Thiên Đường Tình Yêu
XUNG ĐỘT
Ngọc Linh bắt
taxi và trờ về nhà. Không làm theo yêu cầu của bố mẹ là phải ở căn biệt thự đã
được chuẩn bị sẵn, có hàng tá vệ sĩ trông nom. Khi về Việt Nam, nó đi vòng
quanh thành phố và chọn cho mình căn hộ trung cư sang trọng nhất trong tòa LD
House. Nằm trên tầng cao nhất, căn hộ co diện tích khoảng 500km2 với 5 phòng,
tông màu chủ đạo là trắng, có thể nói là vô cùng thoải mái với một người sống
một mình. Khắp căn hộ được trang trí bởi những đường nét hoa văn tinh xảo, bố
cục cực trong trọng, hiện đại. Điểm nhấn của căn nhà có giá thành đắt đỏ này là
có thể ngắm nhìn vẻ đẹp tuyệt mĩ của thành phố khi đứng ngoài lan can được bao
bọc hoàn toàn bởi kính. Điều làm nó chú ý là lối kiến trúc rất đặc biệt của tòa
nhà đối diện và tòa nhà nó ở. Cả hai đều thuộc khu LD, có hình khối tròn giống
nhau hay dùng lối nói hoa mĩ thì là một cặp song sinh. Tại điểm tiếp xúc gần
nhất của hai hình tròn khổng lồ này nó có thể chạm tay sang lan can tòa nhà bên
kia.
Bước chân vào
nhà, nó vội vã quăng cặp sách ở ghế sofa lao đi tắm gấp và kết thúc ngày thứ
hai ở Hà Nội bằng một giấc ngủ ngon lành.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
Chiếc ô tô của
Khánh Đăng lăn bánh chầm chậm rồi dừng lại trước cổng ngôi biệt thự rộng lớn có
lối kiến trúc hiện đại theo kiểu phương Tây. Khánh Đăng bước xuống, đi vào bên
trong đôi cánh cửa đã tự động mở ra.
-
Cậu
chủ_Hành vệ sĩ hai bên cúi chào theo quy tắc
Như thói quen
thường lệ, Khánh Đăng vẫn tiếp tục tiến vào mà không đoái hoài đến lời chào của
lũ vệ sĩ.
Vẻ ngoài vốn đã
như tảng băng lại càng trở nên đáng sợ hơn khi hắn nhìn thấy người đó-người phụ
nữ mà hắn không thể nào dành cho bà ta dù chỉ là một chút tình cảm (Trương Ngọc
Mai)
-
Đăng
về rồi hả cháu, lên thay đồ còn ăn cơm_Bữa cơm thân mật giữa bố hắn và người
phụ nữ bị cắt ngang bởi sự xuất hiện của hắn
Khánh Đăng cố
tình làm ngơ tất cảm, sự tồn tại của bà ta với hắn chỉ là vô hình:
-
Con
đi học về rồi_Hắn nhìn bố và nhanh chóng quay người theo hướng cầu thanh lên
tầng. Giọng nói không thoải mái
-
Khánh
Đăng, con có nhìn thấy ai đây không?_Ông Lí nói lớn: (Lí Khánh Dương)
-
Từ
bao giờ con trở thành đứa bất lịch sự như thế, quay lại chào gì nhanh
Hắn cũng ngay
lập tức đáp trả:
-
Xin
lỗi bố nhưng con không muốn làm những việc con không thích
-
Con
nói gì?_Ông Lí tức giận, nheo mày
-
Thôi
đi anh, con đi học về chắc đang mệt, anh để con lên phòng nghỉ ngơi_Người phụ
nữ nắm tay ông Lí, nhẹ nhàng
-
Làm
ơn đừng cư xử như thể tôi là con trai bà cũng đừng cố sống giả tạo trong cái
nhà này, bà không hợp đâu_Khánh Đăng nói đay nghiến, lạnh lùng
Sắc mặt bà
Trương đã dần thay đổi, khóe mắt ươn ướt và những giọt nước mắt cũng chảy
xuống.
-
Im
ngay cho bố, con giám nói chuyện với người mang ơn chăm sóc suốt 18 năm qua như
thế sao_Ông Lí đập bàn đứng dậy, mặt đỏ bừng
Hắn cười nửa
miệng, nụ cười xót xa nhưng liệu có ai thấy được hay chỉ mình hắn biết, nực
cười thay cho cái mà bố hắn gọi là “mang ơn”
-
Con
phải biết ơn như thế nào với người đã cướp đi mạng sống của mẹ, cướp đi một gia
đình hạnh phúc vốn dĩ thuộc về con.
Bố hắn lặng
người đi, ông nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy tình thương. Ông còn có thể nói gì lúc
này khi trong lòng đứa con trai mag ông yêu quý nhất có quá nhiều hận thù và
quá nhiều nỗi đau, ông không muốn đẩy hắn ra xa thêm nữa!!!
(GTNV:
-
Lí Khánh Dương:(49T) Chủ tịch tập đoàn LD, bố Khánh Đăng
và....
-
Trương Ngọc Mai:(47T): Lộ diện trong những chap sắp tới.)