Tuy nhiên lại không được chủ tử tiếp nhận, sống trong cung nhiều năm, rất buồn bực.
Mỗi lần Điện hạ trở lại, hai người moi không ra chủ ý để lấy lòng, nhưng lại không có cách đả động đến trái tim của chủ tử.
''Ngươi muốn bỏ qua?" Tiểu Nam xem xét hắn.
"Làm sao có thể!" Tiểu Bắc lập tức ưỡn thẳng sống lưng, "Chỉ cần không chết, nghĩ biện pháp không dừng, không sai, chúng ta đi.....'' tiếp tục cong
đầu, lúc này là cần dùng lực, ''Ta thật sự không nghĩ ra, vương phi làm
thế nào mà khiến điện hạ phải khâm phục, tối hôm qua ngươi cũng nhìn
thấy, thật sự là thương đến tận xương tủy.''
Tiểu Nam bĩu môi, "Ngu ngốc, ngươi chỉ chú ý đến những thứ này, nói cho mà biết, cơ hội của chúng ta đến rồi.''
"Cái gì?" Tiểu Bắc là nam nhân, không có tâm tư của nữ nhân, nhất thời không hiểu.
''Tấn công vòng quanh.'' Không chịu được, mắt trợn trắng, tiến gần vào lỗ tai hắn, nói nhanh, ''Điện hạ thích nương nương như vậy, chúng ta không
ngại sửa đổi sách lược một chút, phục vụ vương phi thật tốt, không để
điện hạ nhìn thấy, một khi vui mừng, sẽ yêu ai yêu cả đường đi...... Hắc hắc, tâm nguyện nhiều năm của chúng ta không phải được hoàn thành
sao.''
"Nhưng. . . Hoàng thượng sẽ đồng ý vương phi làm chánh phi sao?" Tiểu Bắc nghi ngờ.
Từ ngày mai trở đi, Cửu hoàng tử chính là thái tử rồi, thái tử của nước và cô nương có lai lịch bí ẩn thật sự có kết cục tốt.
Tiểu Nam hung hăng lấy chân đá một cái vào bụng hắn, không nói tẩm cung của
chủ tử, giảm thấp âm thanh nói, "Là ngươi nói nhiều, là ngươi có mắt,
hoàng thượng có đồng ý liên quan gì đến chúng ta chuyện gì, chỉ cần gia
thích, ngươi và ta phải đem vương phi làm nữ chủ, về sau đừng gọi ta
nghe những lời nói của ngươi.''
Tiểu Bắc nhíu mặt, dùng sức xoa bụng, nữ hung (kiểu hung ác ý), không phải hắn mới nói có một chút sao...