"Đổ ớt vào miệng ông ta."_nó ngồi trên ghế nói với Chin
Căn bản là ông ta nhìn thấy Wind và nó thì hoảng loạn không
thôi. 1 người đã chết bởi tay con gái ông ta và 1 người bị bắn
bởi ông ta lại còn sống và đang hành hạ ông ta thì không hoảng
mới lạ. Bị bột ớt đổ vào miệng, nháy mắt ông ta đỏ ửng lên.
Miệng cay rát, tay chân lại bị trói chặt trên ghế khiến ông ta
vô cùng đau đớn. Bọn hắn không tham gia vào chuyện này vì đây
là ân oán của chị em tụi nó nên đã ra ngoài canh giữ. Ruki mặc bộ đồ hôm đi gặp ông ta và đứng cạnh nó. Ông ta không thể tin
nổi 2 người con gái trước mặt sao lại giống nhau như 2 giọt
nước vậy. Chỉ là khi Ruki tháo chiếc mũ xuống khiến ông ta
muốn rớt cằm mà không nói được gì. Nó nhìn ông ta bằng cặp
mắt lửa hận:
"Ông không ngờ người em song sinh của tôi khi
vừa ra đời đã bị ông hãm hại lại đang đứng trước mặt ông ngày hôm nay?"
"Em song...song sinh?"_ông ta sợ hãi thốt lên
"Đúng. Ruki chính là em song sinh của tôi. Hừ, Enda Raito, ông sẽ
phải trả giá cho những gì mình đã gây ra cho gia đình tôi."_nó
gằn từng chữ
"Aa... Không, không. Ken à, ba xin con, đừng..."
Ông ta bị nó đạp cho 1 cước, cả người lẫn ghế đổ nhào xuống đất.
"Ba? Đến giờ ông vẫn nghĩ mình là ba nuôi của tôi ư? Không có tư cách."_nó nhếch miệng cười
'Nợ máu trả máu' là cái lẽ đương nhiên trong thế giới bọn
nó. Nhưng sự 'trả máu' này của nó_ 1 vampire_ thì đúng là chỉ có 1chữ: quỷ. Kin quơ quơ con dao trước mặt rồi...
"PHẬP"
"Aaaa....."
"PHẬP, PHẬP"
"Aaa......"
Ông ta hét lên rồi bất tỉnh. Nó sai Chin tát nước vào mặt ông
ta rồi lên đổ bột ớt, muối, axit lên mấy vết thương khiến ông ta không ngừng la hét. Tiếp đó, Kin còn cứa trên mặt, tay ông ta
nhiều vết cắt. Tụi nó ném ông ta vào bồn nước ớt, thuốc đông
máu, có cả vài con rắn,...để ông ta nếm mùi sống dở chết dở
mà khi xưa Wind phải chịu. Để ông ta mê man tỉnh lại, Chin dùng
gậy sắt đập nát tứ chi của ông ta. Đến lượt Ruki, cô trả lại
ông ta 1viên đạn trước ngực nhưng chưa làm ông ta chết hẳn. Sau
đó là màn kết, ông ta bị ném vào rừng nuôi thú của nhà nó
để làm mồi cho lũ sói cưng của nó.
"AAAaaaaaa......"
Đứng ở ngoài nghe tiếng hét cuối cùng của ông ta, nó nắm chặt tay:
"Hừ. Coi như đã hết."
"Trả thù chấm dứt tại đây đi em."_Wind vỗ vai nó.
Cô không phải là thương hại ông ta, mà chỉ sợ nó bị tổn thương gì. Nó gật đầu định quay bước đi thì bỗng bị hắn kéo đi
hướng khác. Hắn thì thầm bên tai nó:
"Đi, tôi có chuyện muốn nói với em."
Trả thù xong nên lòng ai cũng nhẹ nhõm. Wind với Ji Woo 1cặp,
Ji với Shi, Kin với Jin. Còn lại Ruki đi cùng Chin. 2 người đi
song song nhưng không ai nói gì. Ruki đang rất mâu thuẫn. Cô không
biết có nên thổ lộ tình cảm của mình không. Cô sợ nói ra, Chin sẽ ghét mình, sẽ xa lánh mình, như vậy ngay cả tình anh em
cũng không còn. Đột nhiên Chin dừng lại và ôm cô vào lòng. Cô
không biết làm sao nữa, cô chỉ có thể để cho cậu ôm vậy thôi.
1lúc sau, Chin buông Ruki ra, cậu nhìn thẳng vào mắt Ruki:
"Ruki à, em biết anh rất yêu Băng Băng phải không?"
Nước mắt Ruki tuôn rơi. Cô không hiểu vì sao nữa. Có lẽ vì người cô yêu lại yêu người khác.
"Đừng khóc. Anh xin lỗi, anh...."
Không để Chin nói hết câu, cô vội chạy đi. Cô không muốn nghe. Cô sợ những điều Chin nói sẽ làm cô đau. Vì thế, cô chỉ biết
khóc và chạy đi. Nhưng cố gắng rồi, cô vẫn không thể chạy
được, vì bàn tay kia đang giữ cô lại. Ruki không ngừng lắc đầu
và hét lên:
"Không, em không muốn nghe. Thả em ra."
Chin đưa tay chạm vào má cô, lau nước mắt cho cô rồi nói:
"Em từ chối anh sao?"
"Hả?"_Ruki không tin vào tai mình_"Anh...anh vừa nói cái gì."
"Em không thể cho anh 1 cơ hội sao? Anh..."_Chin
"Nhưng còn Băng Băng..."_Ruki ngập ngừng
"Anh biết. Nhưng đã là quá khứ rồi. Chẳng phải em đã nói với anh sống là phải nhìn về phía trước sao. Ruki"_Chin