- Ha ha ha, Độc công tử Vương Tuyệt Phong của Vấn Kiếm Tông, quả nhiên
là danh bất hư truyền. Đến tình trạng là chiếc đèn hết dầu chờ tắt, vẫn
còn dũng mãnh như vậy! Ta tới tiễn ngươi đi một đoạn đường!
Một tiếng cười lớn truyền đến. Hơn mười đạo lưu quang ám sắc chợt xuất
hiện, mang theo mùi tanh hôi, bắn về phía Vương Tuyệt Phong.
Đó chính là ám khí của Tinh Vẫn Tông. Đây là một cao thủ.
Trong lòng Vương Tuyệt Phong thầm lo lắng. Kiếm thức vung ra gấp rút hơn.
Leng keng leng keng.
Hắn đánh bay vài ám khí.
Chỉ có điều sau thời gian dài chiến đấu kịch liệt khiến thân thể hắn di
chuyển hết sức khó khăn. Tốc độ phản ứng giảm xuống rất nhiều. Bình
thường hắn có thể dễ dàng đánh bay ám khí, lại không cách nào hoàn toàn
ngăn cản. Hai mũi ám khí xuyên qua kiếm quang đánh trúng mục tiêu. Vương Tuyệt Phong chỉ cảm thấy ngực và cánh tay tê rần. Hắn chợt cảm thấy đau đớn. Hiển nhiên hắn đã bị trúng ám khí.
Một thân hình giống như u linh, nhanh như tia chớp, từ phía xa xuất
hiện. Người này vượt qua đám người, phóng nhanh tới gần Vương Tuyệt
Phong.
Vô số ám khí giống như một cơn lốc, giống như mưa to gió lớn từ trong thân ảnh hắn bạo phát, trút xuống người Vương Tuyệt Phong.
Vương Tuyệt Phong vung kiếm chống đỡ.
- Ha ha ha, nghe nói sơn môn Vấn Kiếm Tông có tất cả tám quan ải, tự
xưng là phòng thủ kiên cố. Hiện tại xem ra, chẳng qua cũng chỉ như vậy
mà thôi. Cho dù ở mỗi quan ải, các ngươi đều chết hơn trăm cao thủ, tổn
thất một hai cường giả. Chúng ta hao mòn từng chút thực lực của các
ngươi, đợi tới khi tám quan ải đều bị phá xong, toàn bộ Vấn Kiếm Tông
trên dưới chỉ sợ cũng chỉ còn lại hai lão già Lý Kiếm Ý và Khí Thanh
Sam!
Âm thanh chế nhạo truyền đến. Thân ảnh giống như quỷ mị này đã đến trước mặt Vương Tuyệt Phong. Trên tay hắn mang theo găng tay kim loại, một
quyền đánh ra.
Phụt...
Vương Tuyệt Phong lấy trường kiếm đỡ, bị chấn động tới mức trong miệng phun máu tươi, ngã bay ngược ra ngoài.
Hắn vốn đã sắp lực kiệt, lại trúng ám khí. Độc tố ở trong người bạo
phát, thân thể bắt đầu dần dần không nghe theo sự sai khiến. Một kiếm
này không ngờ không hoàn toàn đỡ được.
- Ha ha, nếu như có thể giết Độc công tử, danh tiếng của ta tất nhiên sẽ tăng vọt!
Thân ảnh quỷ mị kia dừng lại, lộ ra một khuôn mặt đỏ au gồ ghề giống như mặt trái đất.
Đây là một vị cao thủ ám sát của Tinh Vẫn Tông.
Trong hai con mắt đỏ ửng lóe ra vẻ hưng phấn. Toàn thân hắn mặc trang
phục màu đen, đeo găng tay sắt thép, ánh mắt giống như chó sói nhìn chằm chằm vào con mồi, nhìn Vương Tuyệt Phong. Người này cười hắc hắc nói:
- Trúng độc tố trong con rối gỗ của ta, có phải cảm thấy tay phải dần dần không nghe theo sự điều khiển hay không?
- Ha ha, Tinh Vẫn Tông quả nhiên là một đám chuột nhắt. Loại hỗn đản như Ma Sát Quyền Điền Khảm nhà ngươi, ta dùng một tay đủ để chém chết!
Vương Tuyệt Phong nhận ra người vừa đánh lén mình, chính là một cao thủ
ám sát của Tinh Vẫn Tông. Với thực lực cảnh giới nửa bước Vũ Vương, là
người âm hiểm. Trước đây khi đánh một trận tại Thiên Nhân Cốc, chính hắn đánh lén ngựa, dẫn đến người này suýt chết.
Đây thật đúng là kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt.
Vương Tuyệt Phong cười nhạt, chuyển trường kiếm sang tay trái.
- Phải không? Con thú bị nhốt trong lồng, khi chiến đấu còn hấp hối giãy dụa. Vậy thử xem, ha ha...
Điền Khảm cường một cách điên cuồng. Trong nháy mắt một cuộc chiến đấu mới bắt đầu.
Vương Tuyệt Phong thật sự là một thiên tài võ đạo, bằng không cũng không có khả năng ở trong nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông như vậy, lại được lão
quái vật Khí Thanh Sam thu làm đồ đệ. Đáng tiếc trải qua một đêm khổ
chiến, lúc này hắn thật sự đã như chiếc đèn cạn hết dầu. Huyền khí trong cơ thể khô cạn. Thân thể mệt mỏi tới cực độ, hắn bị trúng ám khí, độc
tố con rối gỗ đã bắt đầu phát tác.
Loại chất độc này sau khi vào bên trong cơ thể người sẽ khuếch tán rất
nhanh. Đầu tiên sẽ khiến hai tay, hai chân của người ta trở nên cứng
ngắc, phản ứng trở nên trì độn, giống như con rối mất đi người điều
khiển, dần dần không có năng lực phản ứng phản kích nữa.
- Ha ha ha, quá chậm quá chậm... Độc công tử, phản ứng của ngươi thật sự quá chậm!
Ma Sát Quyền Điền Khảm cười ha ha.
Đôi găng tay mang theo kịch độc nhanh như tia chớp, không ngừng oanh
kích, phát ra những tiếng rít trong không khí. Vương Tuyệt Phong chỉ có
thể lấy trường kiếm đưa ngang trước ngực, miễn cưỡng phong thủ. Nhưng
dần dần hắn đã không theo kịp tốc độ ra quyền của đối thủ. Lực lượng
trong cơ thể suy kiệt, không ngừng bị chấn động tới mức phải lui lại.
Máu từ vết thương giống như nước suối tuôn ra.
Loại cảm giác tùy ý lăng nhục cường giả này, thật sự thoải mái đến cực hạn.
Mặt Vương Tuyệt Phong không đổi sắc, đưa ra sự chống đỡ cuối cùng.
Số đệ tử Vấn Kiếm Tông bên cạnh hắn đã càng lúc càng ít. Số người của kẻ địch lại giống như thủy triều không ngừng xông qua.
- Ha ha, ngươi được xưng là Độc công tử, ngày hôm nay lại nhất định phải chết dưới kịch độc của ta. Đây cũng là do ông trời định sẵn!
Điền Khảm càng sung sướng, trong miệng không ngừng kích động đối thủ.
Theo động tác của hắn, không ngừng có các loại ám khí rất nhỏ, cực kỳ bí mật bắn ra. Cũng không biết rốt cuộc ở trên người của hắn dấu bao nhiêu ám khí. Chúng không ngừng bắn ra.
Trong nháy mắt, Vương Tuyệt Phong lại trúng vô số ám khí. Tình hình của hắn càng lúc càng không xong.
Kiếm môn đã hoàn toàn rơi vào tay kẻ địch. Phần lớn đệ tử Vấn Kiếm Tông
đã rút khỏi đó. Các võ giả của các thế lực lớn khác đến từ chính Tuyết
Châu chen chúc lao tới, giống như thủy triều bao vây các địa thế quan
trọng ở xung quanh đều xông tới bao vây. Lúc này thân thể Vương Tuyệt
Phong bị vùi lấp ở trong đám người đó. Với tình trạng của hắn hiện nay,
muốn xung phong liều chết xông ra ngoài, thật sự không có khả năng.
- Vương sư thúc, không nên tiếp tục đấu nữa. Đi mau!
- Không thể lui được. Vương sư thúc vẫn ở phía sau chưa đi!
- Đệ tử Vấn Kiếm Tông không có người nhu nhược. Các huynh đệ, chúng ta
xông trở vào, cứu Vương sư thúc ra. Nếu không được sẽ cùng chết với
Vương sư thúc, vì tông môn tận trung!
Có đệ tử Vấn Kiếm Tông ở phía xa vung tay hét lớn.
Mắt thấy Vương Tuyệt Phong sắp bị chon vùi, một vài đệ tử Vấn Kiếm Tông
vốn đã rời khỏi chiến trường, thấy thế lại một lần nữa xông trở lại.
Bọn họ muốn cướp lấy hắn đưa đi. Trong trận đánh đêm qua, Vương Tuyệt
Phong làm người trấn thủ chính tại kiếm môn, làm gương cho binh sĩ,
chiến đấu rất anh dũng, không biết đã giết chết không biết bao nhiêu kẻ
địch, cũng cứu vô số đệ tử cả bản tông, đã sớm nhận được sự tôn kính của những đệ tử trong môn. Những đệ tử này được hắn cứu, hiện tại nhìn thấy Vương Tuyệt Phong gặp nguy hiểm, giống như nổi cơn điên xông ngược trở
lại.
- Không nên trở lại. Tất cả lui hết cho ta!
Vương Tuyệt Phong thấy thế vừa sợ vừa giận hét lớn.
Thể xác và tinh thần của những đệ tử này cũng đã sớm mỏi mệt. Tất cả
trận pháp minh văn kiếm môn đã hoàn toàn hư hỏng, cũng khó tiếp tục ngăn cản được kẻ địch.