Mười lăm phút đã qua từ khi mọi người xuất phát, tốc độ di
chuyển của tất cả khá là nhanh. Nhưng đó là khi so sánh với
ninja bình thường, còn với Diệp Phong và Naruto, hai kẻ biết
nhẫn thuật không-thời gian thì đây quả là chậm muốn chết rồi.
Nhưng do Diệp Phong không nói gì, Naruto cũng không dám tự ý dùng Phi Lôi Thần Thuật đi trước. Cậu đâu biết rằng, Diệp Phong cũng
đang khó chịu hơn cả cậu.
Chịu không nổi cảm giác này nữa, Diệp Phong làm ra quyết định.
Hắn bắt lấy vai của Kakashi, trong khi đó thì lại mặc kệ Temari xấu hổ, ôm luôn eo nàng lại. Quay về ba người còn lại đang khó hiểu ở đằng sau, Diệp Phong nói:
“Naruto, mau tăng tốc độ, mang theo Sasuke cùng Sakura đến làng Cát. Ta đi trước!”
Dứt lời, hắn lập tức thuấn di ra khỏi tầm mắt của ba người.
“Ợ! Diệp Phong a! Ít ra phải nói cho ta biết trước chứ! Đột nhiên di chuyển cách này thật là khó chịu đấy!”
Kakashi cười khổ rồi nói với Diệp Phong. Dù đây không phải lần
đầu được Diệp Phong mang theo khi thuấn di, nhưng mà hắn vẫn có
cảm giác hơi khó chịu. Nhất là khi Diệp Phong lại không hề nói
trước thế này.
Vào lúc này, Temari còn đang ngây người, không để ý bụng mình
đang buồn nôn. Nàng không ngờ rằng lại trở về Làng nhanh đến
thế này, theo nàng dự đoán, cần ít nhất là một ngày mới có
thể về đến nơi. Ai ngờ chỉ mất mười lăm phút, khi nghe Diệp
Phong nói chuyện, nàng liếc nhìn qua hắn. Người đàn ông này
từng là đối thủ của nàng trong kỳ thi Chuunin, làm cho nàng
vừa hận vừa sợ, nhưng lần này, nàng lại cần sự giúp đỡ của
hắn.
“Nhìn thì hắn cũng đẹp trai đấy chứ!”
Bị ý nghĩ bất chợt này của mình làm cho hết hồn, Temari vội
quay đầu để che giấu khuôn mặt đang đỏ bừng của mình, không dám đối mặt với Diệp Phong một lần nào nữa. Tuy vậy, nàng cũng
kìm lòng không được mà thỉnh thoảng liếc nhìn Diệp Phong. Chợt, nàng bắt gặp hắn đang nhìn mình rồi cười toe toét, điều này
làm cho nàng xấu hổ muốn chui xuống đất.
May mắn cho Temari, trong khi nàng còn không biết nói thế nào,
Naruto đã đến, hai người bám trên vai cậu chính là Sasuke và
Sakura.
“Đại ca, người lúc nào cũng nhanh đến thế a!”
Bước đến bên cạnh Diệp Phong, Naruto phàn nàn. Vốn là Phi Lôi
Thần Thuật đã nhanh lắm rồi, vậy mà Naruto vẫn phải ngửi khói của Diệp Phong, điều này làm cho cậu phiền muộn muốn chết.
“Các người là ninja của làng Lá ư?”
Lúc này, một ninja của Làng cát đang vội vã chạy đến, vừa
thấy nhóm của Diệp Phong, trong mắt hắn hiện lên vẻ không thể
tin được, nhưng cũng không quên xác nhận thêm.
Không đợi nhận được câu trả lời, hắn nhận ra Temari đang ở bên
cạnh Diệp Phong. Điều này đủ để chứng minh những gì hắn nghĩ
là thật, hắn liền làm ra tư thế mời:
“Không ngờ mọi người đến nhanh thế! Mời mọi người đi theo ta!”
Nói xong, hắn cũng dẫn theo mọi người đi đến bệnh viện của
Làng Cát. Trên đường đi, hắn không quên tường thuật tất cả mọi
chuyện cho mọi người về việc Gaara bị bắt, Kankuro bị trúng
độc.
“Phù, ta đã hút hết chất độc ra rồi! Về cơ bản thì không nguy
hiểm đến tính mạng nữa! Nhưng để chắc chắn, ta sẽ đi bào chế
thuốc giải độc vậy!”
“Cám ơn cậu, Sakura!”
Hay tin anh trai mình đã qua cơn nguy hiểm, Temari vội vàng cúi
đầu cảm ơn. Nàng còn định dẫn theo Sakura đến nơi trồng thảo
dược của làng thì lại bị Diệp Phong ngăn lại.
Thấy được hai người nghi hoặc, Diệp Phong móc một viên đan dược từ trong người ra và nói:
“Không cần đâu! Ta có giải dược!”
Vừa nói, Diệp Phong cũng nhét viên đan dược này vào miệng của
Kankuro. Viên đan dược vừa chạm vào lưỡi thì tan ra, trôi thẳng
xuống dạ dày, không cần phải làm cho Kankuro nuốt nó.
“Hơ! Ngươi có giải dược, sao lại không lấy ra ngay từ đầu???”
“Ta đã lấy được một mảnh vải trên người bọn chúng. Hiện giờ nó đang nằm trong cánh tay của Karasu!”
“Dù thua nhưng vẫn không khuất phục, không hổ là ninja làng cát!”
Đối với hành động này của cậu, Kakashi không hề tiếc lời mà
khen ngợi. Trong khi đó, Haki cũng phái một người đi kiểm tra
cánh tay của con rối Karasu rồi.
Bởi vì không thể xác định chính xác vị trí của hai thành viên Akatsuki, nhóm người của Diệp Phong không thể dùng cách thuấn di mà đi được nữa. Tất cả chỉ có thể chạy hết tốc lực theo
dấu vết để lại.
Đích đến cách bọn họ rất xa, mọi người đã phải di chuyển liên tục trong một ngày rồi nhưng vẫn chưa đến nơi. Không ai biết,
sự di chuyển của họ đã bị Zetsu của Akatsuki phát hiện.
Giờ phút này, ở vị trí đang diễn ra việc phong ấn Gaara, hắn vừa báo cáo cho Pain về hành tung của Diệp Phong.
“Kẻ địch đang đến! LÀ Jinchuuriki của Cửu Vĩ Naruto cùng Tia Chớp Đen Diệp Phong!”
Nghe hai danh tự này, không ai chú ý đến người đang đứng vị trí của Orochimaru, khi hắn nghe thấy tên Diệp Phong, mắt của hắn
lóe lên trong tích tắc. Cả Pain cũng không nhận ra điều này,
hắn đang bận hỏi:
“Ai sẽ ngăn cản hai kẻ này!”
“Để ta và Itachi!”
Đúng lúc này, Kisame lại đề nghị, xem ra hắn khá là hận Diệp
Phong từ khi gặp nhau ở làng Lá. Mà Itachi cũng không hề phản
đối yêu cầu này, không ai biết hắn đang nghĩ gì cả.
“Chúng ta đã được trọng sinh ở đây, chứng minh ông trời đang
muốn chúng ta báo thù cho dân tộc mình! Ta phải chà đạp dân
tộc ti tiện này! Cách làm của ngươi là hoàn toàn sai lầm,
khác gì kẻ phản quốc đâu chứ!”
Diệp Phong ngẩn người, hắn biết, tên Vương Lập hiểu lầm hắn
rồi. Hắn thấy Diệp Phong là người da vàng cùng tên gọi mang hơi
Trung Quốc nên cho là Diệp Phong là người nước hắn. Nếu chỉ có
thế, Diệp Phong cũng không nói gì, cái đáng nói ở đây là thái
độ của hắn, hoàn toàn khinh rẻ người khác, quá đề cao dân tộc bản thân. Cái cách nói xem những người ở đây chỉ là nhân vật
hư cấu làm cho Diệp Phong phát tởm.