấy, lại nói chuyện ngoài lề rồi! Hiện tại là Zyn đang đi thì nghe thấy tiếng nhỏ Trang Anh lảnh lót bên tai:
– Gớm, phụ trách sao đỏ, giải quyết việc quan trọng… hihi, chứ không phải là mấy em sao đỏ lôi cổ xuống phòng giám thị sao?
– Bạn với cả bè… Trang Anh tớ cảnh cáo cậu, lần sau không được tùy
tiện hát hò rồi ghi âm vào máy tớ, càng không được nhắn mấy cái tin “dễ
gây xúc động” cho người đọc như vậy nữa!- Zyn cau có khi nghĩ lại cái
tin nhắn và bản nhạc ghê rợn kia.
– Hay mừ!- Nhỏ cười toe
– Hay cái đầu cậu ấy
– Mà xuống uống trà với ban giám hiệu xong không bị phạt à?- Trang Anh đổi giọng nghiêm túc
– Hả??? À…ờ…- Zyn ngay lập tức dịu nét mặt, cười tươi như hoa, giọng ngọt như mật- Trang Anh xinh đẹp à, chiều nay chúng ta ở lại trường
ngắm hoàng hôn nha!
– Ý gì đây?- Nhỏ nhăn mặt.
– Hì, chỉ là…. phải ở lại quét sân sau hihi!- Zyn cười trừ nhìn cô bạn.
– CHỈ LÀ??? Nghe đơn giản nhỉ?- Trang Anh mỉm cười lại
*Gật gật*
– Nghe dễ dàng nhỉ?
*Gật gật*
– Nghe lãng mạn nhỉ?
*Gật gật*
– MÚN CHẾT PHẢI KHÔNG??? Có hiểu thế nào là quét sân sau không hả?- Nhỏ gầm lên.
– Hix… bộ tưởng tui mún quét lắm ấy hả? Chỉ tại ông bảo vệ đáng ghét phát hiện………………đang trèo tường…oa…oa…oa!!!- Zyn tủi thân rớt nước mắt.
– Rồi rồi, tớ đi cùng cậu là được chứ gì!- Trang Anh đành nhượng bộ.
Hôm nay là một ngày cực kì mệt mỏi đối với Zyn. Sau khi lết xác về
nhà sau buổi vệ sinh sân sau là Zyn hoàn toàn rơi vào trạng thái “đình
công”. Sân sau gì mà rộng phát khiếp, toàn lá rụng làm Zyn với Trang Anh quét mỏi tay hoa mắt mới tạm gọi là xong. Haizzz… chắc mấy cặp yêu
đương nhăng nhít thù cô phải biết! Ai bảo Zyn đang yên đang lành dọn
sạch lá ở cái địa điểm thơ mộng để đi dạo mỗi tối của họ(>. Về đến nhà cũng không yên thân, nhỏ Trang Anh quỷ quái gọi điện ầm ĩ
để nhắc Zyn nhớ chuẩn bị cho buổi party ngày mai, nhớ dậy đúng giờ. Nhắc mới đến dậy sớm mới nhớ, sau vụ tai nạn khủng khiếp ngoài ý muốn sáng
nay, Zyn đã tống khứ em đồng hồ hình cốc trà sữa mà cô lùng sục mãi mới
mua được (Yo: mặc dù em này chẳng có tội tình gì! Là chị Zyn quên không
đặt báo thức- Zyn: hả??? đùa à, huhu, trả em đồng hồ cho taaaa….). Thay
vào đó là em thỏ hồng đeo nơ mới toanh, nhìn rất cute. Hơn nữa, mẹ cũng
đã mở lòng từ bi mà tha thứ cho Zyn sau khi cô năn nỉ gãy lưỡi.
Đứng trước gương với bộ mặt ỉu xìu, Zyn tự lẩm bẩm với chính mình:
– Gì mà chuẩn bị kĩ lưỡng chứ? Mệt người! Đi ngủ còn sướng hơn!- Nói rồi Zyn phi lên giường trùm chăn ngủ ngon lành.
~ ~ ~ ~ ~
– Dậy… Dậy mau! Sáng bảnh mắt ra mà còn nằm ườn ra đấy. Con gái con
đứa thế à???- Mới sáng sớm, nhỏ Trang Anh đã cất giọng vàng oanh bên tai cô. Nếu không phải cô đang mở mắt to hết cỡ nhìn con bạn thì chắc Zyn
đã nghĩ những lời “vàng ngọc” kia là của mẹ.
– Hơ…. Trang Anh, cậu bị sốt à??? Cái gì mà “sáng bảnh mắt” cơ chứ?- Zyn dụi mắt cho tỉnh táo hẳn.
– Ừm, dậy chuẩn bị đi rồi đến trường dự party là vừa!
– Dự party??? Cậu có biết bây giờ là mấy giờ không???- Zyn vừa hét
vừa dí sát bé thỏ hồng vào mặt nhỏ. Chẳng biết nhỏ có bị mộng du không
nữa, sáng sớm đã lôi người ta dậy #_#
– Bây giờ là 6h chẵn, không hơn không kém một giây!- Trang Anh ngây thơ nói
– 6h, là 6h đấy biết không hả? Lễ kỉ niệm 9h mới bắt đầu đó!!!- Zyn gần như hét lên với nhỏ
– Thế cậu đã chọn váy chưa?
– ……
– Chọn giày chưa?
– ……
– Chưa đúng không? Thế thì thiên thần Trang Anh sẽ giúp cậu hihi…
Zyn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Trang Anh lôi xuống giường. Nhỏ
lấy từ trong túi ra một bộ váy màu hồng phấn trong rất đẹp rồi bắt cô
vào thay.
Nửa tiếng sau (chị này vừa thay vừa gật gật gù gù)…
– Woaaaa… quá tuyệt!!!- Trang Anh mắt sáng lên nhưng ngay sau đó mặt lại bí xị- Sao lúc nao cậu cũng đeo theo cái kính xấu hoắc kia thế nhỉ? Nó có đẹp đẽ gì đâu!
Nói rồi nhỏ nhanh tay giật phăng cắp kính ra, ấn Zyn ngồi xuống chiếc ghế quay giữa nhà, bắt đầu công việc trang điểm. Nói về trang điểm
Trang Anh là một chuyên gia, thảo nào nhỏ muốn được trở thành chuyên gia trang điểm cỡ bự!
Sau 20 phút…
Đứng trước gương mà chính Zyn cũng không nhận ra mình. Cô đang mặc
một bộ váy màu hồng phấn, thân váy bó sát người, chân váy bồng bềnh
trông thật nữ tính. Đôi giày búp bê có quai ôm sát lấy cổ chân làm cho
mỗi bước đi của Zyn thật nhẹ nhàng và uyển chuyển. Mái tóc gợi nhẹ buông xõa quá vai, cổ quấn một dải băng màu tím nhạt đính bông hoa hồng cùng
màu là điểm nhấn riêng cho bộ trang phục. Cách trang điểm nhẹ nhàng
nhưng tinh tế, nổi bật trong đám đông. Đôi mắt gipsy, má hồng nhẹ kết
hợp cùng soi môi bóng mờ tạo cho Zyn vẻ đẹp thu hút mọi ánh nhìn.
– Very good!!! Ngồi đây nhé, tớ cũng phải đi chăm sóc sắc đẹp đây.
~ ~ ~ ~ ~
Trang Anh cuối cùng cũng bước ra. Nhỏ mặc một chiếc váy quây với phần trên đính đầy kim sa rồi thưa dần xuống dưới. Đôi giày captoa bọc mũi
kim loại cùng màu chiếc váy. Móng tay kim loại sáng bạc, điểm nhấn cho
cả bộ trang phục dạ tiệc lấp lánh ánh kim mà Trang Anh đang mặc. Tất
nhiên là đôi mắt cũng được trang điểm theo tông màu kim loại.
– Let’s go!!!- Trang Anh
– Ủa đi bằng cái gì?- Zyn thắc mắc
– Hihi… tớ đã nhờ bác quản gia lái xe đến đón rồi!- Trang Anh vừa nói vừa kéo tay cô.