Thư Lê tiên sinh tướng mạo tuấn mỹ, ôn hòa tao nhã,
nhưng lại là một người mù.
Bản thân ta không có tư cách cười nhạo hắn, bởi vì ta là nữ lưu manh nổi tiếng
khắp thành này, hãm hại, lừa gạt, trộm cắp, không chuyện lớn nhỏ gì chưa từng
làm. Người người gặp ta trên phố đều hoảng sợ hét lên.
Ta không có cha, không có mẹ, cũng chẳng có nhà, từ năm sáu bảy tuổi mỗi đêm đều
ở ngoài ngôi miếu đổ nát. Thư Lê ở bên miếu đối diện nơi hoa lê nở đầy trong viện,
tính ra hai ta cũng coi như hàng xóm.
Thư Lê là nam nhân đầu tiên khiến ta nhìn mà chảy nước miếng…
“Tới đây thử một chén trà hoa lê”. Thanh âm mềm mại êm tai như tiếng nước chảy
vang lên, mặc cho truy binh bên ngoài viện náo loạn ầm ầm, Thư Lê cũng chỉ cười
cười đưa cho ta một chén trà ướp hoa.
Tay ta hôm nay cầm chén trà có chút run run, bởi vì ta lại gây họa, chỉ sợ hắn
sẽ không giúp ta, ta hiện giờ không còn tâm tư nào uống trà nữa.
“A Bạch, ngươi lần này lại chọc tới nhà ai rồi?”.
Thư Lê luôn một thân áo bào trắng không nhiễm chút bụi, vì ta ở thân cận với hắn
nên để cho hắn gọi ta là A Bạch, dù sao ta không tên cũng chẳng có họ.
Ta liếm môi, cẩn thận nói: “Tên mập thiếu gia nhà Tiền địa chủ đùa giỡn bổn cô
nương, ta đánh què chân hắn”.
***
Thập Niên Hoa Hạ Miên là tác phẩm hoàn hảo kết hợp
giữa huyền huyễn và ngôn tình. Những điều hư ảo, ma mị được tô điểm bởi vẻ đẹp
ngọt ngào của thể loại ngôn tình, mở ra một thế giới đầy màu sắc, đáng khai
thác.
Thư Lê – một anh chàng tuấn kiệt, kiến bất cứ ai
cũng phải trầm trồ. Đối với những kẻ mê muội chàng, không có gì đối phó, riêng
với những kẻ muốn chiếm đoạt và gây họa, chàng sẽ đối mặt ra sao cùng những
cung ngày dài thú vị đang chờ bạn đọc khám phá tiếp truyện hay. Cùng thưởng thức
và tìm kiếm câu trả lời nhé.