Trong kế hoạch của Thẩm Dịch, đến cuối cùng cường công kiến
chúa, vốn nên là hắn, Kẻ Thu Gặt cùng với bọ ngựa liêm đao liên hợp ra
tay, nhanh chóng tiêu diệt.
Đáng tiếc là Sói Âm U đột nhiên xen ngang, khiến hắn bị mất
hai cánh tay đắt lực. Kẻ Thu Gặt bị hủy, bọ ngựa liêm đao bị giết, chỗ
dựa để đánh lén kiến chúa bị ảnh hưởng lớn.
Điều đáng mừng duy nhất chính là, sau khi giết Chết Non, hắn đã nhận được Lồng Giam Thủy Tinh.
Nó có chút giống giống với màn thủy tinh mà Hồng Hổ từng sử
dụng, khác nhau ở chỗ, một cái dùng để nhốt chính mình, bảo hộ bản thân, một cái dùng để nhốt địch, ngăn cách đối thủ.
Thẩm Dịch mất rồi lại được, tuy không còn Kẻ Thu Gặt nhưng
lại có Lồng Giam Thủy Tinh, thời khắc này không chút do dự vác nó ra sử
dụng, quả nhiên 100 con kiến lính vừa mới xuất hiện, đã bị vây trong
lồng thủy tinh trong suốt khổng lồ.
Chúng điên cuồng gào thét công kích ở bên trong, vách thủy tinh thỉnh thoảng hiện ra sắc màu óng ánh.
Lúc này năm con kiến hộ vệ cũng gia tăng độ công kích Thẩm Dịch.
Đội trưởng kiến hộ vệ đột nhiên hí dài một tiếng, một đầu
phóng tới Thẩm Dịch, ‘Vampire sờ mó’ bên tay trái Thẩm Dịch đâm ngược, ý định ngăn trở đội trưởng tiến công, Xạ Nguyệt tay phải tiếp tục cuồng
xạ kiến chúa.
Đột nhiên hắn thấy bốn con kiến hộ vệ khác đồng thời đình chỉ động tác, vô cùng ngạc nhiên, lập tức biết không tốt. Lúc đội trưởng
sắp đánh lên hắn, ‘Vampire sờ mó’ kịp thời thu về, bước chân triệt thoái phía sau, đồng thời tay trái nhẹ nhàng nhấn một cái lên người đội
trưởng, mượn lực giảm lực.
Phải may mắn lúc trước hắn đã nghiên cứu lý giải đầy đủ hành
vi động tác của đám kiến đen, bởi vậy mặc dù thời khắc này là lần đầu
tiên tiếp xúc kiến hộ vệ, lại vẫn có thể nhanh chóng nắm giữ thói quen
dùng sức của nó.
Một nguồn sức mạnh đột nhiên truyền tới từ người đối phương,
hung mãnh đâm vào Thẩm Dịch, cùng lúc đó, Thẩm Dịch cấp tốc nhảy ngược
về phía sau.
Sức lực hùng hồn tựa như một bàn tay vô hình, thôi động Thẩm Dịch xoay vù vù như bánh răng, đụng ầm vào tường đá.
Thẩm Dịch rên to một tiếng, cả người cơ hồ đều bị nện vào hốc tường.
Lực đạo này lớn kinh khủng, thế nên Thẩm Dịch chỉ kịp tháo
bớt 40% sức mạnh, lực lượng còn dư lại vẫn đánh lên người hắn, thậm chí
còn đập hắn lún vào vách tường.
Đây chính là tuyệt chiêu hung mãnh nhất của đội trưởng kiến hộ vệ: Công kích liên hợp.
Liên hợp lực lượng năm con kiến hộ vệ đồng thời phát động công kích mục tiêu, tổn thương cao nhất là 270 điểm.
Trúng phải chiêu này, tương đương với ăn đủ Bạo Liệt Quang Đạn của Tạ Vinh Quân, có thể thấy hậu quả thế nào rồi đấy.
Mặc dù trước đó hắn có thu thập tư liệu từ nhiều mặt, nhưng
cuối cùng cũng không có nghĩa là không gì không biết. Vốn cho là kiến hộ vệ chỉ có sinh mệnh lực cường hãn, đòn công kích bình thường cường hãn, không nghĩ tới chúng kỳ thật có cả kỹ năng công kích cường lực, hơn nữa là cường hãn vượt xa tưởng tượng.
Giờ khắc này năm con kiến hộ vệ đồng thời kêu the thé phi
tới, mắt thấy Thẩm Dịch không còn khả năng tránh thoát, bất chợt thân
thể Thẩm Dịch đột nhiên biến mất ngay trước khi năm con chạm đến hắn.
Năm con kiến không kịp thu thế, đụng đầu vào vách đá dày đặc, tự đâm cho mình váng đầu hoa mắt.
Lúc này Thẩm Dịch cũng bay lên từ lòng đất bên kia.
Vòng tay giun đen đã kịp thời cứu hắn khỏi hoàn cảnh hiểm ác.
Thân hình đột chuyển, Thẩm Dịch lại trực diện kiến chúa, lần nữa trút xuống đạn Xuyên Giáp.
Kiến chúa gần như là nổi điên tru lên, năm con kiến hộ vệ lại quay người phóng tới Thẩm Dịch lần nữa, Thẩm Dịch cũng không quay đầu,
vung ra T-1000: “Thoát thể! Hàng rào sắt thép! Tức thời bổ sung!”
T-1000 thoát thể bay ra, hình thành nên vòng hàng rào kim loại, ngăn cách cả vùng không gian thành hai chiến trường tách biệt.
Một bên là Thẩm Dịch và kiến chúa giằng co trong hàng rào,
còn bên kia là năm con kiến hộ vệ hung mãnh cường hãn bị ngăn cách bên
ngoài đó.
Đây lại là một loại hình thức đặc thù của T-1000 mà Zeus đã
thiết kế cho Thẩm Dịch, mục đích chủ yếu đúng là phục vụ cho chiến thuật cách ly sở trường trước sau như một của hắn.
Đương nhiên, điều này cũng đồng nghĩa T-1000 lại lần nữa toàn diện thừa nhận công kích hung mãnh đến từ kiến hộ vệ. Bổ sung điện năng tức thời cũng khiến cho loại phòng ngự vô địch này chỉ có thể duy trì
mấy giây có hạn.
Năm con kiến hộ vệ đụng đầu vào hàng rào kim loại, đồng thời
phát ra tiếng kêu gào tức giận, còn Thẩm Dịch thì điên cuồng liều mạng
trút đạn như mưa.
Không chỉ có Xạ Nguyệt đang cuồng xạ đạn Xuyên Giáp, kể cả Barrett, súng lục tử vong cũng thay nhau điên cuồng liên xạ.
Làm một cuộc cạnh tranh giết chóc tranh đoạt từng giây, khi
chiến đấu đã tiến hành đến một bước này, với Thẩm Dịch mà nói, hắn chỉ
còn cách thắng lợi một chút.
Mắt thấy tánh mạng kiến chúa giảm mạnh, kiến hộ vệ và bầy
kiến lính thỉnh thoảng thét lên nóng nảy mà phẫn nộ, đúng lúc này, bên
tai Thẩm Dịch đột nhiên vang lên một tiếng kêu gào đau đớn quen thuộc —— là Lãnh chúa.
“Lãnh chúa! Em làm sao vậy!?”
Trả lời là nhóc làm vườn: “Đại ca đã bị thương! Là một cô ả
mặc quần áo sặc sỡ, súng của cô ta thật đáng sợ! Thẩm Dịch đại ca, tụi
em sắp không chống đỡ được nữa rồi! Ở đây khắp nơi đều là kiến đen, còn
có kiến lính sào huyệt khác cũng đang công kích! Trời ạ, nơi đây quả
thực là địa ngục!”
“Sói Âm U đâu?”
“Không khá hơn tụi em bao nhiêu, bất quá bọn hắn thủy chung
bám chặt tụi em, đúng thật là âm hồn bất tán… Tiếp tục như vậy nhất định là bọn em chết trước!”
“Lũ khốn kiếp này!” Thẩm Dịch khẽ mắng một tiếng.
Sinh mệnh lực kiến chúa trước mắt đã chợt hạ xuống đến dưới một ngàn.
Nhưng Thẩm Dịch lại ngừng lại.
Hắn nhìn kiến chúa, nếu như nó cũng có cảm tình, như vậy giờ phút này nó nhất định tràn đầy sợ hãi.
“Chúng em sắp chết rồi. Thẩm Dịch đại ca…” Thanh âm rên khẽ
của nhóc làm vườn truyền đến: “Đáng tiếc a, không thể kéo theo đám khốn
kiếp kia chết cùng một chỗ.”
“Không, các em sẽ không chết.” Thẩm Dịch chậm rãi nói.
“Gì cơ?” Nhóc làm vườn giật mình.
Thẩm Dịch đã giơ súng phóng tới kiến chúa.
Đội trưởng kiến hộ vệ khẩn trương, phun ra một cây gai bén nhọn đâm vào lưng Thẩm Dịch.
Huyết hoa phiêu diêu, bước chân xiêu vẹo.
Ngực Thẩm Dịch bị đục ra một cái lỗ lớn khủng bố.
Lảo đảo vài bước, Thẩm Dịch tiếp tục vọt tới, mạnh mẽ nhảy lên thân kiến chúa, Xạ Nguyệt nhắm ngay đầu nó.
Dị năng Câu Thông phát động!
Theo dị năng Câu Thông phát động, hết thảy tất cả đột nhiên trở nên an tĩnh lại.
Năm con kiến hộ vệ xông đến ngừng tại giữa không trung, kiến
chúa cũng không còn bất an ưỡn ẹo thân thể, phảng phất như thời gian đã
đông lại thời khắc này, đình chỉ, không hề lưu động.
Cùng lúc đó, Thẩm Dịch đã đưa Zeus tới trước mắt kiến chúa,
dùng Câu Thông nói cho kiến chúa: “Ta bất kể ngươi xem hiểu, xem không
hiểu, làm được, làm không được. Tóm lại, nếu ngươi muốn sống, mau bảo
đám con cháu của ngươi ngừng công kích bọn họ.”
Một tầng ý tứ biểu đạt rõ ràng truyền lại Thẩm Dịch: “Ta có thể làm được, nhưng ngươi… phải chết.”
Có lẽ trong thế giới hung thú, chưa từng có khái niệm giả
dối, con kiến chúa này vậy mà rất thành thật biểu đạt căm hận của mình
với Thẩm Dịch.
Nếu bỏ qua thời cơ giết chết kiến chúa tốt nhất, thứ chờ đợi Thẩm Dịch chính trả thù điên cuồng đến từ bầy kiến.
Thẩm Dịch lại nhếch miệng mỉm cười: “Chỉ cần ngươi có thể làm được, ta không có ý kiến.”
***
Đồi con kiến.
Vốn nên là phong cảnh trữ tình lãng mạn như tranh vẽ, hôm nay đã bị một cơn thủy triều bằng máu tung hoành tàn phá bừa bãi.
Tia Chớp Đen xông xáo trong bầy kiến, dùng tư thái cuồng dã
hung hãn mạnh mẽ đâm tới, bốn phía không ngừng dấy máu kiến đen, vô số
xác kiến vỡ vụn nằm ngang dọc trên mặt đất.
Nhưng mà phóng nhãn khắp cánh đồng bát ngát, đại quân kiến
đen phảng phất như vô cùng vô tận, liên tục không ngừng vọt tới, hình
thành nên một cơn hắc triều kinh khủng, dùng tư thái cắn nuốt vạn vật
bao trùm lên đối thủ.
Đây là một tràng đọ sức giữa người và hung thú, cũng là một
cuộc đọ sức giữa văn minh cùng hoang dã, càng là một hồi đọ sức chất
lượng so số lượng.
Hung thú hoang dã lúc này đang ổn thỏa chiếm thượng phong,
dùng hành động và ý chí hung hãn không sợ chết của chúng, thuyết minh
hùng hồn hàm nghĩa của câu nói lượng biến dẫn tới chất biến.
Trên sườn đồi, đại quân kiến đen trải dài không thể nhìn thấy phần cuối, không chỉ riêng tổ kiến Thẩm Dịch đang công kích, ngay cả
những tổ kiến khác cũng nhao nhao xuất động săn mồi.
Kiến lính bay múa rậm rạp chằng chịt bao phủ cả bầu trời,
thoạt nhìn chẳng khác gì từng mảng mây đen di động, che khuất thương
khung.
Đừng nói là M7, ngay cả Sói Âm U đối mặt làn sóng kiến đen
điên cuồng khủng bố như vậy cũng không dám nghênh chiến, Ly Kiêu càng là bay trở về đội ngũ của mình —— nếu nàng tiếp tục phi trên trời, nhất
định sẽ bị đám kiến bay nuốt sống.
Nhưng mà so với M7, Sói Âm U càng có kiên trì tin tưởng.
Chỉ cần bám sát mục tiêu, không cho đối phương cơ hội dùng
quyển trục truyền tống ngẫu nhiên, như vậy M7 tất sẽ đi đầu trở thành đồ ăn của kiến đen.
Đến lúc đó Sói Âm U phá vòng vây cũng không muộn. Dù cho phá
vòng vây không được, sử dụng quyển trục truyền tống ngẫu nhiên cũng
xong. Truyền tống ngẫu nhiên từ khu vực độ khó cấp hai, tối đa truyền
tống về khu vực độ khó cấp ba, tuyệt đối không có khả năng rơi vào độ
khó cấp bốn trở lên.
Nguyên nhân chính là như thế, bọn hắn mới dám tiếp tục bám riết không tha, tuyệt không cho đối thủ cơ hội chạy trốn.
Lúc này Sói Máu Lưu Sâm vẫn đang xông xáo trong bầy kiến,
thân thủ người này cũng thật cường hãn đáng sợ, đánh cho cả đám kiến đen nhao nhao ngã xuống đất, toàn thân gã bốc lên huyết khí mờ mịt, lại như sát thần huyết y.
Cách đó không xa, Thu trong bộ đồ rực rỡ cũng đang liên tục
nổ súng. Tay trái bắn đạn băng, tay phải bắn đạn lửa, hai súng cùng khai hỏa, băng hỏa giao hòa, bày biện ra từng cảnh tượng đặc sắc trên đồi
núi.
Phụ nữ chung quy vẫn là phụ nữ, mặc dù là giết chóc, cũng thích chọn năng lực đầy mỹ cảm như thơ như họa kia.
Chỉ là sau lưng vẻ ngoài xinh đẹp này lại ẩn giấu năng lực sát thương cường đại.
Mắt thấy càng ngày càng nhiều kiến đen xông tới, tay phải Thu hất súng lên, một phát đạn lửa cư nhiên bắn ra.
Chỉ là lần này viên đạn đánh ra, lại dấy lên một mảng lửa cháy hừng hực trong phạm vi lớn.
Kỹ năng kèm theo Ma Thương Hồng Liên: Hồng Liên Ngục Hỏa, có
thể tạo nên một khu vực hệ lửa phạm vi 5×5, tổn thương 25 điểm/giây, bỏ
qua địch ta, duy trì thời gian 1 phút. Tiêu hao 10 điểm tinh thần lực,
thời gian hồi phục 10 phút.
Một đống kiến đen bị bỏng phát ra tiếng kêu thảm thê lương,
tiếng thét chói tai hội tụ thành một tiếng gầm cực lớn bay thẳng lên bầu trời.
Còn không ngại thiếu, tay trái Thu lại bắn ra sau một viên đạn băng sương.
Kỹ năng kèm theo Ma Thương Băng Ngục: Băng Phong Thiên Lý,
đánh ra khu vực băng sương phạm vi 10×10. Tạo thành tổn thương đóng băng 3 điểm/giây lên tất cả sinh vật thể trong khu vực, giảm xuống 15% linh
mẫn và tốc độ, duy trì thời gian 1 phút, tiêu hao 10 điểm tinh thần lực, thời gian hồi phục 10 phút.
Một bên băng sơn, một bên biển lửa, phủ kín tất cả bầy kiến
trước sau Sói Âm U. Áp lực lên Sói Âm U chợt giảm mạnh, chỉ còn cần đối
phó kiến đen xông tới từ hai bên.
Nhìn về phía Tia Chớp Đen nơi xa vẫn đang rong ruổi trong bầy kiến, Thu cười lạnh: “Ta xem các ngươi có thể chống đỡ bao lâu!”
Nếu không có gì ngoài ý muốn, tối đa thêm hai phút, tất cả mục tiêu đều sẽ chết dưới thủy triều công kích của kiến đen.
Cho dù không cách nào chính tay đâm kẻ thù, nhưng với tình
hình trước mắt, dẫu sao vẫn tốt hơn nhiều so với việc bỏ mặc đối thủ
chạy trốn.
Đúng lúc này, Thu phát hiện Tia Chớp Đen đột nhiên đình chỉ công kích.
Không, không chỉ riêng gì Tia Chớp Đen và M7, còn có hai chiếc Mustang cùng với binh sĩ trên xe cũng toàn bộ đình chỉ công kích.
Xe không còn rồ ga, dần dần ngừng lại.
“Bọn hắn đang làm gì đó? Muốn tìm chết sao?”
Ly Kiêu kêu to.
“Không, không đúng!” Lưu Sâm chỉ tay vào bầy kiến xa xa: “Mọi người xem!”
Bầy kiến xa xa vậy mà cũng đồng thời đình chỉ công kích.
Chúng chăm chú vây lại Tia Chớp Đen và hai chiếc Mustang,
hình thành nên một mảnh đen ngòm, bò qua bò lại trên xe, phát ra thanh
âm quái dị lúc các đốt chân ma sát, nghe mà sởn hết cả gai ốc.
Nhưng bọn chúng vẫn không hề công kích mục tiêu, chỉ là dùng
đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm những người đó, tựa như đang nhìn đồ ăn
sắp tới tay…
“Thực cmn gặp quỷ rồi…” Sói Chiến Kiều Phi thầm chửi thề một tiếng.
“Nguy rồi, đám kiến đen kia toàn bộ chuyển về phía chúng ta.” Sói Thây Lý Nguy kêu lên, bên cạnh gã là năm cái thây kiến đang giúp gã ngăn trở công kích phía trước.
Quả nhiên, theo chiến đấu phía trước đình chỉ, áp lực dồn lên Sói Âm U đã tăng gấp đôi.
Kiến đen như thủy triều, biển gầm cuốn tới.
Sắc mặt Lưu Sâm đại biến, mắng một câu: “Khốn kiếp! Tất cả mau rút lui!”
Thu điên cuồng hét lên: “Không được! Bọn chúng còn chưa chết!”
Lưu Sâm một tay bắt lấy Thu kêu lên: “Chớ dại dột! Cô còn
chưa nhìn ra sao? Thẩm Dịch đã khống chế kiến chúa! Hắn đang chỉ huy bầy kiến công kích chúng ta!”
“Lẽ nào lại thế?” Thu không dám tin quay đầu nhìn phương xa, nàng kích động lắc đầu liên tục: “Không! Ta không tin!”
“Đừng như vậy, Thu! Tin tưởng tôi, kiến chúa không có dễ
khống chế như vậy đấy. Hắn đi vào là để giết kiến chúa, không phải khống chế nó. Hiện tại hắn nhất định là bị ép phải làm như vậy… Hắn cường
hành thay đổi hành động, khống chế kiến chúa, nhất định phải trả giá
thật nhiều. Chúng ta mau chạy nhanh, nếu bây giờ cô không đi sẽ không
còn đi được nữa!” Lưu Sâm rống to: “Tất cả mọi người mau rút! Rút lui!”
Mọi người không chần chờ thêm nữa, nhao nhao đánh ngược lại về phía sau.
Sói Âm U hiện đang nằm ở khu vực biên giới của hắc triều,
dùng tốc độ của bọn hắn, muốn toàn lực giết ra khỏi trùng vây cũng không tính việc khó. Chỉ là Thu không cam lòng, thỉnh thoảng quay đầu lại
nhìn bọn người M7, giờ này khắc này, đã hận tất cả mọi người thấu xương.
“Thẩm Dịch! Ta nhất định trở về tìm ngươi tính sổ!” Nàng uất hận rống to một tiếng, rốt cục không cam lòng lui bước.
***
Chiến cuộc giống như xe cáp treo, chợt lên, chợt xuống.
Vừa nãy vẫn còn đang giãy giụa trên con đường tử vong, nháy mắt đã gặp được ánh rạng đông phía chân trời.
Loại buồn vui thất thường, tâm tình phập phồng lên xuống từ
thiên đường đến địa ngục này, cơ hồ khiến cho người ta đau tim muốn
chết.
Nhóc làm vườn hô to vào micro: “Thẩm Dịch đại ca! Thẩm Dịch
đại ca! Là anh làm đấy à? Là anh bảo kiến đen ngừng công kích bọn em
phải không?”
Từ micro truyền đến tiếng Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Anh
và kiến chúa làm một cuộc thương lượng. Nó không cho kiến đen công kích
các em, mà anh không giết nó.”
Nhóc làm vườn nở nụ cười ha hả: “Vậy nó nhất định không biết
con người thuộc loại động vật nói dối, đợi Sói Âm U hoàn toàn ly khai,
anh hãy dứt điểm nó, đại công liền cáo thành.”
“… Anh e là mình rất khó làm được.” Thanh âm Thẩm Dịch mang theo một chút đắng chát.
Trong lòng mọi người cả kinh, nhóc làm vườn kêu to: “Sao vậy anh?”
Thẩm Dịch khẽ thở dài: “Thời điểm anh tóm nó, nó chỉ còn
không đến ngàn điểm tánh mạng. Hộ vệ của nó bị anh dùng T-1000 cách ly,
kiến lính nó triệu hoán bị anh dùng Lồng Giam Thủy Tinh vây khốn. Nhưng
hiện tại, T-1000 đã không còn năng lượng, không cách ngăn trở hộ vệ cho
anh được nữa. Lồng Giam Thủy Tinh cũng đã bị kiến lính đột phá nát bấy.
Hiện tại anh đang bị bao vây bên trong, cho dù anh có thể giết chết
kiến chúa, cũng không cách nào thoát thân kịp nữa…”
Mọi người nghe mà hoảng hốt, đây chẳng phải nói, Thẩm Dịch đã bỏ qua cơ hội tốt nhất để cứu bọn họ hay sao?
Nhóc làm vườn lắc đầu: “Em không tin, Thẩm Dịch đại ca, anh đã nói chỉ cần anh giết chết kiến chúa, tổ kiến liền sẽ hỏng mất!”
Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Kiến hộ vệ ngoại lệ, chúng là
binh sĩ trung thành với kiến chúa nhất, bất luận hung thủ nào giết chết
kiến chúa đều sẽ không chết không thôi.”
Trước mặt hắn, năm con kiến hộ vệ đã bay chắn trước người,
mười con mắt đang đồng thời hung ác nhìn chằm chằm hắn, răng hàm nhe ra, chân dài ngọ nguậy.
Mà ở vòng ngoài, suốt 100 con kiến lính cũng đã nhắm sẵn gai trong miệng về phía hắn.
Chỉ cần Thẩm Dịch hơi có chút vọng động, hắn sẽ bị bắn thành cái sàng.
“Thế nhưng Thẩm Dịch đại ca, anh đã nói anh sẽ không để mình lâm vào tuyệt cảnh, anh đã nói anh còn lưu lại một tay đấy!”
“Đã dùng xong.” Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Không có nó, anh không thể đột phá tuyến phong tỏa cuối cùng.”
“Không… Không…” Nhóc làm vườn lắc đầu liên tục: “Anh gạt em!
Anh nhất định đang gạt em! Anh còn có biện pháp đúng không! Thẩm Dịch
đại ca, mau nghĩ ra biện pháp a! Anh thông minh như vậy nhất định có
biện pháp cứu mình đấy!”
Thẩm Dịch cười khổ: “Có lẽ đi… Anh không biết. Kỳ thật nhóc
làm vườn, em không cần khẩn trương như vậy, với anh mà nói, sống hay
chết thật sự không trọng yếu, cả ngày lục đục với nhau trong âm mưu kế
hoạch, liều mạng tranh đấu trên chiến trường đẫm máu, nói thực lòng anh
cũng không thích. Trong mắt anh, hoàn cảnh sinh tồn như vậy có lẽ cũng
không tốt hơn nằm sâu dưới mồ bao nhiêu.”
“Đừng nói như vậy, Thẩm Dịch đại ca!”
Lúc này tham mưu đột nhiên nói: “Thẩm Dịch đại ca, anh hình
như vẫn còn thiếu em ngọc dịch chuyển tức thời chưa trả lại em đấy. Còn
có thương thế của công binh, anh đã đáp ứng phải cứu cậu ấy. Anh còn có
rất nhiều việc chưa hoàn thành, anh thật sự muốn từ bỏ như vậy sao?”
Thẩm Dịch nao nao.
Đúng vậy a, còn có công binh chưa cứu được, còn có trang bị chưa trả, tại sao mình lại nghĩ đến buông tay cơ chứ?
Trong lòng hắn đột nhiên cả kinh.
Kỳ quái, tại sao mình lại trở nên không còn ý chí chiến đấu như vậy a? Đây chính là chuyện chưa bao giờ có.
Không, không đúng!
Thẩm Dịch đột nhiên cúi đầu nhìn về phía kiến chúa dưới chân, giơ lên quyền trái hung hăng nện xuống.
Một quyền này đánh xuống, kiến chúa đau đến hô to, tất cả kiến hộ vệ đồng thời phẫn nộ hét ầm.
Thẩm Dịch đã lạnh lùng nói: “Tốt lắm, lại dám thừa dịp ta
không phòng bị, sử dụng sức mạnh tinh thần ảnh hưởng ta, ngươi thật đúng là giảo hoạt.”
Hắn được Giáo sư X chúc phúc, đạt được hiệu quả Tâm Linh Chúc Phúc vĩnh cửu, có kháng tính cực lớn với công kích nguyền rủa tâm linh, bởi vậy rất ít khi bị loại tập kích này ảnh hưởng. Không nghĩ tới kiến
chúa vậy mà có thể đột phá hiệu quả Tâm Linh Chúc Phúc, dao động ý chí
chiến đấu của hắn.
Suy yếu ý chí chiến đấu không có nhiều tác dụng trong lúc
đang chiến đấu, bởi vì lúc này mạo hiểm giả đang đứng trong tình thế
nguy hiểm cực kỳ, ý chí muốn sống mãnh liệt sẽ sinh ra lực kháng cự cực
lớn. Nhưng lúc mục tiêu đình chỉ chiến đấu, tinh thần sẽ xuất hiện buông lỏng theo bản năng, vào lúc này sử dụng sẽ làm chơi ăn thật.
Một khi Thẩm Dịch đánh mất ý chí chiến đấu, lập tức sẽ cảm
thấy mình lâm vào tuyệt cảnh, không còn đường thoát. Nếu kéo thêm một
lát, đợi kiến chúa trì hoãn thời gian đủ dài, khôi phục sinh mệnh đủ
nhiều, không cần Thẩm Dịch buông tay cũng có thể giết lại hắn.
May mắn tham mưu kịp thời nhắc nhở, cũng may hiệu quả Tâm
Linh Chúc Phúc không phải đồ ăn hại, triệt tiêu suy yếu ý chí chiến đấu
trên diện rộng, mới khiến Thẩm Dịch kịp thời tỉnh ngộ.
Hắn vừa tỉnh ngộ, hiệu quả suy yếu tâm linh lập tức biến mất, đại não Thẩm Dịch rất nhanh chuyển động, đột nhiên cười dài một tiếng:
“Cả đời ta luôn lưu lại chút ít lá bài tẩy cho mình, cũng may, cũng may, ta đột nhiên phát hiện, ta còn có tấm át chủ bài có thể dùng thử, ở
trước đó, ngươi hãy chết đi cho ta!”
Nói xong Thẩm Dịch nổ súng vào kiến chúa. Xạ Nguyệt, súng lục tử vong, Barrett… sáu khẩu đồng thời nổ súng, Đạn Xuyên Giáp trút xuống như điên, vô tình bắn thủng đầu kiến chúa, đánh nát nhừ não bộ nó.
“NGAO!” Tất cả kiến đen đồng thời kêu gào phẫn nộ, đánh về phía Thẩm Dịch.
Mà đồng thời với nổ súng, Thẩm Dịch đã mở ra Huyết Tinh văn chương, hô lớn một tiếng: