Ở đâu đó, trong Thế giới người này, có một cô gái mở điện thoại ra nghe.
" Dạ alô"
" Con tìm ra máy chưa?"
" À.... Dạ, con không tìm thấy mẹ nên con đã quay lại bữa tiệc rồi"
" Thế con đang đứng ở đâu đó?"
" Dạ.....con đang ở bữa tiệc, đang đi đến chỗ mẹ đây"
" Đứng im đó"- Bà Thy hét lên, cũng may mọi người xung quanh không nghe vì đã bị tiếng nhạc trên sân khấu át đi.
" Dạ???"
" Con đi ra ngoài mua cho mẹ chai sữa chua đi, bụng mẹ không được tốt, mẹ uống nhiều rượu nên giờ đau bụng quá. Con đi đi"
" Dạ. Nhưng.........gần đây không có cửa hàng tạp hoá mẹ à!"
" Thì con lấy xe đi mua đi. Xa cũng được, không sao đâu. Đi đi"
" Dạ"
Cũng đúng thời gian đó, ở chỗ Vi Nhã đang đứng, có một người đàn ông đến nói:
" Thưa cô......"
" À. Xin lỗi, đợi tôi tí"
" ....................."
" Chào ông, tôi có thể giúp gì được cho ông"- Vi Nhã sau khi nói chuyện cùng một ai đó, cười rất vui vẻ thì quay qua nói với người đàn ông đó.
" Chủ tịch và Phu nhân mời cô đến chỗ họ một lát, họ muốn gặp cô. Mời cô"
" À....vâng. Ta đi thôi"- Vi Nhã chợt nở một nụ cười đầy bí ẩn.
Vi Nhã đi ngang qua Bà Quỳnh Thy, cô nhìn Bà nở một nụ cười, cúi gập đầu xuống, rồi đi băng qua để lại một câu nói, nhỏ thôi nhưng đủ để Bà Thy nghe thấy và cũng đủ để khiến Bà phải trố mắt nhìn theo vì ngạc nhiên.