“Bằng cách nào mà ông ta biết được ?” Diêu Hưng nhanh miệng hỏi trước
“Có vẻ như lần trước khi mình phá đường dây kinh doanh của lão, lão đã có sự nghi ngờ. Nên trong hành động lần này, anh em có chút vội vã nên bị lão đó phát hiện. Bây giờ lão đang gắt gao kiểm soát nên chúng ta không thể có thêm thông tin gì nữa về vụ vận chuyển hàng lần này của lão” Tịnh Dương nghiêm trọng trình bày tình hình
“Người bị phát hiện giờ như thế nào rồi ?” Khúc Thụy sau một hồi lâu im lặng cũng bình tĩnh lên tiếng
“Lúc đầu bọn họ đánh đập, nhưng người đó nhất quyết không khai, sau đó chúng nó quyết định chôn sống để giết người diệt khẩu” nói tới đây Tịnh Dương có chút buồn bã, nhưng sau đó cũng bình tĩnh mà nói tiếp
“Sau đó chúng em nhận được tin báo nên đã huy động lực lượng đến cứu người, nhưng không kịp vì thế chúng em chỉ có thể mang xác về cùng gia đình ang táng”
Diêu Hưng bất lực dựa vào thành ghế mà không nói nổi câu nào, Khúc Thụy trầm mặc im lặng, Tịnh Dương chỉ có thể thở dài ngao ngán. Im lặng một lúc sau Khúc Thụy bèn nói trước
“Thay anh gửi lời chia buồn đến gia đình” Khúc Thụy nhìn sang Tịnh Dương bày tỏ
“Bây giờ phải làm sao ? Chuyến hàng này rất lớn, nếu để lão trót lọt vận chuyển e rằng sắp tới chúng ta càng khó điều tra và bắt lão” Diêu Hưng lo lắng nhìn Khúc Thụy
Khúc Thụy vẫn chưa vội trả lời, anh hiểu lo lắng của Diêu Hưng bởi lẽ để cài được 2 người vào trong đường dây buôn bán hàng cấm của chủ tịch Phó Hồng đã là một việc rất khó khăn, vậy mà giờ đây lại bị phát hiện ra một người. Chỉ còn một người tất nhiên là công tác điều tra và phá án của Tịnh Dương và Diêu Hưng sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Hơn nữa nó còn ảnh hưởng rất nhiều đến kế hoạch lật đổ tập đoàn Phó Hồng của anh. Nhưng anh không thể chỉ vì mục đích của mình mà bất chấp mọi thủ đoạn. Anh cần tìm cách khác an toàn và hiệu quả hơn.
Lúc này quả không phải là lúc thích hợp để đánh trực diện vào chủ tịch Phó Hồng, có lẽ đi đường vòng với chiêu “đánh rắn động cỏ” sẽ thích hợp nhất. Nghĩ đến đây, người đầu tiên anh nghĩ đến đó là nghị trưởng Phương, một người mà khi nhắc đến thì đầy những thông tin về việc tiếp tay cho vận chuyển hàng cấm thông quan. Mặc dù nói ra ai cũng có thể biết, nhưng lại chưa ai từng bắt quả tang lão giao dịch, vì thế mà đến giờ lão vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật. Giữa nghị trưởng Phương và chủ tịch Phó Hồng luôn có một mối quan hệ làm ăn khắng khít mà chưa có mấy người được biết, có thể nói chính nghị trưởng Phương đã tiếp tay bơm tài chính hùng hậu cho chủ tịch Phó Hồng tự tung tự tác. Nếu bắt được nghị trưởng Phương thì chủ tịch Phó Hồng sẽ như bị tê liệt, phần còn lại việc đối phó không phải là một chuyện gì quá phức tạp
Anh dường như đã có quyết định của mình, tuy nhiên còn một việc mà anh không đảm bảo đó là anh đã giao bài báo viết về nghị trưởng Phương cho Như Kỳ tìm hiểu. Để lật tẩy một người của chính phủ không phải chỉ dựa vào lực lượng điều tra mà phải có sự cộng tác từ phía truyền thông đại chúng, như thế thì mới nhanh chóng thu được kết quả như mong muốn. Để đối phó với chủ tịch Phó Hồng, anh đã chuẩn bị rất nhiều mới có được như ngày hôm nay, nên không thể vì một số chuyện gọi là không yên tâm mà làm hỏng hết tất cả mọi nổ lực của anh và cả những đồng đội khác. Còn riêng Như Kỳ anh sẽ chú ý nhiều hơn.
Cứ thế Khúc Thụy cùng Tịnh Dương và Diêu Hưng lên kế hoạch tỉ mỉ cho việc điều tra về nghị trưởng Phương, duy chỉ có việc bài báo viết về nghị trưởng Phương của Như Kỳ là anh không thông báo cho Tịnh Dương và Diêu Hưng biết. Vì qua vụ việc ở trường đua, anh không đảm bảo rằng cả hai sẽ không nhảy vào tiếp tay với Như Kỳ, nếu như thế chẳng khác nào càng giúp càng rối việc. Hơn nữa để Như Kỳ ở gần hai chàng trai này đúng là anh cũng không mấy tán thành, thôi thì cứ để mình anh quan sát là đủ rồi.