Cô có vẻ nôn nóng thoát khỏi anh, Long Dật Thần khẽ
nhướng mày, sau đó làm ra chuyện bản thân cũng cảm thấy giật mình, “Tôi tên là
Long Dật Thần, xin hỏi cô xưng hô như thế nào?”
Đây chẳng lẽ là bắt chuyện như lời đồn? Đáng tiếc cô vừa được hai mươi hai tuổi
còn chưa bị ai bắt chuyện, cho nên chỉ có thể gọi là lời đồn thôi.
Mục Thanh Y sửng sốt mở to mắt. Oa! Vừa mới đến Đài Bắc, hành lý ở khách sạn
còn chưa soạn ra, đi ngắm mưa đã bị bắt chuyện, hay là gần đây cô có số đào
hoa?
“Ngại quá, tôi muốn nhanh chóng trở về thay quần áo bị ướt, nếu không sẽ bị cảm
lạnh mất.” Vừa nói xong, cô xoay người bỏ chạy.
Đây chắc là chạy trối chết đúng không?! Nhìn bóng dáng xoay người chạy như điên
của cô, anh không khỏi nghĩ như thế. Chẳng lẽ anh là thú dữ hay lũ lụt sao? Cô
gái này thật sự là...
“Thế nào, tớ nói cô gái này thú vị mà.”
***
Duyên phận đã sắp đặt hai người ở chung nhà. Mỗi lần đấu khẩu cô đều bị trúng kế
của anh và bị anh ăn sạch lần này đến lần khác...
Những cô nàng lanh lợi luôn là tâm điểm chú ý của những anh chàng tổng giám đốc
chăng? Mời các bạn theo dõi truyện sẽ rõ.