Tống Mạn Chi Thần Vương

Q.2 - Chương 21: Sinh Hoạt Ở Hiện Thế


trướctiếp

50 năm đã qua đi từ ngày Diệp Phong đón Nel và Harribel về hiện thế để sinh sống .

Trong 50 năm này, sự việc diễn ra thì ít mà kể ra thì nhiều .

Điều đáng vui mừng là Diệp Phong đã ăn sạch từ thịt đến xương Nel cùng với Harribel, còn có cả 3 người tùy tùng của Harribel nữa. Nói cho cùng, một tên đàn ông chính hiệu như Diệp Phong sống chung 50 năm v ới các mỹ nữ có tình cảm với hắn mà lại không ăn được gì thì chính là tội nhân thiên cổ . Nhưng mà làm Diệp Phong bất ngờ nhất là tất cả mọi lần đều là phe nữ tự đưa tới cửa, mà Diệp Phong cũng không khách khí làm gì cho mệt .

Nói đến cặp Hollow tùy tùng mà Diệp Phong mang theo đến hiện thế là Gautiche, Birstanne. Thì 2 người họ hiện nay đều dùng” Xương cốt Giả “ mà Diệp Phong đã trộm của Urahara từ lâu . Khi vừa đến hiện thế, Diệp Phong đã quyết định cho 2 người làm quản gia. Và thầy dạy quản gia của họ đã khóc lóc từ chức ngay ngày đầu tiên ! Vì sao ? Bởi vì 2 người họ tiếp thu quá nhanh rồi . Làm cho quản gia của họ không biết dạy 2 người cái gì sau 3 tiếng dạy bảo . Tuy cả 2 đều dở người, nhưng mà sau khi học khóa học quản gia. Cả 2 đều trở nên có khí chất quản gia cùng với ăn nói lịch sự hơn, làm cho NEl xém chút nữa bảo 2 người bị giả dạng .

Ở 30 năm trước, Diệp Phong cũng đã gặp lại Byakugan 1 lần . Việc này phải nói như sau .

Vào ngày đó, là ngày Byakugan được nhận chức đội trưởng . Sau khi nhận các lời chúc mừng từ các đội trưởng khác, Byakugan đi về nhà của mình .

Về đến nhà, hắn đi 1 mạch đến phòng của mình, mở cửa nhìn vào người vợ đang bị bệnh mà vẫn thức chờ mình về nói :

“ Hisana, nàng ngủ trước đi, ta vào từ đường ngồi 1 lát !”

Hisana , vợ của Byakugan, cũng là chị ruột của Rukia, nàng hiểu rằng chồng mình đang có tâm trạng, vì thế nên gật đầu rồi nằm xuống nhắm mắt lại .

Đến từ đường, Byakugan nhìn vào tấm ảnh của người anh quá cố là Diệp Phong . Hắn ngồi xuống đối diện rồi bắt đầu lấy 1 bình rượu ra .

“ Đại ca, ngày xưa ngươi rất thích uống rượu, hôm nay ta cũng sẽ say cùng ngươi rồi !”

Nói xong, Byakugan đưa 1 chén vào trước tấm ảnh của Diệp Phong , 1 chén để chính mình uống. Uống xong ly đó, Byakugan lại tiếp tục nói, trong giọng nói mang đầy ý đau thương :

“ Đại ca à, bây giờ ta cũng là đội trưởng rồi, gia tộc chúng ta sẽ không suy bại, từ khi đến trình độ này, ta cũng hiểu rõ được ngươi mạnh đến thế nào .!” Uống thêm 1 ly nữa, hắn nói tiếp :

“ Nhưng mà, ta không hiểu tại sao ngươi lại chết ! Ta đã cố gắng điều tra bằng mọi cách, nhưng mà tất cả đều vô ích, ngươi ra đi như vậy có phải là oan uổng quá không chứ !” Nói hết câu, Byakugan đã cúi mặt xuống nhìn xuống sàn nhà , giống như là để che giấu đau thương . Chợt, 1 cái tay cầm lấy chén rượu mà Byakugan đã đặt trước ảnh của Diệp Phong để vào trước mặt Byakugan :

“ 1 chén nữa đi chứ, ngươi đã uống 2 chén rồi !”

Byakugan trợn tròn mắt, không thể tin tưởng được, rồi lại kinh hỉ ngẩng đầu lên . Cái mà hắn thấy chính là Diệp Phong đang ngồi ở trước mặt hắn . Buông chén rượu trong tay ra, Byakugan đứng phắt lên nhìn lấy Diệp Phong mà nói .

“ Đại ca!!!”

Diệp Phong cũng đứng lên theo Byakugan, đặt chén rượu xuống, hắn giang 2 tay làm tư thế ôm về phía Byakugan :

“ Đệ đệ, những năm này thật là khổ cho ngươi !”

Byakugan không thể kìm nén được vui sướng, nhanh chóng làm mất đi vẻ lạnh lùng trên mặt, thay vào đó là nụ cười như còn bé, hắn lao lại về phía Diệp Phong :

“ Đại ca, ngươi còn sống thì tốt quá !”

“ Bum !” “ Há há há… ha ha ha ha!”

Byakugan không thể ngờ là, đây chỉ là hình chiếu của Diệp Phong , vì thế mà hắn xuyên qua người Diệp Phong , không thể phản ứng kịp, Byakugan đã đụng đầu vào cạnh bàn phía sau Diệp Phong . Trong khi Diệp Phong thì ôm bụng cười ha hả ở đó !

“ Đệ đệ, mấy chục năm mà ngươi vẫn dễ lừa thế ư ! Haha, cười chết ta rồi !”

Byakugan không để ý đến Diệp Phong cười hắn, mà nhìn về phía Diệp Phong buồn bã hỏi :

“ Ta không chạm vào đại ca được, chẵng lẽ ngươi chết thật rồi sao ?? Hay là ta đang mơ, mơ mà cũng đau sao ??”

“ Cốc !” Diệp Phong cho Byakugan 1 cú vào đầu rõ đau .

“ Miệng ăn mắm muối à, dám nói ta chết ! Đây chỉ là hình chiếu của ta thôi ! Ta đã thiết lập vào ngày mà ngươi lên chức đội trưởng, ngươi sẽ thấy thấy hình chiếu này , trừ khi ta muốn, còn không thì chỉ có hình chiếu của ta chạm vào ngươi được mà thôi .”

Nghe Diệp Phong xác định là chưa có chết, Byakugan mừng rỡ, rồi lại nghi hoặc hỏi :

“ Đại ca, ngươi chưa chết thật là tốt quá, nhưng mà vậy lần trước mọi người nhìn thấy ngươi đã chết là như thế nào ?! Rồi …”

“ Khoan, đừng nói nhiều nữa, ta có vào lời muốn nói cho ngươi, hình chiếu của ta sắp tan biến rồi !” Diệp Phong khoát tay, chặn lời của Byakugan rồi nói :

“ Ngươi đã lấy vợ rồi đúng không ? Ta còn chưa tặng quà cho em vợ nữa, thật là quá vô trách nhiệm rồi ! Ta có thể cảm giác được vợ ngươi bây giờ đang bệnh, tiếc là chân thân của ta không thể về được nên đành bó tay. Ngươi hãy đi đến phòng ta, nhìn xuống ngăn tủ , ta có để 1 quỷ đạo phong ấn ở đó, với trình độ của ngươi bây giờ có lẽ đã mở ra được rồi ! Vật trong đó có thể giúp cho vợ ngươi sống lâu vài năm . Nhớ là, khi vợ ngươi qua đời, hãy bảo dưỡng thi thể cho tốt, chờ ta trở về . Còn nữa, chiều chuộng vợ mình 1 chút, nàng xin ngươi cái gì ngươi cũng phải đồng ý để không còn nuối tiếc gì !”

“ Còn có gì thắc mắc thì chúng ta sẽ nói vào lần sau ! Chỉ 1 thời gian nữa thôi, huynh đệ chúng ta lại sẽ gặp nhau rồi ! Ta đi đây !” Nói xong lời cuối cùng, Diệp Phong cũng tan biến . Để lại Byakugan cò đang bất đắc dĩ vì chưa kịp hỏi gì . Nhưng mà , hắn vẫn nghe lời Diệp Phong, làm theo tất cả những gì Diệp Phong đã dặn dò, vì thế mà nhiều năm sau, Diệp Phong đã cho hắn 1 kinh hỉ vô cùng lớn !”

Nói đến hiện tại, trong căn biệt thự của mình, Diệp Phong đang nằm trên giường xếp để tắm nắng . Lúc này, 1 người đàn ông trung niên đi đến bên người Diệp Phong , cung kính nói :

“ Ông chủ, những gì ông nói ta đã làm xong rồi, thủ tục nhận việc cũng đã xong !”

“ Tốt lắm, Gautiche, ngươi để giấy tờ ở đây rồi đi nghỉ đi, ta thấy mấy hôm nay ngươi ra ngoài vào ban đêm nhiều rồi !”

“ Dạo gần đây các Hollow xuất hiện ngày càng nhiều mà ông chủ, đây là việc ta phải làm !” Gautiche cung kính đặt túi hồ sơ lên bàn rồi cúi người chào Diệp Phong 1 tiếng, sau đó mới bỏ đi.

Mở túi hồ sơ ra, Diệp Phong đọc qua 1 lần rồi cười tự nói :

“ Hà hà, sẽ có trò vui đây !”

trướctiếp