Liệt Hỏa Kình Thương vừa trở lại Phong Mâu quốc, đã bị quốc quân Liệt Hỏa Vô Tình tuyên đến thư phòng. Nhìn dáng người trác tuyệt của
Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, trong con ngươi của Liệt Hỏa Vô
Tình hiện lên một tia ghen tị không dễ phát hiện, sau đó lại mặt mày
tươi cười nói: "Trẫm còn tưởng rằng hoàng thúc muốn ở Nguyệt Thần luôn
chứ."
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương vẫn như trước mặt không đổi sắc,
lạnh lùng nói: "Truyền ta trở về có chuyện gì?" Nhìn thấy vẻ mặt hắn
không chút thay đổi, thân hình Liệt Hỏa Vô Tình run lên, đối với vị
Hoàng thúc này hắn vẫn cực sợ hãi, lập tức cũng không dám dài dòng.
"Trẫm lần này truyền Hoàng thúc trở về là muốn cùng Hoàng thúc
thương lượng đại sự. Sơn Man xâm chiếm, quốc khố trống không, lương
thảo không đủ chính là vấn đề." Nghe vậy mày kiếm của Liệt Hỏa Kình
Thương nhăn lại, quốc khố trống không? Chuyện này đối với một quốc gia
mà nói chính là một vấn đề nghiêm trọng đến cỡ nào a!
Nhưng mà hiện tại nghiêm trọng nhất vẫn là lương thảo không đủ. Sơn Man xâm chiếm nếu mà không có lương thảo, vậy binh lính sẽ đói
bụng, quân tâm dao động. Vậy Đô thành phía nam liền không trấn thủ được, như vậy sẽ có bao nhiêu dân chúng phải chịu khổ đây? Phong Mâu quốc
chính là tâm huyết nửa đời của phụ hoàng, nếu là không trấn thủ được,
vậy thì hắn thật hổ thẹn với phụ hoàng !
Phong Mâu quốc Nhiếp Chính Vương - Liệt Hỏa Kình Thương chính là đứa con mà tiên hoàng sủng ái nhất, lúc băng hà trong di chiếu cũng là
truyện ngôi cho hắn. Nhưng tiếc rằng Liệt Hỏa Kình Thương không có lòng
với ngôi vị hoàng đế, cuối cùng chúng đại thần đành đưa hắn lên vị trí
Nhiếp Chính Vương dưới một người trên vạn người này, phụ tá cháu là Liệt Hỏa Vô Tình. Thân mẫu của quốc quân Liệt Hỏa Vô Tình mấy tháng trước đã tạ thế, mà vị Hoàng tổ mẫu - Trầm Thanh Nhu này lại lên nắm đại quyền.
Liệt Hỏa Kình Thương chính là lạnh lùng nói: "Chuyện này ta sẽ
xử lý." Nói xong liền rời khỏi Nghị hòa điện, mà Liệt Hỏa Vô Tình nhìn
bóng dáng hắn rời đi con ngươi liền xẹt qua một tia tàn nhẫn sắc lạnh,
sau đó vội vàng hướng tới Phượng Nghi cung của Hoàng tổ mẫu - Trầm Thanh Nhu mà đi.
"Hoàng tổ mẫu, hắn đã rời đi rồi!" Liệt Hỏa Vô Tình cung kính
đối với Hoàng Thái Hậu ung dung, đẹp đẽ quý phái đang nằm nghiêng ở
nghuyễn tháp (giường êm) nói. Chỉ thấy phụ nhân trên tháp kia hé ra
gương mặt được trang điểm tỉ mỉ phi thường quyến rũ, móng tay đỏ tươi
như máu, một thân y bào đỏ rực, mắt phượng có chút nheo lại, lắng nghe
chuyện tình mà Liệt Hỏa Vô Tình bẩm báo, lập tức lạnh lùng hừ nhẹ một
tiếng, Liệt Hỏa Kình Thương?
Nghĩ đến cái tên này đáy mắt Trầm Thanh Nhu xẹt qua một tia âm
ngoan kiên định tràn ngập sát ý, vốn tưởng rằng thay hắn chọn một cái nữ tử thanh danh cực xấu làm phi thì có thể mượn việc này vũ nhục hắn một
phen. Thật không ngờ hắn đối với chuyện này cư nhiên lại không biểu hiện ra chút bất mãn, điều này làm cho Trầm Thanh Nhu rất là căm tức.
Tiếp theo liền hướng về phía hư không hô: "Phong, lần này không
tiếc hết thảy đại giới theo dõi Liệt Hỏa Kình Thương tru sát hắn cho
ta!" Thanh âm lạnh lẽo như phát ra từ tận chín tầng địa ngục làm cho
không khí xung quanh cũng lạnh đi vài phần, trong không gian liên run
lên một chút sau đó lại khôi phục bình tĩnh!
Khóe miệng Trầm Thanh Nhu cười tràn đầy đắc ý. Liệt Hỏa Kình
Thương, mười lăm năm trước ta có thể giết được ả tiện nhân kia, mười mấy năm sau ta cũng có thể giống như trước, có thể giết được ngươi! Lần này ta muốn ngươi có mọc cánh cũng thoát không nổi! Ha ha ha, Hỏa Uyển
Hinh, ngươi nên cảm tạ ta sẽ đưa hắn xuống gặp ngươi sớm như vậy đi!
Trở lại Nhiếp Chính Vương phủ, mày kiếm của Liệt Hỏa Kình Thương nhăn lại. Nếu muốn trong thời gian ngắn nhất gom đủ lương thảo, sợ là
phải tìm đến Ám U cung kia rồi! Tuy rằng người khác không biết, nhưng
đều là môn phái có địa vị cao nhất trên giang hồ, hắn biết người đứng
đầu Ám U cung đó chính là chủ tử phía sau của Lưu Ly trai khiếp sợ tứ
quốc kia!
Nhắc tới người đứng đầu Ám U cung - Mặc U, hắn lại cực kì tán
thưởng. Có thể chỉ trong vòng năm năm đã sáng lập lên một đại môn phái
uy danh như thế, còn có ngày kiếm kim tiền hàng đấu - Lưu Ly trai. Thân
là nữ tử, lại có được tài hoa hơn người, bá khí nghiêm nghị như vậy.
"Hồn Trạch, mau đi điều tra Ám U Cung chủ hiện đang ở nơi nào!
Trước bữa tối ta phải nghe được đáp án!". "Dạ, chủ tử!" Mọi người đều
biết dưới chướng của Ma chủ Ma Vực cũng giống với Ám U Cung chủ, cũng sở hữu bốn gã đại tướng, nhưng đều là nam tử, hơn nữa cũng là ai ai cũng
có sở trường riêng.
Sở trường của Hồn Thiên là ám khí, chưa bao giờ thất thủ. Hồn
Ảnh am hiểu nhất là kỹ thuật ẩn nấp, ám sát mà không người nào có thể
theo kịp hắn. Còn Hồn Lăng lại ở trong phương diện dụng độc rất có tài
hoa thiên phú. Hồn Trạch thì am hiểu thu thập tin tức, hơn nữa đều là vô cùng chính xác ! Nếu nói “Hổ tướng dưới vô khuyển binh”* thì đó chính
là bọn họ ! (* ý là dưới chướng tướng tài không thể không có trợ thủ đắc lực)
Đến bữa tối, Hồn Trạch rốt cục đã trở về: "Chủ tử, thuộc hạ tra
xét được Ám U Cung chủ lúc này đang ở Hoa Tàn quốc, nhưng là đến đó làm
gì thì thuộc hạ không biết!" Nghe vậy con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương
thâm thúy, đứng thẳng lên.
"Chuẩn bị đi đến Hoa Tàn quốc!" .
"Dạ, chủ tử!" .
Ở bên trong Hoa Tàn quốc, U Tà mang theo bốn người Hàn Mai đã
thăm dò được. Hoa Tàn quốc là nữ tôn quốc, địa vị của nữ tử tại quốc gia này hơn xa nam tử; ở quốc gia này chỉ cần là nữ tử có thân phận có địa
vị đều có thể thú nhiều hôn phu.
Nhưng là chỉ có Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, danh xưng Hoa Tàn quốc đích hoàng nữ - Hoa Lộng Ảnh là tuyên bố chỉ thú nhất phu, đó chính là
vị thần bí khó lường, Thiên hạ đệ nhất mỹ nam - Minh Thiên Tầm kia. Nghe đồn Ma chủ Ma Vực - Minh Thiên Tầm thị huyết vô tình, tâm ngoan thủ
lạt, thần bí khó lường, vì vậy mới có được danh xưng Ma chủ.
Minh Thiên Tầm? Người này thế nhưng thật ra lại khiến U Ta cảm
thấy cực kì hứng thú. Bị thiên hạ truyền là Ma chủ sát thần như thế, nếu là có thể, nàng thật muốn gặp một lần để xem vị Thiên hạ đệ nhất mỹ nam này rốt cuộc là bộ dạng ra sao, vì về bộ dạng của hắn, thiên hạ đều đồn đại vô cùng kì diệu.
Nghe nói người đã từng gặp qua hắn đều là mơt mắt trừng trường
dại ra không nói nên lời. Mà dấu hiệu rõ rệt nhất để nhận ra hắn chính
là một đôi đồng tử Thương Lục sắc hiếm thấy. Nghĩ đến đây đôi đồng tử
của U Tà co rụt lại, Thương Lục sắc? Lúc đó cái tên Liệt Hỏa Kình Thương kia chẳng phải ánh mắt Thương Lục sắc sao? Chẳng lẽ. . .
Nghĩ đến tận đây, U Tà không khỏi cảm thấy kinh ngạc, nam nhân
thân phận tôn quý, phong tư trác tuyệt kia nếu là thật sự ngày thường
lại lộ ra dung nhan làm cho người ta như si như say nữa, vậy thì thật sự là nam nhan họa thủy!
Nhưng là U Tà cũng không ngẫm lại chính nàng, chỉ là lấy thân
phận Cung chủ của Ám U cung thôi cũng đủ để so sánh với Thái tử một quốc rồi, chứ càng không cần nói đến thế lực dưới chướng của nàng hoàn toàn
đủ để chấn động toàn bộ cửa hàng buôn bán ở khắp Lăng Thiên đại lục này. Hơn nữa không phải dung nhan thực sự của chính nàng nếu lộ ra cũng đủ
để chấn động thiên hạ, khuynh quốc khuynh thành đó sao?
"Cung chủ, chúng ta khi nào đi Thanh phong nhai?" Trước khi tiến vào trong Hoa Tàn quốc, bốn người Hàn Mai đã bắt đầu kêu U Tà là Cung
chủ , mà Thanh phong nhai chính là chỗ có chứa khoáng mạch kia!
"Đến đây cũng đã ba ngày rồi, cũng nên đi thôi." U Tà thản
nhiên nói xong, thân mình tựa như một con gió vụt đi xa, lưu lại bốn
người Hàn Mai vẻ mặt bất đắc dĩ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thực lực
của Cung chủ cư nhiên lại tiến thêm một bậc a.
Ai, có một cái chủ tử tựa như thiên tư yêu nghiệt như vậy cũng
là một loại phiền não a. Xem ra các nàng phải càng thêm cố gắng rồi, vạn lần không thể bị Cung chủ dọa mới được! Tiếp theo bốn người cũng là rất nhanh liền đuổi theo U Tà.