-Tạm
thời chúng tôi vẫn đang theo dõi. Chuyện này không nên nói cho bệnh nhân biết
không thì bệnh nhân sẽ hoang mang lo sợ thậm chí là không muốn sống nữa. Bây
giờ cô vào thăm bệnh nhân được rồi-Vị bác sĩ nói xong rồi cầm tập hồ sơ trên
tay dảo bước về phía trước
Tú Anh
ngồi xuống ghế cạnh giường bệnh nhân. Chăm chú nhìn nét mặt của cô gái đó và
không khỏi ngưỡng mộ . Dù gương mặt trắng bệch nhưng cô gái vẫn đẹp như thiên
thần
-Đẹp
quá...mình xách dép cho người ta chắc cũng không được,mà nhìn chị này rất
quen - Tú Anh nghĩ rồi pha nước ấm chờ cô gái tỉnh lại
Vừa pha
xong thì cô gái đó cũng lờ mờ mở mắt...
- Đây là
đâu??
-Đây là
bệnh viện-Tú Anh vội đặt bình nước xuống
-Sao tôi
lại ở đây-Cô gái đó
-Hồi
nảy em đi trên đường thì thấy chị ngất ở bên đường nên em đưa chị tới
đây-Tú Anh đỡ cô gái đó ngồi dậy
-Vậy
tôi cảm ơn-Cô gái đó
-Mà
nhìn chị rất quen ,chúng ta gặp nhau lần nào chưa nhỉ-Tú Anh
-Vâng ạ,con làm liền-Kelly
cầm điện thoại lên
-Gọi ai vậy-Sery
-Công ty cho thuê osin –Kelly
-Uk,tùy mọi người,tui mệt quá
lên phòng nghỉ đây-Sery lên phòng nghỉ ngơi,còn bọn kia thì bàn kế
hoạch đi chơi sẽ định không tham gia cuộc thi nữa
10’ sau có 1 cô gái tới
nhà bọn họ rồi tự nhận là từ công ty osin nói đến đây làm việc
-Cô là ai vậy-Myn ra mở
cửa
-Em đến từ công ty cho thuê
osin –Cô gái đó
-Mời cô vào,phiền cô rồi-Myn
dẫn cô gái vào nhà